Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

Chương 201: La Thần khởi hiện



"Yêu Thần Quân.! Xuất Kích......"

Lập tức hai mươi mỹ nhân yêu tinh tộc tựa thiên gián thuấn đi nhiều hướng đồng xuất động không nói nhiều lời.

"Binh.... Binh.... Binh...." Chấn mạnh cước pháp, quyền đầu mạnh mẽ đập trúng những tên Ma tộc.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Lập tức cả hai mươi tên Ma tộc liền bị đánh văng chấn vỡ đất thành một đoàn.

"Yêu Thần Quân.?" Lão đại Ma tộc khó tin. "Sao lại như vậy.? Từ khi nào Yêu Tinh tộc bọn họ lại có cái gì Yêu Thần Quân cơ chứ.?"

"Mạnh quá.... Oa...." Chúng yêu tinh tộc tất cả đều là rất sững sờ khi được chứng kiến yêu tinh tộc hai mươi nữ cường mạnh mẽ.

"Tiên tử cô ấy lại vậy nữa rồi.!" Tinh Y Sư cũng chỉ biết khẽ kinh nghi bật thốt.

"Thần tiên tỷ tỷ thật quá oai phong a...." Mị Hồng Ly cùng Chương Ngư Văn hai mắt dường như phát sáng kinh hỉ.

"Hừ...." Tên Ma tộc chùy lớn chẳng sợ khinh thường. "Chỉ có hai mươi thì có thể làm gì được Ma tộc bọn ta chứ."

Dứt lời hắn liền phóng lên cao vung chùy chuẩn bị công kích phản đòn. "Chuột nhắt chết hết cho Ta....."

"Víu.... Víu.... Víu...." Hư không từ xa bỗng xuất hiện bốn vệt sáng lướt nhanh xuyên màn đêm với tốc độ rất kinh nhân.

"Là ai hả....." Tên Ma tộc chùy lớn nhanh chóng quay lại nhìn thì đã quá muộn.

"Bùm.... Bùm.... Bùm.... Bùm....." Bốn mũi tên xuyên phá trong đêm lập tức đã đến bắn trúng phát nổ hỏa diễm rất lớn.

"A...... Khốn kiếp....." Tên Ma tộc chùy lớn ăn đau nên rất kích động trong biển lửa.

"Không tốt.!" Lão đại Ma tộc bỗng giật thót hô. "Bọn họ có viện binh.! Mau... nhanh bày trận hình..... lại....."

"Hừ...." Bỗng một tiếng hừ lạnh vang vọng tứ ngược của tiên tử đồng vang. "Xem ra ngươi chính là tên cầm đầu.!"

"Là ai có....." Lão đại Ma tộc lời nói còn chưa dứt.

"Pằng....." Một tiếng vang hướng từ rất xa liền nổi lên đinh tai.

Tiếp một tia lửa đạn tốc độ khủng khiếp liền rời đi thì lập tức đã đến được mục tiêu, mà mục tiêu thì lại không ai khác chính là ngay chính tên cầm đầu Ma tộc.

"Pằng...." Âm thanh đó dường như vẫn còn chưa dứt thì lão đại Ma tộc đã lập tức xuyên giữa lồng ngực.

"Phóc...." Hắn còn chưa kịp hiểu được chuyện gì thì đã máu tươi phun trào.

"Bịch...." Hai chân hắn cũng mất lực quỳ xuống trên đất. Ánh mắt của hắn thì lại trợn trừng chấn kinh thật sự.

"Sao... sao lại.... Phóc...." Trong lòng hắn bỗng nổi sợ chưa từng có kéo đến, ngực hắn ướt đẫm máu tanh ấy vậy mà cũng vì sợ hãi nhất thời quên đi.

"Ma tộc đúng không.?" Tiên tử âm thanh tứ ngược vang vọng. "Ta không cần biết là Ma gì, Quỷ gì, nhưng... nếu đã dám động đến ta thì tất phải dám nhận lấy hậu quả của mình đi."

