Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 78: - Truyền thuyết Thánh Quang (11)



Edit: Min

Cartier trừng lớn đôi mắt nhìn Cảnh Dương, hận không thể nhào lên cào nát mặt hắn “Ngươi nằm mơ đi, Davis sẽ không rơi vào bẫy của ngươi!”

Cảnh Dương không thèm để ý tới Cartier đang phẫn nộ, chỉ nhìn Ma Vương nói “Ngài thấy đề nghị này của ta như thế nào?”

Ma Vương nhìn khuôn mặt của Cảnh Dương, làm cách nào cũng không rời mắt được, tâm tư muốn gϊếŧ Cảnh Dương một chút cũng không còn. Chỉ cần có được người này, cơ hội nào hắn cũng muốn thử một lần “Ngươi là thật lòng muốn hợp tác với ta?”

“Ta đã đứng ở đây rồi, chẳng lẽ còn không đủ thật lòng sao? Sau khi ngài ký khế ước với ta, mặc dù ta có thể đạt được năng lượng của ngài, nhưng cũng dựa vào ngài mà sống, nếu như ngài xảy ra chuyện thì ta cũng không sống được, ngài còn lo lắng cái gì chứ?” Cảnh Dương nói.

“Ngươi muốn cái gì ở ta?” Ma Vương hỏi “Có thứ gì Oreid không thể cho ngươi, mà ta có thể cho ngươi?”

“Ta muốn ngài giúp ta lên làm hoàng đế Nhân tộc.” Cảnh Dương dùng ánh mắt tham lam nói “Tuổi thọ của Nhân tộc không dài như Ma tộc, khi ta còn sống, ngài nhất định phải để ta làm hoàng đế; chờ sau khi ta chết đi, Ma tộc đã có thể thống trị Nhân tộc rồi.”

“Ngươi muốn làm hoàng đế?” Ma Vương có chút ngoài ý muốn nhìn Cảnh Dương.

“Thật ra ta không thèm để ý sống chết của những người khác, ta chỉ ngụy trang mình là một người tốt mà thôi.” Cảnh Dương trả lời nói “Ta muốn cảm nhận một chút có được quyền lực chí cao vô thượng, khống chế sinh tử của người khác đến tột cùng là cảm giác như thế nào.”

Ma Vương trầm mặc suy nghĩ, lí do mà Cảnh Dương nói rất hợp tình hợp lý, tìm không ra sơ hở nào cả. Hơn nữa giống như Cảnh Dương nói, một khi hắn ký khế ước với mình, hắn sẽ trở thành người không muốn mình xảy ra chuyện nhất. Nếu vì cơ hội này mà thống trị Nhân tộc, lại có được Cảnh Dương, đây là chuyện không thể tốt hơn. Oreid có lợi hại cỡ nào đi nữa, chỉ cần có Cảnh Dương ở bên cạnh thì y cũng không phải là đối thủ của mình.

Tưởng tượng đến vẻ mặt sau khi biết hết mọi chuyện của Oreid , Ma Vương liền không kiềm chế được sự hưng phấn của mình “Được! Ta đồng ý!”

“Davis!” Cartier không thể tin nổi nhìn Ma Vương, cậu ta không ngờ Cảnh Dương chỉ nói dăm ba câu liền dễ dàng đả động đến Ma Vương “Ngươi đừng tin cậu ta, cậu ta đang gạt ngươi, khẳng định cậu ta có âm mưu muốn hại ngươi!”

“Vậy bây giờ ngài giải trừ khế ước với Cartier đi, rồi ký khế ước với ta!” Cảnh Dương nói.

Ma Vương đứng lên, mặt mang theo ý cười nói “Nếu ngươi đã gấp như thế, vậy làm luôn bây giờ đi.”

“Davis!” Cartier nhào qua ôm lấy Ma Vương, khóc lóc nói “Ngươi đừng tin cậu ta! Đừng tin cậu ta mà! Cậu ta thật sự sẽ hại ngươi đó!”

