“ ngươi ở lại đây chờ cơ hội nha, nhớ kĩ thu liễm khí tức đừng để nó biết được, nếu không đến lúc đó bị nó truy sát cũng đừng trách ta a!”
Từ Tiểu Bạch vỗ ngực tự tin:
“ yên tâm, cái này ta còn làm được!”
Triệu Vô Cực gật đầu, dẫn theo Tiểu Hoàng bắt đầu rời đi.
Hắn ở gần sơn động của đầu kia Thiết bối cương châm hùng bắt đầu dò xét địa hình tìm kiếm vị trí thích hợp cho bản thân mình thi triển thủ đoạn.
Cuối cùng ở cách Thiết bối cương châm hùng vị trí năm dặm về phía tây, Triệu Vô Cực tìm được một cái bãi núi đá nhỏ, hắn hài lòng gọi tới Tiểu Hoàng:
“Tiểu Hoàng, tìm một chỗ thích hợp đào động đi, từ bên trong cái này thạch sơn tìm vị trí, nhớ kí ẩn nấp một chút.
Sau đó đào thêm hai cái lối ra hai phía khác nhau để đề phòng bị yêu thú khác tập kích chúng ta đánh không lại còn có thể chạy nha.
Quan trọng nhất đầu ra thông đạo vị trí nhất định phải ẩn nấp nha!”
Tiểu Hoàng nghe Triệu Vô Cực nói xong chít chít một tiếng đáp ứng, bắt đầu biến thành một cái máy đào hoạt động lên.
Nói về kĩ thuật đào đất đào động, từ lúc đi theo Triệu Vô Cực, Tiểu Hoàng đã sớm đem cái này kĩ thuật luyện được thuần thục, gần như max điểm kĩ năng.
Triệu Vô Cực nhàm chán ngồi một bên nhìn lấy Tiểu Hoàng cái mông đang hì hục đào bới, hắn cảm giác kì quái.
“sao đất đá thừa lại không thấy tràn ra ngoài nhỉ?”
Triệu Vô Cực hiếu kì quan sát, một lúc sau hắn mới nhận ra, toàn bộ đất đá thừa đều bị Tiểu Hoàng đem thu vào túi không gian của mình, sau đó lúc nào nó cảm thấy đất đá quá nhiều quá thừa mới một lần đem ra bên ngoài đổ đi lại tiếp tục đào bới, vô cùng thuận tiện.
Triệu Vô Cực lắc đầu cảm thán, có cái này túi không gian quả thật quá thuận tiện a.
Cái này đào đất kĩ thuật, có ai có thể cùng Tiểu Hoàng so sánh đây?
Chờ đợi nửa ngày, một cái dưới mặt đất công trình đã thành hình, tổng cộng có bốn đầu thông đạo, trong đó một đầu chín là Triệu Vô Cực chỗ này vị trí, còn lại ba đầu chính là đường ra dùng để tẩu thoát, ở giữa bên dưới chân hắn ở dưới mặt đất chính là một cái hình vuông địa động dài ba mét rộng ba mét tạo thành chỗ cho hắn sử dụng.
Triệu Vô Cực hài lòng bắt đầu đi xuống, tiến nhập vào chỗ kia địa động.
Càng xuống hắn càng cảm giác được, Tiểu Hoàng đào động kĩ thuật là có bao nhiêu ghê gớm.
Cái này một cái công trình to lớn mà nó chỉ cần dùng nửa ngày liền hoàn thành, có thể thấy được đào rất nhanh rất cho lực rất ra sức nha.
Hoặc là Không minh thử cái giống loài này, đối với đào động có tiên thiên thiên phú đi?
Triệu Vô Cực đi kiểm tra một vòng cái này dưới mặt đất hang động công trình, kiểm tra ba đầu lối ra, đều rất đúng ý hắn ẩn nấp, cuối cùng hài lòng gật đầu.