"Ngông cuồng.!" Tên Ma tộc chùy lớn lúc này hiện thân ra khỏi hỏa diễm hô lớn khinh thường tất cả. "Ma tộc ta khi nào lại sợ hãi trước một đám chuột nhắt các ngươi chứ hả...."

Chúng Ma tộc tâm lãnh đến lạ, bây giờ hiện dù lão đại đã thọ thương rồi, ấy vậy mà bọn chúng vẫn là còn rất bình tĩnh tụ lại thành đoàn hưởng ứng.

"Hô... Hô... Hô.... Ma tộc tại thượng... Ma Vương Độc Ngã.... Hô... hô... hô...."

"Hừ... Cái bọn điên.!" Tiên tử nhỏ tiếng nghe rõ tất cả mà liền rất căm tức một đám ngu muội.

Hai mươi nữ cường Yêu Thần Quân dường như đã được dặn dò từ trước, liền lúc này chẳng quan tâm đến gì ngoài việc tiếp tục công kích.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Liền một phần nữa Ma tộc bị chấn văng ngược đập vỡ đất.

"Các ngươi....." Tên Ma tộc chùy lớn tức giận một đám Yêu Thần Quân chẳng hiểu lí lẽ đang nói chuyện thì chớ đánh người kia. "A.... Bọn khốn... Ta đến giết hết..."

"Víu.... Víu.... Víu.... Víu...." Lại một đợt bốn mũi tên xuyên phá màn đêm kéo đến.

"Cút ra....." Tên Ma tộc chùy lớn quát tháo vung chùy. "Bùm... Bùm... Bùm..."

Liên tiếp ba mũi tên đều bị hắn đánh văng ngược ra ngoài, ấy nhưng mũi tên cuối cùng thì lại quỷ đạo hơi khác lạ hướng ngay đến cỗ chân của hắn mà đến.

"Xực...." Mũi tên này khác với ba mũi còn lại, liền một phát xuyên chân nằm gọn ở đó chẳng nỗ thành hỏa diễm.

"Ư..." Nghiến răng tên chùy lớn càng giận. "Lũ khốn có giỏi thì ra mà đánh.! Trốn trốn như chuột thì có gì mà hay chứ hả..."

"Không thích.!" Tiên tử một câu lập tức khiến toàn trường đều đứng hình. "Bởi ngươi không xứng.!"

"Í..... Cô ấy là ai mà lại kiêu ngạo như vậy a.... x... x... o... o..." Chúng yêu tinh kinh ngạc thật sự trước sự kiêu ngạo của tiên tử.

"Phóc.... Ha... ha... ha..." Mị Hồng Ly cùng Chương Ngư Văn tuy chút thương thế, ấy nhưng cũng không nhịn được mà bật cười.

"Binh... Binh.... Binh...." Yêu Thần Quân hai mươi nữ cường lại một lần công kích đánh văng chúng Ma tộc ra xa.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Đất vỡ vụn thành bụi, ấy mà bọn chúng vẫn rất cứng rắn tiếp tục đứng lên như không có chuyện gì.

Tiên Tử phía xa thu hết vào trong mắt, liền lập tức vung tay phóng xuất khôi lỗi xương trắng vị tướng quân.

"Ngươi cũng lên đi.!" Tiên tử rất lãnh tình nhẹ ra lệnh.

Tên Ma tộc chùy lớn lúc này đã xác định được phương hướng mũi tên phóng tới, liền hắn lại vung chùy bay khỏi tay lao đi.

"Hừ... Giỏi thì hãy đỡ chùy của ta thử xem.!"

"Bang...." Lời vừa dứt thì chùy lớn của hắn còn chưa có văng xa thì đã bị chấn bay ngược trở lại rồi.

"Cái...." Hắn thật không thể tin nổi.

"Ầm...." Chùy lớn một phát đập hắn phun máu vì kình lực chấn rất mạnh.

