Hôm nay, Vũ Trường Không dẫn 4 người đám Đường Vũ Lân tới nơi thi cuối kỳ môn thứ hai.
- Vốn dĩ, cuộc thi sắp xếp độ khó cho cả 6 người mà Trương Dương Tử với Vương Kim Tỷ chuyển trường dẫn tới việc các ngươi khi thi sẽ có độ khó 6 người.(Vũ Trường Không)
Môn thứ hai thi cuối kỳ vẫn giống như trước là ở bên ngoài Học Viện, Vũ Trường Không mang đám người ra khỏi Học Viện, lần này không có đi bộ mà cưỡi Hồn Đạo Xa Quang trực tiếp hướng ngoại thành mà đi.
- Vũ lão sư, có thể tiết lộ một chút hay không, nội dung thi hôm nay của tụi con là gì?(Tạ Giải)
- Đến đó các ngươi sẽ biết, cùng Thăng Linh Đài khá giống nhưng không hoàn toàn giống.(Vũ Trường Không)
- Ồ.(Tạ Giải)
Sau khi xuống xe buýt ở ngoại ô, Vũ Trường Không mang theo bọn họ đi vào một viên khu to lớn. Viên khu này gọi là: Đông Hải Hồn Đạo Công Nghệ Khu. Bên trong Viên khu có nhiều kiến trúc màu xanh, từng dãy từng dãy khác nhau được xây kiên cố, mỗi tòa nhà đều có đặc điểm chung là được kim loại kiến tạo thành.
- Ngươi biết nơi này sao?(Đường Vũ Lân)
- Đã từng nghe qua, tại Đông Hải Thành thì khu Khoa Học Công Nghệ Kỹ Thuật Cao tựa hồ là chỗ này. Các xí nghiệp lớn ở Đông Hải Thành chúng ta cơ bản đều ở đây. Nghe nói, bên này cũng có xưởng Cơ Giáp nữa.(Tạ Giải)
Mất tầm nửa giờ thì Vũ Trường Không mới dẫn người tới khu vực cần đến. Thứ đầu tiên đập vào mắt họ là một khu vực trống trải màu lam, bên trong là một tòa nhà nhỏ. Tòa tiểu lâu này so với những kiến trúc bọn họ đã từng thấy được bài trí khéo léo hơn nhưng diện tích nhỏ hơn các nơi khác nhiều. Vũ Trường Không xe nhẹ đường quen tiến tới đặt tay phải lên tấm pha lê, một đạo hình chiếu xuất hiện khi có ánh sáng quét hình toàn thân Vũ Trường Không.
- U, đã lâu không gặp! Đông Hải Tiểu Trường Không.(Thần bí nhân)
- Mở cửa.(Vũ Trường Không)
- Ngươi vẫn vô vị như thế, Tiểu Trường Không.(Thần bí nhân)
Keng
Đi vào bên trong cửa kính, mặt đất màu trắng, vách tường màu lam đậm, ánh đèn nhu hòa màu trắng, hết thảy đều có vẻ vô cùng nhẹ nhàng sạch sẽ tinh khiết, nhưng vẫn như cũ không có một ai. Một cái khay kim loại trôi nổi tiến tới, phía trên có bốn vòng đeo tay bằng kim loại.
- Mang nó vào, nó dùng để phân biệt thân phận. Đeo nó vào mới có thể bảo đảm ngươi không bị xem là kẻ địch, sẽ không bị hệ thống phòng ngự nơi này tiêu diệt.(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không lại dẫn đầu bước tới một tấm pha lê khác, ánh sáng lam sắc thoáng lướt qua đồng thời vòng tay của 4 người sáng lên liền bình thường. Phía sau cánh cửa là hành lang, hướng vào sâu bên trong, liên tục qua mấy lần cua quẹo, lại qua một lớp cửa kính, ánh sáng lóe lên, Vũ Trường Không đi ở trước nhất đã đột nhiên biến mất.
- Đây là…(Đường Vũ Lân)
- Không Gian Kỹ Thuật.(Tạ Giải)
Tạ Giải xuất thân từ đại gia tộc nên với khoa học kỹ thuật của Đấu La Đại Lục vẫn hiểu sâu sắc, hắn khiếp sợ vì Không Gian Kỹ Thuật hiện tại vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu phát minh còn lâu mới có thể đạt đến trình độ mang vào ứng dụng nhưng vừa nãy thực tế có người đã ứng dụng Không Gian Kỹ Thuật vào thực tế.
