Kim sắc cự chưởng cùng bạo phong trong nháy mắt va chạm vào nhau hai bên tranh đấu không ngừng.
Triệu Vô Cực khóe miệng câu lên một cái tà tiếu, hắn lạnh lùng nói:
“ chỉ có chút này thực lực cũng muốn ta bại, nằm mơ đi thôi!”
Hắn trên tay thủ chưởng hư đẩy một cái, kim sắc cự thủ đang cùng bạo phong lẫn nhau chống lại bỗng nhiên đại phát kim quang, hướng về nó mạnh mẽ đánh tới.
Triệu Vô Cực kim sắc cự chưởng linh lực mạnh mẽ phun trào, giống như là một đầu đại sơn chắn ở trước mặt nó cũng có thể đánh tan chứ đừng nói một cái bạo phong, so về độ cứng cùng khí thế đều không thể sánh bằng nó.
Ầm!
Một tiếng nổ to lớn vang lên, khí lãng cùng cuồng phong cuốn ngược bốn phương tám hướng, khiến cho đám người xung quanh vội vàng che mặt lại.
Vũ Văn Hóa Cập bạo phong, cứ như vậy liền dễ dàng bị Triệu Vô Cực cự chưởng đánh tan.
Triệu Vô Cực cự chưởng giống như một con tàu ngược sóng vượt gió mà lên, mạnh mẽ đánh lên người Vũ Văn Hóa Cập.
Vũ Văn Hóa Cập song nhãn trợn to tràn đầy sợ hãi.
“Không thể nào, không thể nào! Hắn cùng ta đều là luyện khí kì đỉnh phong, sao hắn có thể dễ dàng như vậy liền đánh tan ta sát chiêu! Đây không thể là sự thực, không thể nào!”
Trong lòng hắn điên cuồng hô to, sắc mặt trắng bệch vội vàng hoành kiếm trước người toàn lực phát động linh lực sáng lên cương khí chống đỡ một chưởng này, nhưng đáng tiếc cái này kim sắc cự chưởng bỗng nhiên thay đổi phương hướng, từ phía dưới đánh lên phương hướng bỗng nhiên bẻ cong phương hướng mang theo Vũ Văn Hóa Cập từ giữa không trung đè ép hướng mặt đất lao tới.
Răng rắc! Ầm!
Một tiếng xương đứt gãy vang lên, đồng thời kim sắc cự thủ cũng nổ tung, bụi mù cuốn lên che khuất toàn bộ tầm nhìn của mọi người.
Hạ Chu há to miệng nhìn lấy cảnh này, hắn trước đây bởi vì biết rõ Vũ Văn Hóa Cập được Hải Chiến Nghi đập đan dược cho đột phá tới luyện khí kì đỉnh phong sau đó lại để cho hắn dổi được một môn công pháp cùng vũ khí tốt, bởi vậy hắn mới có lòng tin Vũ Văn Hóa Cập có thể cùng Triệu Vô Cực so dài ngắn.
Cho dù đối phương có thua, chắc chắn cũng không thể thua nhanh như vậy, hai bên nhất định phải đại chiến một trận mới có thể phân ra thắng bại.
Nhưng sự thật thì sao?
Triệu Vô Cực một chưởng trực tiếp đem Vũ Văn Hóa Cập thế công sát chiêu đánh tan, một chưởng đem hắn từ giữa trời đánh thẳng xuống mặt đất đánh cho hắn trọng thương không rõ sống chết.
Hạ Chu trải qua một cái kinh ngạc thời gian khuôn mặt lập tức thay đổi rống giận:
“ Triệu Vô Cực, đồng mông ở giữa tỉ võ luận bàn mà thôi, ngươi vậy mà lại ra sát chiêu? Ngươi đây là có chủ tâm giết ngươi hay sao?”
