Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 972: Khó chơi yêu hùng



Bất kể là Quỷ Lâu Trúc hay là Hắc Trí Âm Lôi đều là trước mắt Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đều cần đồ vật.

Nếu có thể có được chúng nó cả hai người thực lực sẽ tiến một đoạn dài.

Quỷ Lâu Trúc không nói, đây chính là tương lai Triệu Vô Cực ngưng tụ Nguyệt Âm chân hỏa thứ cần thiết.

Hắc Trí Âm Lôi thì lại là một thứ mang cường đại công kích tính lôi chủng.

Người bí Hắc Trí Âm Lôi đánh trúng lần đầu tiên sẽ nộ khí bạo tăng, khó lòng mà dữ được tình bĩnh.

Lần thứ hai bị đánh trúng sẽ cực độ tức giận như gặp đại địch giết cha mẹ vậy.

Nhưng lần thứ ba trở lên bị đánh trúng sẽ tổn thương tới thần hồn.

Tuy tổn thương không mạnh nhưng tổn thương thần hồn là khó nhất chữa lành, một trận chiến bị đánh trúng càng nhiều thì chiến hậu sau hậu quả càng thê thảm

Nếu xui xẻo có thể trực tiếp bị Hắc Trí Âm Lôi đánh tan thần hồn, trực tiếp dùng nhiều lần công kích thành công mài chết đối phương.

Mà Từ Tiểu Bạch sau khi đột phá trúc cơ sử dụng kiếm pháp cũng muốn tế luyện một loại lôi điện, cái này là tế luyện mà không phải luyện hóa lôi chủng.

Hắn tế luyện đương nhiên là từ trên trời đánh xuống lôi điện mang theo mạnh mẽ dương cương phá hư cực mạnh thuộc tính lôi điện.

Bản thân hắn nếu lại có được cái này âm lôi, âm dương song hợp sẽ đem hắn lôi điện phát triển ra một cái gì kinh khủng hình dáng Triệu Vô Cực cũng không hề biết nhưng chắc chắn không thể nào tầm thường.

Nhưng mà cái đó cũng phải được xây dựng trên cơ sở Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch có thể từ trong tay đầu này gấu trúc đoạt được cái kia Quỷ Lâu Trúc.

Triệu Vô Cực nhíu mày nói:

“ cái kia Quỷ Lâu Trúc độ cứng cũng không nhỏ, ngươi lát nữa nếu có cơ hội toàn lực một kích đem nó chặt xuống, nhớ kĩ nhất định phải dùng toàn lực nếu không một đòn thất bại chúng ta cơ hội cũng không có nhiều!”

Từ Tiểu Bạch hiểu ý gật đầu, Triệu Vô Cực trong tay bỗng nhiên xuất hiện một mảnh lá trúc, kim sắc linh lực nhanh chóng bao phủ lên toàn bộ lá trúc khiến cho nó trở nên vô cùng cứng rắn sắc bén.

Triệu Vô Cực Niêm Hoa Chỉ phát lực thủ pháp nhanh như chớp bắn ra lá trúc, lá trúc lóe lên một cái liền phá không xông ra hướng về đầu kia gấu trúc phía hậu tâm xông tới.

Triệu Vô Cực phóng ám khí tốc độ có bao nhanh? Trong cùng cảnh giới, thậm chí so với hắn vượt mấy cái cảnh giới nếu như ở dưới không biết hoặc khinh địch tình huống bị hắn đánh lén hoàn toàn không có cách nào né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng mới có thể tránh qua một chiêu này.

Ám khí tinh hoa ở một chữ “ám”, lần đầu xuất kì bất ý liền là hiệu quả to lớn nhất, lần sau đối thủ trong lòng có phòng bị muốn nhất kích tất trúng sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều lần.

Lấy Triệu Vô Cực thực lực mà nói, hắn bây giờ cho dù là trích diệp vi đao uy lực so với dùng phi đao cũng chỉ kém một điểm mà thôi.

