Sáng hôm sau, Gustav cuối cùng cũng hoàn thành trang cuối cùng của cuốn sách cuối cùng.
Lúc này khoảng 5 giờ sáng.“Đúng là đã được mở rộng tầm mắt… Công chúng hầu như không biết bất cứ điều gì về quá khứ, đây có phải là cách chính phủ giữ thông tin bí mật đối với mọi người không?”Sau khi đọc các cuốn sách lịch sử, Gustav đã nghi ngờ vì những điều mà cậu phát hiện ra.Có rất nhiều thông tin được giữ kín với công chúng.
Vẫn còn nhiều điều mà cậu muốn biết.
Tập thứ năm chỉ bao gồm từ năm 2110 đến 2120.Nay là năm 4094.Gustav khao khát được biết những gì đã xảy ra sau đó và giờ cậu cảm thấy thế giới không đơn giản như cậu nghĩ.Nào là những nhóm khủng bố gồm những hỗn huyết đã tồn tại trong nhiều thế kỷ, những sinh vật được gọi là Mixbreed được cho là có huyết mạch điên loạn sau khi thức tỉnh khiếm khuyết,...Có quá nhiều điều mà Gustav không biết trước bởi vì thành phố mà cậu lớn lên là một thành phố thượng lưu, hầu như không bị bọn tội phạm và những phần tử còn lại xâm nhập."Làm thế nào mà MBO không thể xử lý tất cả những điều này?"Gustav đã luôn ngây thơ nghĩ rằng MBO đủ mạnh để xử lý mọi thứ liên quan đến những tên tội phạm hỗn huyết.
Cậu không hề biết rằng thế giới này còn đen tối hơn những gì cậu biết.Đinh!Một thông báo hiện lên trong tầm mắt của cậu.[Ký chủ đã hoàn thành mục tiêu: đọc một nghìn cuốn sách]"Gì?" Gustav nhìn chằm chằm vào thông báo với một cái nhìn kinh ngạc."Mục tiêu?" Cậu chưa bao giờ thấy hệ thống hiển thị bất cứ thứ gì liên quan đến mục tiêu ngay cả khi đã mở giao diện hệ thống hơn một nghìn lần.
Đây là lý do cho phản ứng sốc của cậu.[Phần thưởng mục tiêu: Ký chủ đã mở khóa thuộc tính mới][Tình thần tập trung]“Hmm… đây có phải là ý của các học giả khi họ nói kiến thức là sức mạnh?” Gustav chống cằm khi nhìn chằm chằm vào phần thưởng.“Tình thần tập trung … Mình tự hỏi mình sẽ nhận được bao nhiêu điểm cho điều đó,” Gustav suy nghĩ khi mở giao diện hệ thống và gọi bảng thuộc tính.*****[Thuộc tính ký chủ]-Tên: Gustav Oslov-Cấp độ: 4-Hạng: ?-Exp: 250/9500-Hp: 170/170-Năng lượng: 80/80{Thuộc tính}Sức mạnh: 23Nhận thức: 21Tình thần tập trung: 2Nhanh nhẹn: 20Tốc độ: 22Dũng cảm: 19Trí thông minh: 22Quyến rũ: null{Điểm thuộc tính - 0}*****“Ek, chỉ hai thôi,” Gustav hơi thất vọng sau khi nhận ra chỉ số nhỏ bé được đặt trước mặt Tình thần tập trung .Cậu ta đã mong đợi con số sẽ bắn thẳng lên như Dũng cảm nhưng cuối cùng nó lại ít hơn.“Sẽ mất một khoảng thời gian để mình nâng nó lên,” Gustav chống cằm khi tính toán xem cần bao nhiêu ngày và điểm cần thiết để tăng điểm cho Tình thần tập trung.Gustav vẫn muốn mỗi thuộc tính của mình tăng đều nên hiện tại cậu đã quyết định tạm dừng việc thêm các thuộc tính cho các chỉ số khác cho đến khi Tình thần tập trung có cùng điểm với chúng.Gustav nhanh chóng đi học để chuẩn bị cho ngày hôm nay.Ba mươi phút sauGustav đang trên đường đến trường với màu da trắng nhợt nhạt và màu tóc xanh lục.Cậu trông khác rất nhiều so với con người thường ngày của mình.
