Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 911: Lên võ đài



“Triệu Vô Cực, ngươi nói cái gì?”

Vũ Văn Hóa Cập ánh mắt tràn ngập tức giận nhìn hắn.

Đối phương vậy mà dám ở trước mặt mọi người mắng hắn là phế vật đây quả thật là xích lõa đánh mặt a!

cái này nếu còn có thể nhịn sau này hắn làm sao có thể ở ngoại môn ngóc đầu lên được.

Lý Tam cũng thay Vũ Văn Hóa Cập bất bình:

“ Triệu Vô Cực, ngươi chớ quá phận.

Vũ Văn Hóa Cập là sư huynh của ngươi, ngươi sao có thể vô lễ như vậy!”

Thiết Đôn cũng the thé giọng nói:

“ đúng vậy, ngươi đối với đồng môn sư huynh còn không biết tôn trọng như vậy sau này chỉ sợ cũng sẽ trong mắt không có trưởng bối.

Vũ văn sư huynh, hôm nay ngươi nhất định phải giáo huấn một chút tiểu tử này,để hắn biết cái gì gọi là tôn trọng!”

Triệu Vô Cực nghe đám người này bất bình la to liền cười lạnh:

“ tôn trọng? Ta Triệu Vô Cực đương nhiên biết cùng hiểu thứ này.

Nhưng đáng tiếc đám người các ngươi chưa đủ tư các để ta tôn trọng.

Ta nói rồi, Vũ Văn Hóa Cập, ngươi chính là phế vật!

Còn ở đó chít chít méo mó làm gì, ngươi hẳn là phải biết cái này khiêu chiến không được phép từ chối a!”

Vũ Văn Hóa Cập tức đến phát run lên, cắn răng nghiến lợi nói:

“ Triệu Vô Cực, nếu ngươi đã muốn tự tìm khổ ăn như vậy cũng đừng trách ta rồi.

Gần như ta luyện kiếm pháp ngộ ra một cái chiêu thức mới đang ở luyện tâp, nếu trong lúc chiến đấu không thể kiểm soát được, gây thương tích cho ngươi, ta sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm gì!”

Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh, đây là muốn mượn cớ kiếm pháp chưa thuần thục mà đối với hắn hạ độc thủ a!

Nhưng mà, đối phương có cơ hội đó sao?

Hắn lạnh lùng nói:

“ cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không rồi hẵng nói!”

hai người bắt đầu hướng võ đài đi tới, đám đệ tử ở phía dưới nhao nhao tránh đường đồng thời điên cuồng nghị luận lên:

“ ta nhớ lần gần nhất Triệu Vô Cực cùng người ở ngoại môn võ đài chiến đấu là tận mấy năm trước a. sau đó hắn rời khỏi tông môn ra ngoài lịch luyện,bây giờ không ngờ lần đầu tiên trở lại đây võ đài chiến đấu liền khiêu khích ngoại môn chúng ta trước bốn mươi vị trí đầu hàng ngũ, đây là muốn một tiếng hót làm nên kinh người tiết tấu a!”

“ đúng vậy, lấy Triệu Vô Cực thân phận cho dù không chấp nhận khiêu khích của Vũ Văn Hóa Cập hắn cũng có thể dựa vào luyện đan sư thân phận tham gia Nhất nguyệt bí cảnh lần này.

Vũ Văn Hóa Cập lại muốn ngáng chân hắn, hắn trong lòng hẳn cũng rất khó chịu.

Lần này đại chiến theo ta thấy chính là Vũ Văn Hóa Cập trước khơi mào đây!”

“ các ngươi nói Vũ Văn Hóa Cập lợi hại hay Triệu Vô Cực lợi hại? Dù sao trước giờ cũng chưa hề thấy Triệu Vô Cực ra tay a.

Lần cuối cùng nghe thấy hắn chiến đấu tin tức hẳn là lần kia hắn hãm hại Vạn Hắc Vận mang lên Thực huyết ma khâu đuổi Vạn Hắc Vận chạy thục mạng chứ?

Nghe nói hắn sức công kích cực kì cường hãn, cùng cảnh giới có thể đem Thực huyết ma khâu đánh cho trọng thương.