"Phóc...." Cuối cùng thì hắn cũng phun máu. "Sao lại..."

Lời nói bỗng nhiên dừng hẳn khi hắn giờ thấy được người đến là ai rồi, lập tức càng thêm không thể nào tin nổi hắn bật thốt.

"Quỷ.... Quỷ Tộc.!" Ánh mắt khó tin hắn trợn trừng. "Rốt cuộc nơi này là có chuyện gì hả.? Đến cả Quỷ tộc mạnh mẽ như vậy mà cũng có."

"Í.... Là... là... Quỷ Tộc.... X.... x... o... o..." Chúng yêu tinh tộc cũng thật sự kinh ngạc trước sự việc kinh thiên lạ lùng này.

"Xoẹt... Xoẹt... Xoẹt..." Xương trắng tướng quân không nhiều lời liền vung thương chém liền tám phát.

"A.... a....." Tên chùy lớn này cuối cùng da thịt cũng bị cắt phá bắn máu tươi. Đau đớn hô lớn hắn hai mắt đều là không cam tâm.

"Rút lui.... Tất cả nhanh Rút Lui....." Miệng nói rút lui, nhưng mắt hắn thì vẫn là rất thống hận.

"Yêu Thần Quân dừng tay.!" Tiên tử nhẹ lên tiếng dừng lại, liền ngay lập tức Yêu Thần Quân thu hồi một nhóm hai mươi nữ cường rất thẳng hàng đứng thẳng im lặng chẳng lên tiếng.

Tiếp Tiên tử lại lên tiếng. "Ma tộc ngươi muốn đến liền đến, muốn đi thì liền đi sao.?"

Xương trắng tướng quân cũng dừng tay hiên ngang đứng thẳng tay chắc một thương lớn rất là oai phong cách một khoảng với tên Ma tộc chùy lớn.

Tên Ma tộc chùy lớn cuối cùng cũng được dừng lại thở ra lên tiếng. "Ngươi là ai.? Có dám bước ra cho ta nhìn thấy.?"

"Không phải đã rõ ràng rồi hay sao.?" Tiên tử rất bình thảng tiếp nói. "Các ngươi không phải đều nói ở đây là có Tiên Tử đó hay sao.?"

"Hừ... Lừa người.!" Tên chùy lớn nào có thể tin. "Có bản lĩnh thì hãy ra mặt đi.!"

"Ồ... Chẳng tin sao.?" Tiên tử vẻ cũng chẳng mấy quan tâm. "Vậy Ma Vương gì đó âu cũng chỉ là lừa người đi.!"

"Muốn chết.! Ma Vương chúng Ma tộc, chuột nhắt ngươi mà cũng dám ngông cuồng."

"Ấy... dà... da.... Ma Vương xem ra rất quan trọng đối với các ngươi thì phải, Ườm.... Ườm...." Tiên Tử bỗng nhiên nghiền ngẫm lên tiếng.

"Vậy không biết to con ngươi có từng thấy qua Ma Vương.?"

"Hừ... Ma Vương tại thượng không phải ai cũng có thể gặp người.!"

"Ồ... Vậy nói trắng ra thì là đến ngươi cũng làm gì biết qua cái gì Ma Vương đâu chứ.!"

"Rồi sao.?" Tên chùy lớn hai mắt tức giận. "Ma Vương ngài ấy không phải loại như ngươi có thể biết đến được đâu. Bởi đối với ngài ấy thì ngươi cũng chẳng khác nào là con...."

"Ầm.... Ầm.... Ầm...." Dị tượng vần vũ bỗng nổi lên cắt ngang tất cả.

Mọi người có mặt đều là lập tức hai mắt trợn ngược kinh hãi trước sự xuất hiện của một người từ phía trên hư không.

Hắc y một màu, đôi mắt rực lửa, cánh lớn đen tuyền sắc nhọn lạnh lẽo cực kì to lớn, đặc biệt xung quanh y còn có rất rất... nhiều Ma lực tuông trào rất khủng khiếp.