“keng!”

một tiếng kim thiết va chạm vang lên, lá trúc ở trên người đầu này gấu trúc bắn ra một đạo hỏa hoa, lá trúc ở dưới Triệu Vô Cực linh lực cương khí gia trì vậy mà có thể đánh ra được kim thiết va chạm âm thanh đủ thấy được hắn linh lực có bao nhiêu thâm hậu, đáng sợ hơn chính là đầu này gấu trúc da lông còn cứng rắn như vậy, quả thật khiến người ta tuyệt vọng a.

Đang gặp cây trúc gấu trúng bỗng nhiên ngưng lại, nó quay đầu lại nhìn về phía ám khí phóng tới nhìn lại liền thấy được hai cái tiểu bất điểm nhân loại tu sĩ đang ẩn nấp ở chỗ kia đánh lén nó.

Gấu trúc ở trong thế giới cũ của Triệu Vô Cực chính là một cái ngốc manh loại động vật, đáng tiếc ở thế giới này nó lại là yêu thú, một loại có mười phần tính công kích dữ dội yêu thú.

Bởi vì là yêu thú gấu trúc bất kể là mặn vẫn là chay nó đều có thể tiêu hóa được, hơn nữa lấy nó cắn hợp lực so với bình thường gấu đen còn vượt trội lên một đoạn cùng nó chiến đấu quả thật là một cái mạo hiểm hành động.

“Rống!”

Gấu trúc dùng ánh mắt đỏ như huyết phách hướng về Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực rống giận một tiếng, một bộ hung thần ác sát cùng đe dọa thần thái.

“động thủ!”

Triệu Vô Cực quát lên một tiếng trực tiếp xông lên, linh lực hộ tráo bảo hộ toàn thân đồng thời phi thân lên chính là một chưởng:

“ Vô Cực bảo điển - Thần Điện!”

“Rống!”

Triệu Vô Cực hai đạo âm dương vòng Thiên địa biến đánh ra khí thế như sơn băng địa liệt vỗ ra mượn đại thế từ trên trời vỗ xuống, chưởng chưa đến nơi mặt đất xung quanh yêu hùng đã bị khí thế khổng lồ ép lõm xuống một đoạn.

Yêu hùng cũng không phải ăn chay, nó trên người yêu khí sôi trào, một cái tay gấu vung lên, tùy tiện đánh ra một cái trảo kình phản công.

Ầm!

Nổ lớn âm thanh vang lên, Triệu Vô Cực thân hình từ giữa không trung bỗng nhiên đạp không một cái hướng về đầu nó phương hướng phi tới.

Yêu hùng còn đang chú ý Triệu Vô Cực bên này, sau lưng nó bỗng nhiên vang lên đôm đốp lôi điện nổ vang âm thanh.

Nó còn chưa kịp quay đầu lại, Từ Tiểu Bạch thân ảnh đã như ma quỷ xuất hiện ở phía sau nó, một kiếm trực tiếp hướng về nó đầu chém ngang mà đi.

Yêu hùng sau lưng giống như là dài một con mắt, nó không cần quay người lại cũng có thể biết được Từ Tiểu Bạch là như thế nào tập kích nó, một cái chân gấu giơ lên liền đem Từ Tiểu Bạch một kiếm này trực tiếp đón lấy.

Từ Tiểu Bạch ánh mắt híp lại, tốc độ nhanh như vậy mà đầu này yêu hùng còn kịp thời phản ứng sao?

nó thân hình khá mập mạp nhưng phản ứng tốc độ còn không chậm nha!

Từ Tiểu Bạch không dám ham công, vội vàng lui lại.

Yêu hùng vừa phá thành công Từ Tiểu Bạch ám sát nhất kích còn chưa kịp diễu võ dương oai đe dọa một chút hai cái này nhân loại trên đầu nó một cỗ khí tức kinh khủng đang thành hình.

Triệu Vô Cực đứng ngay ở phía trên đầu yêu hùng, ngón tay chỉ thiên, trên ngón tay công đức chi quang cùng tiên thiên hỏa diễm phát tán ra khí tức kinh khủng như là thủy triều từng lớp lại từng lớp phủ xuống, khiến cho yêu hùng sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm, không còn cái gì diễu võ dương oai thời cơ.