Ma Vương một tay đẩy Cartier “Ta để ngươi đi hủy diệt Nhân tộc, kết quả ngươi chỉ biết yêu đương với Fluffy, còn chuyện khác ngươi đã làm được gì chưa? Chẳng những không làm được gì mà còn làm mất bảo vật Linh Tượng Cốt của ta!”

“Ta không có, ta không có!” Cartier kích động lắc đầu phủ nhận “Ta chỉ yêu có một mình ngươi, cũng chỉ muốn ở bên ngươi, Fluffy chỉ là chơi đùa, muốn lừa gạt sự tin tưởng của hắn thôi.”

Cartier bò qua đi ôm chân của Ma Vương, chỉ vào Cảnh Dương nói “Linh Tượng Cốt nhất định có liên quan đến cậu ta, là cậu ta đã trộm Linh Tượng Cốt, ngươi nhất định phải tin ta!”

Ma Vương không kiên nhẫn dùng một chân đá cậu ta ra “Ngươi làm cái gì ở Nhân tộc, thật sự cho rằng ta sẽ không biết sao? Nếu ngươi thành công, ta sẽ so đo với ngươi những chuyện đó, nhưng bây giờ ngươi lại là một đứa phế vật, giữ ngươi lại thì có tác dụng gì!”

“Đưa cậu ta đến Ma Tổ Điện đi!” Ma Vương hạ lệnh cho binh lính.

“Davis! Cầu xin ngươi! Cầu xin ngươi! Đừng đối xử với ta như vậy, ta thật sự thật sự rất yêu ngươi!” Cartier khóc chảy nước mắt cầu xin Ma Vương, nhưng Ma Vương lại không hề mềm lòng, cậu ta bị binh lính kéo ra ngoài, tiếng khóc dần dần biến mất.

Ma Vương nhìn Cảnh Dương nói “Sau khi ký khế ước xong, ngươi phải thực hiện lời hứa của mình, tự tay gϊếŧ Fluffy và đám quan viên kia.”

“Đương nhiên!” Cảnh Dương kiên định nói “Ta nói được nhất định sẽ làm được.”

“Rất tốt.” Ma Vương cười nói “Vậy đi thôi.”

Cảnh Dương đi theo Ma Vương đến Ma Tổ Điện, tay chân Cartier đều bị trói chặt nằm trên mặt đất, vì cậu ta cứ khóc không ngừng nên miệng cũng bị bịt lại. Nhìn thấy Ma Vương và Cảnh Dương đi vào, trong miệng phát ra tiếng ưm a muốn nói chuyện.

Đám người Fluffy cũng được đưa lại đây, chính xác hơn là bị lôi tới.

Ma Vương bị Oreid gây thương tích, trong lòng tất nhiên là rất tức giận, nhưng tạm thời không thể đối phó được Oreid, vậy là tra tấn những người này cho hả giận trước. Fluffy bị tra tấn nghiêm trọng nhất, đôi chân của gã cơ bản là đã tàn phế.

Nhìn Cartier bị trói nằm trên mặt đất, lại nhìn Cảnh Dương đang đứng ở đó, đám người Fluffy vô cùng hoang mang, hoàn toàn không rõ là chuyện gì đang xảy ra.

Ma Vương gỡ xuống một thanh đao trên giá vũ khí, sau đó đi về phía Cartier.

Cania lắc đầu, không ngừng rơi nước mắt, cậu ta không ngờ Ma Vương sẽ tuyệt tình như vậy, nói vứt bỏ cậu ta liền vứt bỏ.

Ma Vương cắt một đường lên cánh tay của Cartier, lại cắt một đường lên tay mình, sau đó phát động ma lực, thu hồi toàn bộ năng lượng trong máu của Cartier.

Cartier đau đến ứa ra mồ hôi, lúc cậu ta ký khế ước với Ma Vương, chỉ cảm thấy một nguồn năng lượng khổng lồ chạy vào cơ thể, đến bây giờ vẫn không quên được cảm giác đó. Không ngờ năng lượng bị thu hồi khi giải trừ khế ước, sẽ đau đớn giống như lột da rút gân như vậy.