"Nói về Ma Vương thì La Thần ta cũng chẳng thua đâu.!"

"Ầm... Ầm... Ầm..." Vạn trùng sấm vang như bàn tơ giăng khắp rực rỡ cả một bầu trời.

La Thần vung tay vần vũ rộng khắp bỗng hỏa diễm bùng nổ tựa như nuốt chửng cả thiên khung. Ma lực cường ngạnh, mắt đỏ đáng sợ, hắc y lạnh lẽo, cánh lớn Hắc Xích Phượng hợp cùng bầu trời rực lửa thiêu đốt.

Hiên ngang La Thần nhẹ đưa mắt nhìn xuống tất cả tựa một quân vương đứng trên tất cả muôn loài chúng sinh.

"Ma Vương cái quái gì Hả......"

Bát Vạn Thiên Âm bỗng nhiên cường đại khuyết tán thập phương vang vọng đến cả trăm dặm đều có thể nghe được rất rõ ràng.

"Ầm.... Ầm... Ầm...." Mặt đất một vùng lớn bị một lực lượng kinh khủng do Bát Vạn Thiên Âm chấn nổ khắp nơi rất đinh tai khiếp hãi.

"Ầm...." Một tia sét thoáng qua ngang mặt lộ ra vẻ kiêu hùng vốn có của thần thú năm nào, liền khiến cho tất cả mọi người đều một lòng sợ hãi không dám nhìn thẳng.

"Là Thần... là Ma... do ta quyết.!" Một câu khẳng định đinh thép của La Thần lúc bấy giờ liền không ngờ muôn đời về sau chúng sinh đều không ai là không biết đến.

Yêu Thần Quân chúng nữ, Tứ nữ tỷ muội yêu tinh, Tứ nữ yêu quái, Mị Hồng Ly, Chương Ngư Văn, Chúng yêu tinh tộc, Chúng ma tộc có mặc, tất cả đều là không hiểu sao trong lòng bỗng rất nổi lên lòng tôn kính đối với người tên La Thần này.

"La Thần Ta... Nói.!" Đinh thép La Thần lên tiếng. "Hôm nay bất kì kẻ nào dám rời đi thì đồng nghĩa với việc chọn lấy cái Chết...."

"Cái... cái này...." Lão đại Ma tộc suy yếu quỳ đó vẫn nghe rõ mà kinh hãi.

Chúng yêu tinh tộc thì lờ mờ nhận ra người này chính là hiện thân chọn bọn họ để phục thị cho Quân Vương. Vậy nên liền tất cả tâm can đều là một hồi rất kích động vui mừng.

Còn vì sao bọn họ lại nghĩ thế thì là do cô con gái trưởng làng đã biết đến nơi này mà dẫn bọn họ đến đây. Vậy nên bọn họ đều suy luận vị Quân Vương này ngay từ đầu thì đã ở đây đợi bọn họ rồi, còn về việc phải trải qua một chút thử thách để đến được đây, thì âu cũng chỉ là một chút thử thách nhỏ dành cho bọn họ mà thôi.

Tên chùy lớn chưa từng tận mắt thấy qua Ma Vương, vậy nên hình ảnh La Thần như Quân Vương trước mắt thật khiến hắn không thể nào giữ được sự kích động.

"Người.... người... là ai.?" Sợ hãi trước một thế tục kinh thiên âu cũng là một chuyện rất bình thường, liền Ma tộc tất cả đều cùng một suy nghĩ hướng La Thần bật thốt hỏi.

"Vậy các ngươi muốn ta là ai.?" La Thần không đáp mà lại hàm ý hỏi ngược lại.

"A... a... Không... không... Xin người thứ tội... a...." Lập tức tất cả trăm tên Ma tộc đều đồng quỳ xuống hướng La Thần sợ hãi trong lòng.