Nhưng hắn chợt nghĩ tới, lúc luyện đan nếu như động đất mà sập động thì làm sao bây giờ?
Hẳn là sẽ không sập a, cái này địa động ở khá sâu, đào ra một cái động tuy nhìn thì to nhưng so mặt đất đến nói không đáng là gì a?
Triệu Vô Cực nhíu mày suy nghĩ, cuối cùng hắn quyết định, mở rộng cùng gia cố.
Hắn ra lệnh cho Tiểu Hoàng đem cái này địa động mở rộng ra tới năm mét, sau đó từ nhẫn trữ vật lấy ra mấy cái Thiên linh đỉnh để vào giữa động tạo thành tam giác góc đứng.
Triệu Vô Cực cũng không phải chỉ có duy nhất một cái Thiên linh đỉnh, Thiên linh đỉnh dùng một thời gian là sẽ hỏng, bởi vậy cần mua mới lò luyện đan, hơn nữa hắn luyện đan khiến cho Thiên linh đỉnh rung động càng dữ đội, bởi vậy so với người khác hỏng càng nhanh.
Bởi vậy Triệu Vô Cực trong Túi trữ vật lúc nào cũng có bốn năm cái Thiên linh đỉnh dùng để phòng hờ.
Hắn mang một cái trận bàn mang ra, bắt đầu chuyển vận linh lực để nó phóng to ra.
Trận bàn vốn là dụng cụ để bày trận, nhưng ở Triệu Vô Cực chỗ này vốn không hề có cơ hội được dùng qua bởi vì hắn còn chưa học trận pháp, bởi vậy bị hắn hoang phế đã lâu.
Lúc này Triệu Vô Cực chính là mang trận bàn phóng to ra, sau đó lại cho ba cái Thiên linh đỉnh cũng đồng thời phóng to, ba đầu thiên linh đỉnh trực tiếp đẩy lên trận bàn chặn ngang trần địa động, tạo thành gia cố cột chịu lực trạng thái.
Triệu Vô Cực vỗ vỗ tay, như vậy cho dù địa động đã có trụ, rất khó sập, nếu sập hắn cũng có thể có đủ thời gian đào tẩu a.
Còn cái này ba đầu thông đạo, Triệu Vô Cực dám khẳng định mười ngàn lần, chắc chắn sẽ không sập, bởi vì chúng quá nhỏ, không đủ điều kiện để sập a.
Sau đó hắn bắt đầu lấy ra của mình chuyên dụng Thiên linh đỉnh cùng dược tài, bắt đầu ở đây luyện đan.
Đúng vậy, hắn muốn luyện đan!
...........
Thiết bối cương châm hùng là một cái hùng loại yêu thú, nó phần lưng cứng như sắt thép hai bên bả vai cùng tay gấu mọc ra sắc bén cương châm, toàn thân lông tóc hiện ra một màu hắc sắc, bởi vậy nó mới được gọi là Thiết bối cương châm hùng.
Bất kể một đầu nào hùng loại yêu thú đều cực kì khó chơi, đơn giản vì chúng quá chịu đánh lại lực lớn vô cùng, chỉ cần hơi bị hùng trảo vồ qua một cái trực tiếp sẽ bị đánh cho không chết cũng trọng thương bởi vậy tu sĩ nếu có chọn đối tượng đi công kích cũng thường né ra loại này đáng sợ yêu thú.
Mà trong sơn động đầu này Thiết bối cương châm hùng vốn đang ngủ say, gần nhất nó cảm giác được đột phá thời cơ đang đến gần, hơn nữa mấy cọng này dược thảo cũng đang bị nhân loại ngấp nghé, bởi vậy nó không hề muốn đi ra ngoài một chút nào.
Nhưng mà vốn đang ngủ say yêu hùng bỗng nhiên cảm giác một trận khác lạ.
“động đất?”
Nó trong lòng lập tức nghĩ đến cái từ này bởi vì mặt đất bắt đầu nhẹ nhẹ rung động.