Cậu ta trong lòng tuyệt vọng, bi thương, thống khổ, khổ sở, cảm xúc nào cũng có, nhưng nhiều nhất chính là hối hận. Sớm biết sẽ có kết quả này, lúc trước cậu ta không nên trốn khỏi Thánh Điện, nếu không trốn khỏi Thánh Điện thì bây giờ cậu ta đã là một Nhân tộc bình thường. Cuộc sống chắc chắn sẽ rất vô vị nhưng sẽ không đau khổ như bây giờ.

Cartier nhớ lại lúc ông nội Sylvi mang cậu ta về Thánh Điện, đó là một ông cụ vô cùng hiền từ, sau khi cùng ông về ở trong Thánh Điện, cậu ta đã không còn phải đói bụng nữa. Ông là người đã dạy cậu ta đọc sách viết chữ, dạy cậu ta đạo lý phải trái đúng sai. Lúc cậu ta đau đớn, ông sẽ dùng Thánh Quang giúp cậu ta giảm bớt cơn đau, ông chưa từng đối xử tệ với cậu ta dù cậu ta rất có thể sẽ mang lại tai ương cho Nhân tộc.

Sylvi nói rất đúng, ông nội Sylvi có lẽ nợ tất cả mọi người, nhưng chỉ không nợ cậu ta.

Khế ước bị giải trừ, Cartier hai mắt vô thần nằm trên mặt đất.

“Ta đã giải trừ khế ước với Cartier, bây giờ ta đã có thể ký khế ước với ngươi, đưa tay cho ta.” Ma Vương duỗi tay về phía Cảnh Dương.

Fluffy mở to hai mắt, gã cảm thấy mình nhất định là nghe lầm rồi, Sylvi cư nhiên muốn ký khế ước với Ma Vương “Sylvi! Ngươi muốn làm gì? Ngươi cũng muốn phản bội Nhân tộc hả?!”

Cảnh Dương cúi đầu nhìn thoáng qua hai chân đã tàn phế của Fluffy, quay đầu nhìn Ma Vương nói “Đưa đao cho ta, ta tự mình làm.”

Ma Vương cười đưa thanh đao cho Cảnh Dương, Cảnh Dương nhận lấy, nhanh chóng cắt một đường nhỏ lên cánh tay.

Ma Vương nhìn chằm chằm cánh tay của Cảnh Dương, lúc hắn cho rằng cánh tay trắng nõn kia sẽ chảy ra máu tươi thì đột nhiên cảm giác được ngực đau xót, hình như là bị thứ gì đó đâm xuyên qua. Hắn cúi đầu, thấy một thanh kiếm bạch ngân đang cắm trước ngực của hắn.

Cảnh Dương lùi lại phía sau vài bước, thanh kiếm kia lập tức được rút ra, Ma Vương phun một ngụm máu tươi. Ma Vương chậm rãi quay đầu, nhìn thấy người đang đứng phía sau liền trừng lớn hai mắt “Oreid!”

Ngoại trừ Cảnh Dương, không có ai thấy rõ Oreid xuất hiện lúc nào, càng không có ai biết tại sao y lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này.

Đám người Fluffy đều sợ ngây người.

Binh lính Ma tộc lập tức vây tới, nhưng bởi vì Ma Vương bị thương, không có mệnh lệnh, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Khi Ma Vương xoay người nhìn Oreid, Cảnh Dương nhanh chóng cầm thanh đao trong tay đâm vào sau lưng Ma Vương, ma khí lập tức thoát ra khỏi cơ thể của hắn.

Oreid đưa mắt ra hiệu cho Cảnh Dương, Cảnh Dương nhanh chân bước đến sau lưng y.

Ma Vương không ngừng phun ra máu, giọng nói có chút hàm hồ nói “Thì ra, đây thật sự, là âm mưu của các ngươi. Buồn cười, vậy mà ta lại tin.”

“Đó là bởi vì ngươi không chỉ vô năng, còn ngu dốt.” Oreid vẻ mặt không cảm xúc nói.