Triệu Vô Cực nhìn về phía hắn lạnh nhạt nói:
“ Hạ trưởng lão, Vũ Văn Hóa Cập có thể trong kiếm pháp ngộ ra cái gì đó, lúc ra tay sợ không kiềm chế nổi mà thất thủ, như vậy ta không thể giống như hắn, ở trong chưởng pháp ngộ ra thứ gì đó, đánh ra liền không thể thu tay nên thất thủ sao?”
Hạ Chu cắn răng nói:
“ ngươi cái này chiêu thức đâu phải là lần đầu sử dụng, làm gì có chuyện ngộ ra cái gì mà thất thủ!
Rõ ràng là ngươi cố tình hạ sát chiêu!”
Triệu Vô Cực cười lạnh nói:
“ hạ sát chiêu? đây không phải là sát chiêu của ta, nếu không hắn đã sớm chết rồi.
Ngài không nhìn rõ một chút, Vũ Văn Hóa Cập bây giờ là cái gì tình trạng sao?”
Hạ Chu nghe vậy vội vàng dùng tinh thần lực quét tới.
Vừa này ngạc nhiên quá độ khiến hắn quên mất kiểm tra tình hình liền muốn đối với Triệu Vô Cực răn dạy, bởi vậy cũng chưa hề quan tâm Vũ Văn Hóa Cập sống chết ra sao.
Lúc này tinh thần lực quét tới, hắn nhanh chóng liền phát hiện ra, Vũ Văn Hóa Cập áo quần bị đánh nát, cả người máu me be bét, chân tay có dấu hiệu bị đánh gãy, tay phải là bị thương nặng nhất, xương tay cũng bị đánh lòi ra ngoài.
Hắn hơi thở vô cùng yếu ớt, như ngọn đèn leo lắt trước gió nhưng lại kiên cường chưa tắt hẳn, hiển nhiên là trọng thương nhưng không hề nguy hiểm tính mạng.
Vừa rồi thời phút quan trọng cuối cùng nếu không phải hắn mạnh mẽ dồn sức sáng lên linh lực hộ thể, Triệu Vô Cực cũng thu lại một phần sức mạnh đồng thời các loại bảo vật hộ thân phát huy tác dụng chỉ sợ Vũ Văn Hóa Cập đã trực tiếp có thể đi gặp vũ văn gia lão tổ tông rồi.
Bạch Vô Thường không hề để ý tới Hạ Chu đối với Triệu Vô Cực thái độ tức giận ngược lại vuốt râu cười nói:
“ một chiêu liền đem luyện khí kì đỉnh phong đứng thứ bốn mươi trong ngoại môn đệ tử đánh bại, cái này thực lực nếu muốn vào chiến đội cũng dư sức chứ đừng nói đan đội.
Vô Cực cái này tư cách còn có ai nghi ngờ hay không?”
hắn lời nói ra, mấy cái ngoại môn hàng đầu đệ tử đều nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn hắn xếp hạng trước Vũ Văn Hóa Cập, mỗi người đều có thể đánh bại hắn, nhưng muốn giống như Triệu Vô Cực như vậy một chưởng liền đem đối phương đánh cho trọng thương sắp chết trạng thái vậy thì ở đây chỉ sợ không ai làm được.
“ Thật đáng sợ thực lực!”
Thiên viên sư huynh trong lòng âm thầm nói ra, đối với Triệu Vô Cực ánh mắt trở nên chăm chú nhìn kĩ, xem ra tất cả mọi người ở đây đối với Triệu Vô Cực đều hiểu biết quá nông cạn a.
Mọi người quá xem nhẹ hắn, chỉ biết hắn là thiên tài luyện đan sư mà không biết rõ, hắn chiến lực có bao nhiêu khủng bố.
Cái này thực lực, nếu muốn cùng chính bản thân mình cùng Từ Tiểu Bạch cạnh tranh vị trí số một Thanh Vân Tông ngoại môn đệ tử cũng đủ chứ đừng nói chỉ làm một cái đan đội đội trưởng.
Hắn làm đan đội đội trưởng quả thật rất có lừa dối tính cùng lãng phí nhân tài a.
