Tại trận đoàn chiến sẽ tiến hành đấu 3 trận đấu đơn cùng 2 trận đấu đôi và đoàn chiến.
Đấu đơn trận 1
Diệp Tinh Lan đại biểu Sử Lai Khắc Học Viện thi đấu, Tô Mộc đại biểu Quái Vật Học Viện.
Tô Mộc từng thua Đường Long chỉ vì khinh thường, hắn không có nửa điểm xem thường Diệp Tinh Lan.
Mắt Tô Mộc loé sáng, thân thể tựa hồ trong chớp mắt trở nên hư ảo sau đó khán giả liền chứng kiến năm cái đuôi chui ra phía sau hắn, nhẹ nhàng đong đưa. Tiếp theo, năm cái Hồn Hoàn bay lên. Diệp Tinh Lan lại sải bước phóng tới Tô Mộc, nàng chả buồn quan tâm tới quang đoàn ở trước mặt mình. Rút kinh nghiệm từ trận đấu với Đường Long, Tô Mộc vừa bắt đầu đã gọi ra Đấu Khải mặc vào, khi Đấu Khải dung hợp với cơ thể, quang hoàn chậm chạp hào quang toả sáng, vốn bao trùm đường kính 50 mét trong nháy mắt đã tăng gấp mấy lần, trực tiếp bao phủ Diệp Tinh Lan.
Từng điểm tinh quang trên người Diệp Tinh Lan sáng lên. Đối phương đã vận dụng Đấu Khải, nàng đương nhiên cũng không giữ lại. Thân hình loé lên, Diệp Tinh Lan đã ở giữa không trung sau đó một điểm tinh quang đã xuất hiện nhiều lần lại nở rộ.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Thần.(Diệp Tinh Lan)
Tốc độ của Diệp Tinh Lan nháy mắt bạo tăng, thân ở trên không trung đã lâm vào Nhân Kiếm Hợp Nhất, khoảng cách 100m phút chốc rút ngắn. Tô Mộc nhìn kiếm quang tới trước mặt mình, trong lòng giật mình vô cùng, hắn tuy giật mình nhưng phản ứng không chậm, hai Hồn Hoàn liên tiếp dâng lên.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hồn Lực Tróc Bong.(Tô Mộc)
- Đệ Tam Hồn Kỹ – Hồn Lực Nghịch Chuyển.(Tô Mộc)
Diệp Tinh Lan trong trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất mắt thấy Tô Mộc thả ra hai Hồn Kỹ, nàng trước đó cũng quan sát cũng như nghe Đường Long tổng kết lại quá trình chiến đấu cũng như cách đối phó Tô Mộc. Tinh quang nguyên bản gần va chạm với quang đoàn đột ngột cất cao lên 5m trên không trung, hoàn hảo né tránh.
Tinh quang đột nhiên khuếch tán, mơ hồ có thể chứng kiến Đệ Tứ Hồn Hoàn trên người Diệp Tinh Lan toả sáng sau đó vô số tinh mang bắn ra mãnh liệt hướng chúng bắn đi không phải là Tô Mộc mà hướng về quang hoàn nghịch chuyển dưới chân nàng. Tô Mộc biến sắc khi Diệp Tinh Lan tấn công không phải bản thân mà là ở dưới chân nàng quang đoàn.
‘Hồn Kỹ của ta bị Sử Lai Khắc Học Viện phân tích triệt để và tìm ra cách ứng phó.’ Tô Mộc nghĩ trong lòng.
Tô Mộc trong lòng âm thầm kêu không tốt, hắn nhanh chóng vận dụng Đệ Tứ Hồn Hoàn của mình né tránh, cùng lúc vô số tinh quang rơi xuống chui vào vòng đen kịt mà Tô Mộc thả ra khi dùng tới Đệ Tứ Hồn Hoàn, nếu hắn không phản ứng nhanh thì tinh quang đã rơi ở trên người hắn.
Diệp Tinh Lan tựa hồ sớm dự liệu được phản ứng của Tô Mộc, rung thân nhoáng một cái, từng đạo kiếm quang phóng lên trời, tổng cộng là mười ba đạo. Mười ba đạo kiếm quang ở giữa không trung hóa thành một thanh Tinh Thần Kiếm cực lớn, Diệp Tinh Lan chính là đạo kiếm quang cuối cùng nhập vào trong đó. Tinh Thần Kiếm lăng không, mũi kiếm hướng phía dưới, trong chốc lát chuôi kiếm có một điểm tinh mang sáng chói nở rộ, trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống.