- Tiến vào bên trong.(Vũ Trường Không)
- Oa, đúng là Không Gian Kỹ Thuật! Địa phương thi cuối kỳ của chúng ta thực sự rất cao cấp.(Tạ Giải)
Vũ Trường Không đứng ở phía trước, hắn đi đến một bên vách tường, không biết làm cái gì mà vách tường đột nhiên tách ra, một màn ảnh lớn xuất hiện, các loại phù hiệu kỳ dị ở trên màn ảnh lớn sáng lên, một bàn phím xuất hiện, Vũ Trường Không hai tay gõ nhanh như chớp trên bàn phím.
Thân phận xác nhận, Đông Hải Tiểu Trường Không.
Kiểm tra độ khó, Trung đẳng! Kiểm tra nhân số, 4 người! 10s đếm ngược!
Thời gian 10s nhanh chóng đếm ngược làm cho mọi người giật mình.
- Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao lại trực tiếp bắt đầu đếm ngược?(Tạ Giải)
- Lẽ nào các ngươi còn muốn có thêm nhiều thời gian chuẩn bị sao? Bây giờ chính là chuyện các ngươi cần phải làm.(Vũ Trường Không)
Khi thời gian đếm ngược kết thúc thì 4 đạo lam quang không hề có báo trước từ trên cao giáng xuống, nháy mắt rơi vào trên người nhóm Đường Vũ Lân và thân hình biến mất không còn tâm hơi.
Đường Vũ Lân phát hiện bản thân xuất hiện ở một nơi xung quanh toàn là màu trắng bao phủ.
Hoan nghênh ngươi tới Anh Hùng Điện, lần đầu thí luyện, độ khó trung cấp. Họ tên: Đường Vũ Lân, tuổi tác: 10 tuổi.
Yêu cầu kiểm tra: trận đầu, kiên trì thời gian 30s.
Đường Vũ Lân chưa kịp hiểu mô tê gì, ánh sáng lóe lên, đối diện hắn đã xuất hiện thêm một vệt quang ảnh.
Bắt đầu!
Đôi mắt Tiêu Tiêu đột nhiên sáng ngời, một đạo cường quang trên người nàng sáng lên, nhìn sang liền thấy một vòng sáng xuất hiện dưới chân nàng sau đó Đường Vũ Lân thấy thiếu nữ dần trở nên hư huyễn, hầu như chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt, thủ chưởng đập thẳng vào ngực hắn.
‘Bộ pháp nàng sử dụng cùng Vũ lão sư rất giống’ Đường Vũ Lân nghĩ trong lòng
Đường Vũ Lân lúc trước từng thấy Vũ Trường Không thi triển Bộ pháp kỳ lạ nên khi thấy Tiêu Tiêu dùng Bộ pháp tiếp cận mình liền có chuẩn bị. Hai tay hắn vung lên liền có mấy cây Lam Ngân Thảo đan dệt thành lướt cản ở phía trước. Đúng lúc, Tiêu Tiêu trên thân lóe lên tia sáng và một đại đỉnh xuất hiện, Đường Vũ Lân chưa kịp phản ứng thì đại đỉnh rơi xuống đất, một vòng khí lưu màu đen trong nháy mắt bạo phát.
Oanh
Đường Vũ Lân chỉ phát hiện thân thể của mình bị chấn động toàn thân, đồng thời Lam Ngân Thảo được hắn thả ra cũng đã bị thổi bay lên trời, không còn tác dụng ngăn cản đối phương. Bàn tay nhỏ nhắn của Tiêu Tiêu đã tới trước mặt Đường Vũ Lân trong nháy mắt, Đường Vũ Lân muốn né tránh cũng đã không kịp, bàn tay trắng nõn đang gần kề ngực hắn, lòng bàn tay đột nhiên nắm lại, đánh vào người hắn.
Đường Vũ Lân bị Tiêu Tiêu đấm bay ra xa, có điều trên người hắn mặc Vân Thái Nhuyễn Giáp liền phát huy tác dụng, mỗi một mảnh giáp lập tức nối liền với nhau, giúp Vũ Lân tản bớt phần nào chưởng lực. Dù vậy, lấy thể chất đã trải qua một lần Tinh huyết Kim Long Vương cải tạo vẫn để Đường Vũ Lân cảm thấy khó chịu không thôi.
Không đợi Đường Vũ Lân hoàn hồn thì Tiêu Tiêu thao túng Võ Hồn – Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh lần hai đập tới. Cùng lúc đó, Đường Vũ Lân nhìn thấy Tiêu Tiêu trong mắt tử quang lóe lên, nhất thời một cảm giác choáng váng mãnh liệt truyền đến, hắn vừa muốn chuẩn bị đối kháng lại một lần nữa dừng lại.
Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh phi hành cực nhanh mà tay phải Đường Vũ Lân siết chặt hung hãn đập ra.
Oanh
Cơ thể Đường Vũ Lân lần thứ hai bị Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh húc văng, căn bản không có cơ hội hoàn thủ hay lại gần.
Đường Vũ Lân nhìn thấy Tiêu Tiêu lấn người mà ám sát lại gần liền nghĩ nàng tính cùng một đánh cận chiến, hắn dùng Lam Ngân Thảo thành công cuốn lấy Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh. Thân hình Tiêu Tiêu lần nữa hư huyễn làm Đường Vũ Lân không biết đối thủ xuất hiện ở đâu nên chỉ liên tục vung Lam Ngân Thảo trong phạm vi nhỏ quanh cơ thể, nỗ lực ngăn cản đối phương.
Kíu
Đúng lúc, một tiếng phượng hót vang lên mà ở trong tầm mắt Đường Vũ Lân thì Tiêu Tiêu trong tay có một thêm cây tiêu. Tiếng tiêu vang lên thì Đường Vũ Lân chợt phát hiện đến thế giới của mình tựa hồ đột nhiên trở nên trì độn. Tốc độ Lam Ngân Thảo phóng thích rõ ràng chậm lại.
Tam Sinh Trấn Hồn nháy mắt tránh thoát trói buộc phóng lên cao sau đó lao xuống đập vào lưng Đường Vũ Lân.
Ầm
Lần này, Đường Vũ Lân trực tiếp bị chấn động bay lên. Cùng lúc đó, đôi tay ngọc của Tiêu Tiêu dễ như ăn cháo tách rời những dây Lam Ngân Thảo, trong nháy mắt đã đến trước mặt Đường Vũ Lân. Hai tay giơ lên, ấn thẳng vào ngực hắn.
Cứ thế, Đường Vũ Lân bị Tiêu Tiêu hành cho ra bã không chút thương xót. Từ đầu tới cuối, Đường Vũ Lân không hề hoành thủ lại được một lần nhưng hắn thành công kiên trì được 30s.
30 giây đã hết, cửa ải thứ nhất, thông qua!
Cửa ải thứ hai bắt đầu, đánh bại đối thủ của ngươi, hoặc kiên trì thêm 30s nữa.
Âm thanh điện tử truyền đạt một nhiệm vụ nhức trứng khiến Đường Vũ Lân há mồm lè lưỡi. Giao thủ ngắn ngủi ban nãy đã bức bách hắn dùng tới hai ách chủ bài của mình, Hồn Lực tiêu hao vượt quá một nửa lại phải kiên trì thêm 30s. Tiêu Tiêu tựa hồ không hề chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, vẫn lao về hắn nhanh như cũ tiến hành bón hành ngậm mồm.
Thời gian dần trôi qua thì Đường Vũ Lân tàn tạt xuất hiện ở bên ngoài, hắn đi ra thấy cách đó không xa Tạ Giải so với mình càng thảm hơn, bị đánh nhận ra không ra người.
- Ngươi qua mấy ải?(Đường Vũ Lân)
- Một cửa, khảo hạch này cũng quá khó. Thực lực của đối phương quá mạnh, ta căn bản không có biện pháp nào, hoàn toàn bị khắc chế. Đối phương lực bộc phát cùng tốc độ còn nhanh hơn ta, năng lực chiến đấu cận chiến siêu cường, Song Long Chủy của ta căn bản không có tác dụng gì với nàng, liền bị nàng đánh má nhận không ra! Hic.(Tạ Giải)
- Nguyệt Na cùng Đường Long đâu?(Đường Vũ Lân)
- Chưa có thấy ra ngoài hẵn vẫn còn ở bên trong, ngươi qua mấy ải?(Tạ Giải)
- Xem như là hai quan đi, chỉ có điều, cửa ải thứ hai là gắng gượng chống đỡ được. Ta bị đánh thật thảm.(Đường Vũ Lân)
Một phút sau, ánh sáng lóe lên, Cổ Nguyệt Na sắc mặt tái nhợt xuất hiện ở trước mặt hai người. Đường Vũ Lân nhìn thấy ánh mắt Cổ Nguyệt Na hiện lên sự kinh ngạc.
- Qua mấy ải?(Tạ Giải)
- Cao cấp, hai quan. Cửa ải chung kết thật khó. Ta thất bại ngay cửa đầu tiên. Các ngươi thì sao?(Cổ Nguyệt Na)
Một lúc sau, Đường Long thân ảnh mới xuất hiện mà trên người chỉ dính chút tro bụi cùng quần áo rách nát vài chỗ.
- Các ngươi theo ta.(Vũ Trường Không)