Triệu Vô Cực vô cùng đơn giản đánh bại Vũ Văn Hóa Cập khiến cho Lý Tam cùng Thiết Điền lập tức nuốt một ngụm nước bọt, mồ hôi ở trên trán chảy ra.
Bọn hắn vốn nghĩ răng mỗi người đều là luyện khí kì đỉnh phong, cho dù có cách biệt cũng không quá lớn.
Ngược lại Vũ Văn Hóa Cập ngoại môn trước 40 vị trí hoàn toàn đủ cùng Triệu Vô Cực giao đấu một trận không hề thua kém chút nào bởi vậy mới đối với hắn tự tin gào thét như vậy.
Nhưng nhìn tình cảnh này, hai người vừa rồi rất may mắn Triệu Vô Cực khiêu chiến là Vũ Văn Hóa Cập mà không phải chính mình, nếu không chỉ sợ hai người bọn hắn đã mất đi tham gia bí cảnh tư cách.
Thái Nhất trưởng lão lúc này lên tiếng:
“Triệu Vô Cực chiến thắng Vũ Văn Hóa Cập, đạt được Vũ Văn Hóa Cập tư cách tham gia bí cảnh lần này, đồng thời ngồi vững đan đội đội trưởng.
Hai người đi lên mang hắn đi chữa thương đi!
Nếu các ngươi không còn cái gì ý kiến, chúng ta sau một nén nhang thời gian sẽ bắt đầu xuất phát!”
lần này hí kịch lớn nhất hiển nhiên chính là Vũ Văn Hóa Cập đám người muốn ngáng chân Triệu Vô Cực mà thôi, nhưng bọn hắn không thể ngờ chính là Triệu Vô Cực thực lực quá mạnh, mạnh hơn so với bọn hắn tưởng tượng rất nhiều nên trực tiếp bị hắn một chiêu đánh cho trọng thương, mặt mũi mất hết.
Ngoại môn xếp hạng cũng không phải là tự nhiên mà có, mỗi người đều là dựa vào thực lực đánh ra, bởi vậy đến thời điểm này muốn xuất hiện hắc mã đã vô cùng khó khăn.
Muốn có được ngoại môn trưởng lão thậm chí nội môn trưởng lão đề cử đầu tiên chính là phải để đối phương coi trọng ngươi, cảm giác ngươi có cơ hội thành công.
Sau đó là khiến đối phương muốn vì ngươi trả giá, hai bên đều có được lợi ích, như vậy mới có thể có được đề cử.
Ngoại môn trưởng lão tuy nhiều nhưng mọi người tất cả đều đã sớm có vòng tròn của mình, hiếm có ai ở lúc này mới nhảy ra muốn làm hắc mã.
Thái Nhất nhìn quanh một chút, không hề thấy ai lên tiếng, mọi người vẫn còn ở trong Triệu Vô Cực một chưởng đánh bại Vũ Văn Hóa Cập kinh sợ chưa kịp tỉnh hồn lại, hắn lại nói:
“ được rồi, đã vậy chúng ta chuẩn bị xuất...”
hắn còn chưa kịp nói hết câu, Triệu Vô Cực lúc này bỗng nhiên đứng ra nói:
“ Thái trưởng lão, ta có chuyện muốn nói!”
Thái Nhất bị Triệu Vô Cực cắt ngang không hề có chút nào phật ý nói:
“ Vô Cực, ngươi muốn nói gì?”
Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật lấy ra của mẫu thân hắn lệnh bài nói:
“ ta lấy Sở Phi Huyền Sở trưởng lão đồng thời cũng là mẫu thân ta lệnh bài đề cử Triệu Tiếu Tiếu.
Nàng lần trước cũng không tham gia tông môn luận bàn, lần này ta muốn tranh thủ cho nàng một cơ hội tham gia Nhất nguyệt bí cảnh.
Người ta muốn nàng khiêu chiến chính là Thiết Đôn!”