Tốc độ xuất thủ của Diệp Tinh Lan quá nhanh, Kiếm Tinh Vũ mà nàng thả ra chưa kết thúc thì công kích kế tiếp đã rơi xuống mang theo uy áp khủng bố dường như muốn đâm thủng thế giới đã đến đỉnh đầu Tô Mộc.
Tô Mộc vận dụng tới Ngũ Hoàn Dung Hợp của mình, Quang Hoàn Thôn Phệ phóng lớn dung hợp những Quang Hoàn khác hóa thành phong bạo tịch quyển về phía Diệp Tinh Lan. Diệp Tinh Lan không có ý định né tránh, nàng dự tính ỷ vào Đấu Khải của mình đỉnh lấy công kích của Tô Mộc mà tấn công về phía hắn.
Oanh
Bốn vị trọng tài ở thời khắc Diệp Tinh Lan và Tô Mộc chuẩn bị đụng vào nhau sớm đã chuẩn bị ra tay cứu viện.
Hai thân ảnh tách ra, kim quang lóe lên, Diệp Tinh Lan vững vàng rơi xuống đất, Tinh Thần Kiếm trong tay chắp sau lưng, trên người mơ hồ có hào quang đặc biệt lập loè, chính là năng lượng đến từ đối thủ. Tô Mộc cũng không chịu nổi, bởi vì có mũ giáp nên không nhìn rõ sắc mặt của hắn nhưng mọi người có thể thấy rõ ràng, trước ngực hắn có một vết kiếm kéo dài từ vai phải đến bụng trái. Vết kiếm xé rách Đấu Khải, mơ hồ còn có tinh quang chập chờn.
Tình huốn rõ ràng, song phương đều dính phải công kích lẫn nhau, cả hai đều chịu thiệt lớn.
Diệp Tinh Lan đổi sang hai tay nắm Tinh Thần Kiếm, từng điểm tinh quang trên người nàng tỏa sáng, toàn thân trong chớp mắt biến thành một ngôi sao. Diệp Tinh Lan bắt đầu tụ lực, nàng đem Khí Thế – Kiếm Ý – Hồn Lực hội tụ lại.
Khi Tô Mộc vất vả áp chế Kiếm Ý ở trong người mình tứ ngược thì Tinh Thần Kiếm trong tay biến thành màu vàng kim rực rỡ, từng điểm tinh quang trên người mơ hồ tạo thành một bức bản đồ tinh vực, lực áp kinh khủng làm không khí biến dạng rất nhỏ.
Tô Mộc nhận định nếu bản thân cứng rắn ăn một đòn này của Diệp Tinh Lan, chắc chắn bản thân sẽ trọng thương và ảnh hưởng tới Đoàn chiến tiếp theo.
- Ta nhận thua.(Tô Mộc)
Theo Tô Mộc nhận thua, Kiếm quang biến mất nhưng dư thế vẫn lướt ngang qua người Tô Mộc nhưng Tô Mộc vẫn cảm giác được người mình rét run, nhất là kiếm quang lúc trước chui vào cơ thể hắn dường như bị dẫn dắt mà bạo động trong chớp mắt. Tô Mộc nhịn không được phun ra một ngụm máu, hắn đã bị nội thương.
- Ngươi…(Tô Mộc)
Tô Mộc biết rõ thể nội Kiếm Ý sót lại bị dẫn dắt bởi Kiếm Quang mà Diệp Tinh Lan thi triển làm tổn thương kinh mạch của hắn.
- Thi đấu cá nhân – Trận đầu, Sử Lai Khắc Học Viện thắng!(Trọng tài)
Diệp Tinh Lan về khu vực chờ, nàng nhẹ ho hai tiếng và lấy ra một cái khăn tay lau miệng. Đường Long và Cổ Nguyệt Na chú ý tới trên khăn tay có vết máu, Đường Long tiến tới đặt tay lên vai Diệp Tinh Lan, hùng hậu Hồn Lực chui vào trong cơ thể nàng di chuyển để bức công kích của Tô Mộc sót lại trong người nàng ra ngoài.
- Cảm ơn, ta tốt hơn nhiều rồi.(Diệp Tinh Lan)
- Không cần phải miễn cưỡng bản thân, dù sao có ta trấn tràng nên mọi người không cần phải liều mạng. Cần thiết, ta vận dụng Võ Hồn Chân Thân quét ngang bọn họ là được.
- Phải biết, Hồn Sư khi đạt tới Hồn Thánh và có được Võ Hồn Chân Thân là bay vọt về chất. Dù Long Dược có mạnh đến mấy cũng không xoay chuyển được cục diện.