Chỉ sợ Vũ Văn Hóa Cập lần này đụng phải thiết bản a!”

“đúng vậy, ta cũng cảm giác chính là dạng này.

Triệu Vô Cực nếu dám tự tin như vậy khiêu khích trong lòng hẳn cũng có nắm chắc, kết quả lần này thật khó liệu!”

“ tự tin? nắm chắc? ta thấy chính là cuồng vọng thì đúng hơn.

Các ngươi lần trước không xem tông môn luận bàn đại chiến sao?

Vũ Văn Hóa Cập bất kể là công pháp võ kĩ hay vũ khí đều chiếm ưu thế cực kì to lớn.

Hắn xếp hạng chính là dùng thực lực đánh ra chứ không hề phải là mua danh chuộc tiếng.

Triệu Vô Cực nếu khiêu chiến vị trí 47 cuối cùng của chiến đội còn có chút cơ may, nếu khiêu chiến Vũ Văn Hóa Cập chính là tìm đánh!”

“hắc hắc, các ngươi thảo luận cái này làm gì, dù sao bây giờ cũng không có ai mở cá cược a!

Hôm nay là ngày quan trọng, đáng tiếc mấy vị nội môn trưởng lão đều đến đông đủ, tên bàn tử chuyên mở ra cá cược không dám xuất đầu lộ diện thật đáng buồn a.

Các ngươi có nhìn thấy lúc Triệu Vô Cực đến không, Triệu Tiếu Tiếu ở bên người hắn như chim non nép vào người nha.

Trước đây nàng cùng mấy vị sư huynh qua lại ta cũng nhìn thấy qua, không hề có bộ dáng này.

Quả nhiên Triệu Vô Cực rất lợi hại đây, đem nàng dạy dỗ giống như một đầu ngoan ngoãn chó con a!”

“ngươi cẩn thận cái miệng của ngươi! Chó con? Ngươi muốn chết sao? Không cảm nhận được trên người nàng cảnh giới là luyện khí kì đỉnh phong sao?

Để nàng nghe được, ta không biết nàng có phải là chó con hay không, nhưng ngươi chắc chắn sẽ bị nàng đánh thành một đầu chó chết!”

“ách!”

đám người ánh mắt cùng lời nói theo Triệu Vô Cực cùng Vũ Văn Hóa Cập bắt đầu dời đi, Hạ Chu ở bên trên cũng khó chịu nói:

“ cho dù Vũ Văn Hóa Cập có yếu đi nữa, đối với đồng môn sư huynh đệ xỉ nhục như vậy, nhân phẩm không được a!

Còn nữa, hắn chắc gì có thể đánh bại Vũ Văn Hóa Cập, mở lời cuồng ngôn như vậy lỡ thua một cái ta không biết hắn định chui vào cái lỗ nào để tránh đây!”

Bạch Vô Thường đối với Hạ Chu lời nói không chút nào kiêng dè phản công:

“ cường giả đương nhiên có thể kiêu ngạo!

Ta thấy Vũ Văn Hóa Cập tu vi tuy cao nhưng chiến lực chưa chắc đã ra sao.

Cho dù hắn bây giờ đã bắt đầu nuôi dưỡng bản mệnh pháp bảo phi kiếm, Vô Cực sử dụng bản mệnh pháp bảo cũng chỉ là đan lô không thiện tấn công nhưng ta tin tưởng hắn chắc chắn sẽ chiến thắng, hơn nữa rất nhẹ nhõm chiến thắng!”

La Thiên cũng lạnh lùng nói ra:

“ Vũ Văn Hóa Cập trước tiên mở miệng khiêu khích, làm chim đầu đàn tự nhiên cần phải có chim đầu đàn giác ngộ.

Hắn bây giờ tình huống chính là hắn tự rước lấy mà thôi!”

Mộc Thanh Hà thấy Hạ Chu bị phản bác cũng lên tiếng:

“ Thanh Vân Tông chúng ta luôn chú ý nội hàm cùng tu dưỡng tâm tính khiến cho tâm bình khí hòa như là chỉ thủy.