Cũng không thể nhận ra.Điều mà Gustav không biết là, chiều cao của cậu đang tăng lên và kích thước cơ thể của cậu ngày càng trở nên cồng kềnh hơn.Nếu bất cứ ai nhìn thấy cậu và so sánh cậu trông như thế nào vào tháng trước, họ sẽ thấy những thay đổi.Gustav đến trường và đi đến nhà bếp của trường ngay lập tức.Khi vào trong, cậu gặp sếp Danzo đang di chuyển từ nơi này sang nơi khác trong khi chỉ dẫn.“Cậu đến muộn, nhóc con,” Sếp Danzo nói và ném tạp dề về phía vị trí của Gustav.Gustav bắt lấy nó và đeo nó với một nụ cười.“Chào buổi sáng sếp Danzo,” Gustav chào sau khi cậu mặc xong tạp dề."Huh? Hãy lau nụ cười táo tợn đó ra khỏi khuôn mặt của cậu, tôi sẽ không yêu nó đâu,” Sếp Danzo hét lên khi quay sang bên trái.Điều này khiến Gustav cười nhiều hơn.“Chắc chắn rồi, thưa sếp Danzo,” Cậu trả lời khi đi về phía thiết bị nấu ăn lớn đặt phía trước.Trong mười lăm ngày qua, Gustav và sếp Danzo đã xây dựng một mối quan hệ mà Gustav chưa bao giờ chia sẻ với bất kỳ ai.Mười lăm ngày được cho là sẽ tràn ngập sự tra tấn, thay vào đó, cậu đang tận hưởng nó.
Sếp Danzo luôn đối xử với cậu như một nhân viên thực thụ.
Sếp Danzo được mọi người thích vì nhiều lý do.
Anh ta không bao giờ phân biệt đối xử với bất kỳ ai, luôn coi trọng đầu vào của mọi công nhân ở đây kể cả Gustav.
Gustav chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày ai đó thốt ra từ, “Làm tốt lắm” với một nụ cười ấm áp đối với cậu.Sếp Danzo luôn đưa cho cậu hàng tấn thức ăn để ăn và nói rằng, Gustav quá gầy và thấp.Gustav đã thực sự thích sếp Danzo.
Ngoài ra, cậu không thể nhìn thấy sự mưu mô và thấp hèn trong mắt anh ta như khi nhìn vào những người khác.Gustav đứng trước một thiết bị nấu ăn hình chữ nhật với mười bảy điểm khác nhau đang bốc ra ngọn lửa màu xanh.Mười cái chậu lớn được đặt trên chín trong số những điểm đó.“Tôi nói đừng có cười táo tợn như thế, nhưng cậu quyết định làm cho nó rộng hơn… thật là một thằng nhóc,” Sếp Danzo nói khi mở một trong những chiếc nồi nấu ăn lớn ở phía trước.Âm thanh sôi sùng sục bao trùm khắp nơi.“Hôm nay cậu sẽ làm một món Tradashi, kết hợp gà biến dị, vịt quay, đậu rán và nước sốt cà chua!” Sếp Danzo vừa nói vừa đi về phía nơi đặt những món đồ ăn cần thiết.Khuôn mặt của Gustav trở nên nghiêm trọng khi cậu nhìn thấy lớp da lột của một con gà chết có màu nâu đậm ở phần đầu và đuôi.
Một con vịt mới lột da và một số thực phẩm cần thiết khác."Hãy thử đi ...!và đừng đốt cháy nhà bếp của tôi!" Sếp Danzo vỗ nhẹ vào lưng Gustav và rời đi để đứng bên cạnh quan sát công việc của cậu.Gustav lần đầu tiên rửa tay trước khi bắt đầu.
Trước tiên, tay phải của cậu hướng về phía xác con vịt và tay trái của cậu cầm lấy một con dao.Trong nháy mắt, Gustav đã dùng dao chặt xác con vịt thành từng miếng nhỏ.