Nguyên Ân Dạ Huy gật đầu đứng dậy bước ra khu vực chờ tiến tới Luận Bàn Lôi. Phía Quái Vật Học Viện, Hổ Vương – Đới Nguyệt Viêm đứng lên, mặt âm trầm đi về phía sân đấu.
Theo thời gian đếm ngược kết thúc, trận thứ hai cũng được bắt đầu. Khác với trận đấu trước, khi trọng tài hô vang, Nguyên Ân Dạ Huy cùng Đới Nguyệt Viêm cơ hồ đồng thời xông ra ngoài, phóng tới đối phương. Trong quá trình chạy tới, hai người Nguyên Ân Dạ Huy và Đới Nguyệt Viêm đều phóng thích Hồn Kỹ tăng phúc bản thân chuẩn bị va chạm.
Nguyên Ân Dạ Huy vận dụng Thái Thản Chi Lực cùng Kim Cương Thái Thản khiến cho mỗi bước đi rơi xuống đất cũng phát ra tiếng nổ trầm thấp. Đới Nguyệt Viêm thân thể bành trướng nhưng đôi hổ trảo mở ra.
Toàn thân Nguyên Ân Dạ Huy trầm xuống khi tiếp cận Đới Nguyệt Viêm đấm tới, thời điểm gần trúng đích thì thân thể Đái Nguyệt Viêm đột nhiên mờ đi. Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, lách khỏi va chạm chính diện Nguyên Ân Dạ Huy đồng thời hổ trảo quét thẳng tới eo Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dạ Huy thấy chính diện va chạm thất bại mà bản thân sắp trúng công kích tại chỗ đột ngột xoay tròn nửa vòng nhanh chóng tách ra hổ trảo của Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm dựa vào Võ Hồn – Bạch Hổ mang tới tốc độ phối hợp thêm Quỷ Ảnh Mê Tung, hắn gắt gao cuốn lấy Nguyên Ân Dạ Huy, hổ trảo không ngừng đánh vào hiểm yếu. Nguyên Ân Dạ Huy xoay tròn ở không trung né tránh hổ trảo để lộ vị trí xương sườn, Đới Nguyệt Viêm bắt lấy cơ hội đánh tới nhưng hắn cảm giác một cỗ lực truyền đến, thân thể linh hoạt của hắn lập tức trở nên trì trệ, cỗ lực dẫn dắt đến gần Nguyên Ân Dạ Huy.
- Khống Hạc Cầm Long? Ngươi cũng là đệ tử Đường Môn?(Đới Nguyệt Viêm)
Nguyên Ân Dạ Huy không có trả lời vấn đề của Đới Nguyệt Viêm, nàng dựa vào Hồn Lực hùng hậu kết hợp với Khống Hạc Cầm Long và Không Khí Pháo sinh ra lực khống chế, hai tay xoay tròn hình thành vòng xoáy, nháy mắt Đới Nguyệt Viêm bị cuốn vào. Tay Nguyên Ân Dạ Huy cùng lúc đánh tới bả vai Đới Nguyệt Viêm, Đới Nguyệt Viêm bị đánh cho không kịp đề phòng nhưng hắn phản ứng rất nhanh, Bạch Hổ Liệt Quang Ba bay thẳng mặt Nguyên Ân Dạ Huy đập tới.
Khoảng cách song phương quá gần, Nguyên Ân Dạ Huy muốn né tránh nhất định phải ngưng lại động tác, Đới Nguyệt Viêm nằm trong phạm vi khống chế khó né được Không Khí Pháo.
Nguyên Ân Dạ Huy không có né tránh mà truyền Hồn Lực vào hạng liên đeo ở trên cổ, hạng liên phát sáng và một tầng hộ thuẫn mở ra thay nàng đỡ lấy Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Oanh
Bạch Hổ Liệt Quang Ba va vào hộ thuẫn phát sinh bạo tạc nhưng không thương tổn Nguyên Ân Dạ Huy mảy may, vì dư chấn vụ nổ làm cho một tay Nguyên Ân Dạ Huy chộp hụt nhưng tay khác bắt được bả vai Đới Nguyệt Viêm.
- Đệ Ngũ Hồn Kỹ – Bạch Hổ Ma Thần Biến.(Đới Nguyệt Viêm)
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Cự Ma Thái Thản.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Oành
Đới Nguyệt Viêm thân hình bị Nguyên Ân Dạ Huy hung hãn đập nện vào Luận Bàn Lôi, cùng lúc Đới Nguyệt Viêm làm ra phản kích, Bạch Hổ Phá Diệt Sát từ đôi hổ trảo bắn ra. Nguyên Ân Dạ Huy lui về phía sau, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, cùng lúc đó, hai nắm tay đồng thời vung, cánh tay cực kỳ tráng kiện kéo xuống. Đới Nguyệt Viêm thân thể bị chấn động bay lên, Nguyên Ân Dạ Huy thừa cơ lấn tới.