Triệu Vô Cực tâm tính trương dương ngông cuồng như vậy ta xem thế nào cũng rất đi lệch chúng ta tông môn phong cách a!”

Thái Nhất lúc này hiếm khi lên tiếng nói:

“ cường giả nên kiêu ngạo quả không sai!

Thiếu niên không ngông cuồng uổng thiếu niên.

Các ngươi chỉ nhìn hắn cao lớn mà quên hắn tuổi tác a.

Lấy tuổi hắn bây giờ nếu không ngông cuồng ta còn nghĩ hắn là bị cái nào đại năng đoạt xá đây!”

Thái Nhất lời vừa nói khiến mọi người đều trầm mặc xuống.

Triệu Vô Cực 9 tuổi, cái này bọn hắn đều hiểu rõ.

Tuổi này hài tử bình thường đều đang ngây thơ tu luyện, một số đại danh môn con cháu xuất thân từ nhỏ có được đặc biệt giáo dục mới có thể bắt đầu dùng đầu óc mình nhìn thế cục cùng chơi tâm cơ.

Đương nhiên tuổi này của bọn hắn đặc điểm lớn nhất chính là thích thể hiện bản thân, thích khoe khoang.

Thiếu niên không ngông cuồng uổng thiếu niên, cái này tuy không hoàn toàn đúng, nhưng được tất cả mọi người ở đây đều nhận đồng.

Triệu Vô Cực số tuổi một lần nữa khiến cho Bạch Vô Thường La Thiên cùng Thái Nhất cảm giác vui vẻ, Thanh Vân Tông tương lai quả thật rất có hi vọng.

Nhìn từ góc độ nào, Triệu Vô Cực hoàn toàn là một cái thiên tài a.

Bạch Vô Thường cùng La Thiên vui vẻ Hạ Chu cùng Mộc Thanh Hà đương nhiên khó chịu, dù sao đây là thế lực đối nghịch của bọn hắn nha.

Hạ Chu cắn răng nói:

“thế thì phải xem hắn có thể chiến thắng không đã.

Nếu có thực lực ngông cuồng đương nhiên không sao.

Nhưng nếu không có thực lực còn ngông cuồng, đây chính là tìm chết!”

Bạch Vô Thường ánh mắt đảo một vòng bỗng nhiên cười nói:

“ thế nào? Hạ trưởng lão cảm giác không phục sao?

Hay chúng ta đánh cược a!

Ta cược Vô Cực sẽ thắng, chúng ta chơi một cái tiểu cược tránh tổn thương hòa khí nha, một vạn Linh thạch!”

một vạn Linh thạch trong miệng hắn chính là hạ phẩm linh thạch, đối với nguyên anh kì trưởng lão mà nói không phải là số tiền lớn, nhưng thua cược mới là vấn đề.

Cá cược là trò chơi, mà người chơi thì có ai là trong lòng không mong muốn mình là người thắng?

Thua không phải Linh thạch, thua chính là khí thế cùng trận hình a.

Nếu đổi là người khác lên sàn, Hạ Chu chắc chắn sẽ tăng số tiền cược lên.

Nói đùa, một vạn Linh thạch cũng muốn đánh cược, quả thật làm mất mặt nguyên anh kì cường giả như hắn.

Nhưng Vũ Văn Hóa Cập nội tình thế nào hắn cũng biết, tuy không yếu nhưng cũng không quá mạnh.

Đem quá nhiều Linh thạch ra đánh cược trên thân hắn, Hạ Chu cảm giác không ổn.

Nhưng nếu không cược thì chỉ sợ Bạch Vô Thường sẽ được nước lấn tới mỉa mai hắn a.

Dù sao Bạch Vô Thường miệng tiện hơn rất nhiều so với La Thiên đấy.

Hạ Chu lạnh lùng nói:

“ một vạn thì một vạn, ta cược Vũ Văn Hóa Cập thắng!”

La Thiên nghe vậy ánh mắt sáng lên đảo một vòng.

Có Linh thạch ngu sao không cầm a!

hắn đối với Mộc Thanh Hà nói:

“ Mộc trưởng lão muốn chơi một chút không? Chúng ta cũng không chơi lớn, 10 vạn Linh thạch!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.