Sau khi làm điều đó, cậu ta mở một trong những cái nồi và ném chúng vào.Lại có thể nghe thấy âm thanh của hơi nước khi bàn tay của Gustav chuyển sang món đồ tiếp theo.Sếp Danzo nhìn cậu từ một bên với một cái nhìn đầy kinh ngạc.“Đứa trẻ này thực sự rất tuyệt,” Anh ta nghĩ thầm trong lòng với một nụ cười.Đột nhiên anh ta lại cau mày khi nhớ ra điều gì đó.30 phút trướcĐằng sau nhà bếp, Sếp Danzo đang trò chuyện với một người đàn ông trung niên béo, tóc nâu.“Tôi yêu cầu anh đảm bảo rằng tên nhóc đó sẽ chịu khổ! Hãy giao cho nó một khối lượng công việc nặng nề! Tại sao có vẻ như anh đã không làm bất kỳ điều gì trong số đó! ” Người đàn ông nói với vẻ khổ não."Lon, cậu ấy được gửi đến đây như một hình phạt để làm việc trong nhà bếp này và cậu ấy đang làm điều đó! " Sếp Danzo đáp lại người đàn ông.“Ồ, đây là cách anh dạy dỗ nó sao! Anh muốn bảo vệ tên nhóc rác rưởi đó! ” Lon nói với giọng đe dọa.“Tôi không biết anh đang nói về cái gì, Lon… Gustav đang chấp hành hình phạt của cậu ấy như bốn người các anh muốn,” Sếp Danzo nói và quay người quay trở lại nhà bếp, “Mong anh thứ lỗi cho tôi, tôi có việc phải làm,"Sếp Danzo thậm chí không thèm nhìn lại khi bước vào tòa nhà."Ồ, chúng tôi sẽ xem!" Người đàn ông nói và quay lại để đi về phía một chiếc xe màu đỏ đang đậu lơ lửng ở giữa đường.Nếu Gustav ở đây, cậu sẽ nhận ra người đàn ông là một trong những giáo viên trong ban kỷ luật."Mình tự hỏi những tên khốn sao lại muốn đì tên nhóc đó," Sếp Danzo tự hỏi khi anh ta nhìn chằm chằm vào Gustav, người hiện đang chạy từ nồi này sang nồi khác và cho nguyên liệu vào bên trong chúng.Mùi thơm từ món ăn của cậu bay vào mũi sếp Danzo và anh ta mỉm cười.“Thật là một chàng trai tốt,”Các hoạt động của trường đã kết thúc một lần nữa trong ngày hôm nay.
Môi trường trở nên ồn ào trở lại khi học sinh bước ra khỏi lớp học về phía công viên trường học, nơi xe của họ sẽ đợi để đưa họ về nhà.Gustav nhớ lại các hoạt động của ngày hôm nay khi đi bộ về phía một trong những tòa nhà mà cậu định dọn dẹp hôm nay.Cậu không thấy bất kỳ môn học nào hôm nay quan trọng ngoại trừ của cô Aimee.“Mình sắp đả thông huyết mạch của mình qua điểm thứ tư… nó chỉ cần thêm một chút thúc đẩy,” Gustav nói khi nhớ rằng một trong những người bạn cùng lớp của cậu đã đả thông thành công huyết mạch của mình vượt qua điểm thứ tư trở thành hỗn huyết xếp hạng Zulu đầu tiên ở lớp học của họ.
Drale Godson là tên của cậu ta và cậu ta nằm trong số những học sinh mà Gustav định đối phó.Lớp ba có một số học sinh đã vượt qua điểm thứ tư nhưng Drale là học sinh đầu tiên làm điều đó trong lớp 3C.Gustav đã có thể cảm nhận được huyết mạch của mình trong cơ thể từ khi huyết mạch của cậu được nâng cấp lên F.Cậu đã đả thông nó từng ngày một vào lúc nửa đêm để làm cho nó di chuyển xa hơn và tăng số lượng.Ngoài ra, việc sử dụng biến hình hàng ngày đã giúp gia tăng.
Bây giờ cậu chỉ còn một chút nữa là chuyển được nó qua điểm thứ tư.Gustav đang đi trên con đường dẫn đến phòng huấn luyện hỗn huyết.Cậu hiện đang đi ngang qua một bên sân, nơi có thể nhìn thấy một số hỗn huyết đang chơi một trận bóng đá.Đây là một trong những sân chơi của hỗn huyết.
Những hỗn huyết không thể hòa nhập với người bình thường vì người bình thường có thể bị thương do sức mạnh của họ quá cao.Đây là lý do tại sao hỗn huyết có sân thể thao riêng của họ nằm riêng biệt, nơi họ chơi với nhau.Bam!Đột nhiên, một âm thanh nổi bật lớn vang vọng khắp nơi.Gustav quay lại nhìn về phía bên trái và thấy một quả cầu rực cháy được phủ đầy lửa đang hướng về phía mình."Cậu đã đá nó sai hướng, đồ ngốc!" Một giọng nói lớn vang lên từ bên trong sân.Quả bóng cắt ngang không khí theo hình vòng cung với tốc độ đáng kinh ngạc khi bay về phía Gustav.Tốc độ quá nhanh đối với một người bình thường nhưng Gustav có thể nhìn thấy quả bóng đang bay tới.Gustav phản ứng bằng cách nhanh chóng duỗi thẳng cả hai tay ra với tốc độ nhanh.Âm thanh va chạm vang lên khi bóng bị kẹt giữa hai lòng bàn tay của Gustav như một thủ môn đang bảo vệ cột dọc khung thành.Lực làm cậu trượt lại một chút nhưng cậu ta vẫn ổn.Sương mù phun ra từ quả bóng và bàn tay cậu khi lửa tắt.Cậu nhìn chằm chằm vào những học sinh đang đến gần với ánh mắt lạnh lùng.+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop.
Cảm ơn mọi người nhé!Group Uriworkshop:Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21Link: https://.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g++++++.