Oreid mặc áo choàng tàng hình luôn đi theo bên cạnh Cảnh Dương, y sao có thể sẽ để hắn một mình đi vào nơi này. Đây là biện pháp mà Cảnh Dương nghĩ ra, vốn dĩ Oreid không đồng ý, cảm thấy quá nguy hiểm, y không muốn để hắn phải mạo hiểm. Nhưng Cảnh Dương nói với y, hắn nắm chắc có thể làm cho Ma Vương mắc mưu, chỉ cần đến lúc đó bọn họ phối hợp thật tốt, nhất định sẽ thành công.

Ma Vương nở một nụ cười vặn vẹo mà dữ tợn “Các ngươi cho rằng như vậy là có thể gϊếŧ ta sao? Nếu ở bất cứ nơi nào khác, có khả năng bây giờ ta đã chết. Nhưng nơi này là Ma Tổ Điện, có ma lực cường đại của tổ tiên Ma tộc che chở cho ta, ta sẽ khiến cho các ngươi biết cái gì gọi là có đi mà không có về!”

Ma Vương dùng hết ma lực cuối cùng trong cơ thể muốn dẫn ma lực của tổ tiên để lại ở trong Ma Tổ Điện, Ma Tổ Điện liền rung chuyển, một nguồn ma lực khổng lồ trồi lên từ nền đất xuyên qua mái nhà đâm thẳng lên trời.

Mục đích của Cảnh Dương chính là muốn bức Ma Vương phải dùng đến ma lực của tổ tiên, sau đó hắn mới tiêu diệt toàn bộ Ma tộc.

Cảnh Dương dùng hệ thống tăng năng lượng lên tới max, sau đó phát động Thánh Quang Chi Lực, ánh sáng loá mắt lập tức tiêu trừ ma khí. Nhưng ma khí ở dưới nền đất vẫn đang cuồn cuộn không ngừng thoát ra.

Cảnh Dương tập trung Thánh Quang lại chiếu vào không trung, đột nhiên, một cột sáng thật lớn xuất hiện, làm người ta không thể phân biệt đây là từ trên trời chiếu xuống, hay là do Cảnh Dương chiếu lên.

Cảnh tượng như vậy, dù có nằm mộng cũng chưa từng xuất hiện, tưởng tượng cũng không tưởng tượng được. Ma tộc chỉ cảm thấy vô cùng thống khổ, thân thể gần như bị hòa tan.

Mà đám người Fluffy trừng lớn đôi mắt há to miệng, khiếp sợ đến không thể hoàn hồn. Được Thánh Quang chiếu rọi, đau đớn trên cơ thể của bọn họ được làm dịu, cả người đều cảm thấy vô cùng thoải mái.

Cartier giương mắt nhìn Cảnh Dương đang giơ đôi tay đứng ở trung tâm Thánh Quang, ánh sáng vừa thánh khiết vừa vô cùng cường đại, giống như thật sự chỉ có người này mới xứng có được.

Ma lực để lại đã được tiêu trừ sạch sẽ, Cảnh Dương thu hồi Thánh Quang, bởi vì sử dụng năng lượng quá độ, hắn có chút choáng váng. Oreid lập tức đỡ lấy hắn, ôm hắn dựa vào trong lòng ngực mình nghỉ ngơi.

Ma Vương cũng đã hao hết toàn bộ ma lực, thể lực không chống đỡ được nữa liền tê liệt ngã xuống mặt đất, hắn biết mọi chuyện đã không còn cách nào cứu vãn, mặc kệ là hắn hay là toàn bộ Ma tộc đều hoàn toàn xong rồi. Ma khí trong Ma Tổ Điện đều bị thanh trừ rồi, Sylvi được gọi là Thánh giả mới này quá lợi hại, hắn không phải là đối thủ. Không có Ma Tổ Điện, Ma tộc đã không còn khả năng mạnh lên.

Ma Vương nhìn Oreid và Cảnh Dương, hắn vẫn không cam lòng, hắn vẫn muốn được sống, đáng tiếc……,đáng tiếc…….

Cơ thể của Ma Vương chậm rãi biến thành tro bụi, Ma Tổ Điện cũng bắt đầu sụp đổ.

Ma Tổ Điện rất lớn, tường cũng rất cao, bây giờ chạy ra khẳng định là không kịp, Cảnh Dương lại lần nữa phát động Thánh Quang Chi Lực làm sập tường ở bên ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.