Đới Nguyệt Viêm ở trên không trung, không tài nào mượn lực, hắn cuộn lại thân thể, hai tay ôm đầu gối, dùng lưng mình nhận lấy va chạm. Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy đụng bay, Nguyên Ân Dạ Huy phát hiện hiệu quả tấn công được như mong muốn, nàng nhìn qua Đới Nguyệt Viêm bay đi đã mở ra tay chân, cùng lúc từng khối Đấu Khải bay ra, nhanh chóng dung hợp với cơ thể hắn.
Nguyên Ân Dạ Huy cũng mặc lên Đấu Khải, một tầng hào quang oánh nhuận lóng lánh, từng khối Đấu Khải phụ thể, nguyên vẹn bảo vệ nửa người trên của nàng.
Đới Nguyệt Viêm mặc vào Đấu Khải dẫn tới tốc độ càng tăng cao, hắn nhằm thẳng về phía Nguyên Ân Dạ Huy xông tới, hổ trảo vồ thẳng về Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dâ Huy tay phải đấm ra nghênh đón hổ trảo của Đới Nguyệt Viêm. Nguyên Ân Dạ Huy và Đới Nguyệt Viêm đối oanh đều bị trùng kích bay về sau.
Nhất Tự Đấu Khải đã cân bằng thực lực giữa Nguyên Ân Dạ Huy với Đới Nguyệt Viêm.
Thân hình Đới Nguyệt Viêm lập loè, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, đôi Hổ trảo sắc bén tung bay cao thấp, khởi phát công kích tới Nguyên Ân Dạ Huy. Bằng vào Cự Ma Thái Thản tăng thêm Đấu Khải, Nguyên Ân Dạ Huy vững như bàn thạch. Hai tay thi triển Khống Hạc Cầm Long, tận khả năng làm giảm tốc độ của đối phương.
Đới Nguyệt Viêm dựa vào hổ trảo được tăng phúc tới Đấu Khải đã để lại trảo ấn ở trên cẳng giáp tay của Nguyên Ân Dạ Huy. Đới Nguyệt Viêm phát ra một tiếng thét dài, phóng người lên, hào quang trên người toả sáng.
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Bạch Hổ Phá Diệt Sát.(Đới Nguyệt Viêm)
Đới Nguyệt Viêm muốn dựa vào Bạch Hổ Phá Diệt Sát đánh bại Nguyên Ân Dạ Huy nhanh chóng kết thúc chiến đấu. Đúng lúc, cơ thể Nguyên Ân Dạ Huy cấp tốc thu nhỏ, đôi cánh đen kịt ở sau lưng mở ra.
- Sớm chờ ngươi thả ra Đệ Nhị Võ Hồn.(Đới Nguyệt Viêm)
Bạch Hổ Phá Diệt Sát được Đới Nguyệt Viêm thi triển như cũ nhưng hào quang đen trắng vốn áp súc lại khuếch tán ra bên ngoài, vô số Hổ trảo bao trùm trên không trung. Nguyên Ân Dạ Huy cắt sang Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ mang đến sự linh hoạt nhưng lực phòng ngự giảm xuống, nàng đối mặt hổ trảo trụy lạc xuống thì trên người Đệ Tứ Hồn Hoàn sáng lên.
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Địa Ngục Chi Môn.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Sau khi đại môn màu đen mở ra, tất cả trảo ảnh đều rơi vào trong đó, lại giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn thấy gì. Nhìn thấy công kích của mình bị đại môn nuốt mất, Đới Nguyệt Viêm theo bản năng lui về sau. Thân hình Nguyên Ân Dạ Huy xuất hiện bên cạnh đại môn đồng thời một bắp chân mảnh khảnh từ bên trong bước ra. Làn da trắng nõn, bắp chân thon dài, sau đó một thân ảnh mảnh khảnh từ bên trong đi ra. Nàng chỉ mặc một chút đồ che lại bộ phận trọng yếu, tóc dài ám tử sắc tung bay. Tướng mạo của nàng giống hệt Nguyên Ân Dạ Huy, chỉ là trên trán có thêm hai sừng nhỏ màu đỏ tươi.
Khu vực chờ
- Địa Ngục Chi Môn. Nàng thậm chí còn có hồn kỹ như vậy, khó trách bình thường không dùng.(Nhạc Chính Vũ)
- Địa Ngục Chi Môn là cái gì?(Hứa Tiểu Ngôn)