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch phối hợp công kích một vào một ra phải nói vô cùng ăn ý như là diễn luyện vô số lần.

Mặc dù trước trận chiến hai người cũng không nói gì nhiều nhưng Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch sớm đã ở trên giang hồ đánh đôi vô cùng ăn ý cùng hiểu rõ nhau, chỉ cần một cái ánh mắt cũng biết được đối phương sắp ra chiêu số gì, bởi vậy hai người mới có thể ăn khớp như vậy tiến công lại không sợ ngộ thương quân mình.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, linh lực đẩy lên một cái tiểu đỉnh phong khiến cho hắn cương khí cũng không thể duy trì được nữa mà hóa thành hỏa diễm bùng cháy lên.

“để ta xem ngươi tiếp một chiêu này thế nào? 

Vô Cực bảo điển - Phong duệ biến!”

Kim sắc cự chỉ hoành không xuất thế, như là đại phật trấn yêu đồng dạng từ thiên khung nhấn thẳng mà xuống.

“Rống!”

Yêu hùng rống giận một tiếng, nó cảm giác được áp lực to lớn cùng cảm giác khí cơ phong tỏa vô cùng mạnh mẽ, nó không thể tránh, cũng không muốn tránh.

Hai cái chân gấu bỗng nhiên vỗ ngực một cái, trước miệng yêu hùng một đoàn Hắc sắc yêu khí bỗng nhiên hóa thành hình tròn sau đó hướng về Triệu Vô Cực một chỉ này phương hướng bắn tới.

Xẹt~ xẹt!

Hai luồng sức mạnh điên cuồng tranh đấu giảo sát lẫn nhau, cuối cùng đồng thời “ầm” một tiếng nổ tung.

Rắc!

Mặt đất dưới chân yêu hùng lại lún sâu thêm một chút, bên ngoài mạng nhện họa tiết càng lúc càng nồng đậm.

Nó tuy không thể hiện ra cái gì thụ thương sắc thái nhưng trong lòng cũng không có chút nào dễ chịu.

Triệu Vô Cực bên này thì thảm hơn nhiều, dùng sơ nhập trúc cơ kì tu vi đi đối đầu luyện khí kì ngũ trọng yêu hùng quả thật rất cố sức, một chiêu này Triệu Vô Cực khóe miệng không nhịn được liền rỉ ra máu tươi nhưng bị hắn cắn chặt khiến cho máu tươi chỉ có thể từ từ chảy ra, hắn thì bị sóng xung kích nổ tung đẩy lùi về phía sau.

“Thập nhị lôi sát!”

Triệu Vô Cực công kích vừa dứt, yêu hùng còn chưa kịp thở ra một hơi, Từ Tiểu Bạch âm thanh lại lần nữa vang lên.

Từ Tiểu Bạch tốc độ tấn mãnh đến cực hạn, bôn lôi kiếm pháp để hắn cơ thể được lôi điện kích phát ra cực lớn tiềm năng, tốc độ là thứ gia tăng mãnh liệt nhất, lúc này thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Chỉ thấy Từ Tiểu Bạch bỗng nhiên phân ra hai cái phân thân, ba người hướng về yêu hùng tạo thành một cái tam giác góc phong tỏa, sau đó nhanh như chớp xông tới vung lên kiếm, tạo thành giao thoa thế trận liên tục cắt chém mười hai nhát.

Mười hai lần công kích như là mây trôi nước chảy vô cùng thuần thục không có chút nào ngừng lại có thể nhìn ra Từ Tiểu Bạch đối với bôn lôi kiếm pháp tập luyện là như thế nào chăm chỉ cùng cho lực.

Đáng tiếc, yêu hùng bỗng nhiên thu người lại hai tay ôm đầu, sau đó trên người nó hắc sắc cương khí thành hình bảo vệ toàn thân.

Một chiêu này Từ Tiểu Bạch ngoài chém ra hỏa hoa bên ngoài cũng không còn cái gì tác dụng.

“Thật là khó chơi!”

Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực trong lòng đồng thời hiện lên ý nghĩ này, sắc mặt nghiêm túc đến cực hạn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.