Vô tận sơn mạch cũng không phải là chưa hề phát sinh qua động đất, nhưng tần suất cực ít.
Nhưng chỉ cần có cường đại yêu thú chiến đấu, động đất đã hoàn toàn là điều chắc chắn xảy ra, sơn băng địa liệt cũng là bình thường trạng thái.
Bởi vậy yêu hùng có chút không quan tâm, tiếp tục nhắm mắt đi ngủ.
Nhưng nó càng muốn ngủ, cỗ kia động đất lực lượng lại càng gia tăng lên.
Lúc đầu mặt đất chỉ là nhỏ bé rung động, nhưng càng về sau rung động càng lớn, cuối cùng biến thành đại hình động đất.
Nếu không phải cái sơn động này không thể sụp lúc có động đất thì chỉ sợ nó đã trực tiếp bỏ chạy ra bên ngoài để bảo toàn một cái mạng rồi.
Nhưng cái này động đất quả thật rất ồn ào, rất phiền toái a.
Cái này ầm ầm ầm rung động không ngớt khiến nó đầu óc như muốn nhảy nhót lên vô cùng chóng mặt, tạp âm còn làm cho tai muốn ù ù rung động không ngừng, khiến nó càng thêm đau đầu nhức óc.
Yêu hùng nằm bẹp trong động, hai tay ôm lấy đầu mình, cố gắng để cho bản thân mình không bị tạp âm quấy nhiễu âm thầm cầu nguyện động đất mau qua khỏi.
Mà ở trong rừng vị trí xung quanh chỗ Triệu Vô Cực luyện đan, lấy hắn làm trung tâm ba mươi dặm phạm vi, chim chóc bay toán loạn thú rừng vội vàng bôn tẩu, bọn nó một đầu đều là mang theo vẻ sợ hãi kinh nghi bất định hoảng loạn chạy lấy, cố gắng tránh xa cái kia động đất trung tâm.
Ở chỗ này là địa bàn của yêu hùng, bởi vậy xung quanh ba mươi dặm cũng chưa hề có đầu nào cường đại yêu thú xuất hiện, Triệu Vô Cực luyện đan vậy mà chỉ ảnh hưởng tới duy nhất đầu này yêu hùng, khiến nó tâm lí phiền toái táo bạo không thôi.
..........
Từ Tiểu Bạch ở trên cành cây vội vàng nắm chặt thân cây, hắn ánh mắt sáng lên nhìn về động đất tâm chấn vị trí.
Hắn lúc này đã hoàn toàn hiểu rõ Triệu Vô Cực muốn làm gì.
Đối phương chính là muốn làm cho đầu này yêu hùng phiền muộn muốn chết muốn thổ huyết mà điên cuồng tìm đến hắn vị trí tìm hiểu xem rốt cuộc là cái gì đang động đất a.
Động đất vốn là thiên tai, đầu này yêu hùng sẽ không nghi ngờ đây là nhân loại làm ra, bởi vậy nếu nó đi ra, tỉ lệ rất lớn mấy cây kia Ngọc Tủy Chi sẽ không bị phá hư hoặc ăn mất, hắn có thể nhân cơ hội này xông vào trộm lấy Ngọc Tủy Chi sau đó nhất kị tuyệt trần bỏ chạy
Chờ đến nơi an toàn lại phát ra tin tức cho Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực trực tiếp thu quân bỏ chạy, như vậy kế hoạch liền thành công mỹ mãn a.
Vốn tưởng rằng hắn còn định cường công đây, không ngờ Triệu Vô Cực lại nghĩ ra trò này, ha ha ha.
Quả thật hắn đủ hắc a!
Nhưng mà yêu hùng thật sự sẽ bị phiền toái đến mức không chịu được mà đi ra ngoài sao? Nó thật sự sẽ hiếu kì rốt cuộc là cái gì đang động đất sao?
Từ Tiểu Bạch đối với cái này biểu thị rất hoài nghi!