"Hừ..." La Thần như Ma Thần chỉ khẽ hừ lạnh mà cũng khiến cho tất cả đều lạnh cả sống lưng.

"Tất cả thu xếp lại đi.! À.. Còn có không được tùy tiện đến làm phiền ta."

Tất cả đều không hiểu sao vẫn chôn chân nghe lệnh một cách rất tự nhiên, liền chẳng một ai dám lên tiếng hỏi là vì sao.

La Thần thấy mọi việc đã ổn thì cũng lập tức biến mất quay về lại khe núi bên cạnh Tứ nữ tỷ muội yêu tinh.

"Phóc...." Máu tanh phun ra, La Thần lập tức bất lực ngã ra ngất đi.

"Tiên tử....." Tứ nữ tỷ muội yêu tinh lập tức kinh hãi vội vàng chạy qua, trong lòng bọn họ thì toàn đều là lo lắng không thôi.

----------...----------

Sáng hôm sau.

Chúng yêu tinh tộc hiện đang tâm trạng rất ưu thương buồn bã vì cảnh người thân rất nhiều đã nằm xuống, lúc này cạnh làng bỗng rất nhiều ngôi mộ được lập lên rất đơn sơ vẻ cô tịch tan tóc.

Trẻ nhỏ bỗng mồ côi chỉ biết đứng đó khóc nấc không ngớt, người lớn vô số cũng khó mà kìm chế được lệ hoen bờ mi. Hai huynh đệ nhi tử của trưởng làng thì hiện cũng rất đau lòng ngắm nhìn ngôi mộ đất của cha.

Ma tộc trăm tên biết mình khó tránh bị căm ghét, vậy nên hiện không dám đến gần tộc yêu tinh. Liền trăm tên rất ngoan mà chỉ dám tạm bợ sống bên cạnh ngoài làng nhỏ.

Cuộc sống của tất cả mọi người hôm nay đều bị đảo lộn, bọn họ xem ra hôm nay nhất định sẽ không có tâm trạng để làm chuyện gì nữa rồi.

Khe núi chỗ tiên tử thì hiện thấy tiên tử hai mắt vẫn khép hờ không có dấu hiệu gì là tỉnh lại. Mọi người đều là lo lắng hỏi nhau tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Út muội luôn bên cạnh tiên tử nên rõ ràng nhất phân giải. "Hôm qua... hôm qua... Tiên tử... tiên tử không thể tiến giai.!"

"Cái gì...." Tứ nữ yêu quái lờ mờ đoán được là chuyện gì rồi. "Vậy nói chính là tiên tử đã thất bại trong lúc tiến giai sao.?"

"Hình như là không phải.!" Út muội thật thà đáp.

"Vậy sao tỷ tỷ lại không tiến giai.?" Mị Hồng Ly hối thúc hỏi nhanh.

Út muội lại cũng chẳng rõ lên tiếng. "Thiết nghĩ hình như tiên tử... tiên tử đã cố tình phá hủy việc tiến giai của mình."

"Hả.... Như vậy không phải là bằng nghĩa với việc tự hại mình sao.?" Thủy Yên Tinh ngây ngô ấy vậy mà cũng hiểu được cái việc nguy hiểm này.

"Đúng vậy.!" Tinh Y Sư tiếp nói. "Đã biết vậy mà sao tiên tử lại còn làm vậy đây.!"

Út muội lại khẽ giải đáp. "Tiên tử phá hủy việc tiến giai vừa bước ra khỏi trận hình chia cách thì đã miệng phun máu nội thương rồi."

"Bọn ta ở đây thấy vậy cũng rất lo lắng cho người.! Nhưng... Tiên tử lại nhanh cắt ngang nói rằng bên ngoài có nhiều kẻ mạnh hơn mọi người lắm, vậy nên người mới không thể lúc đó mà tiếp tục được."

"Còn có tiên tử cũng đưa tất cả bước nhanh vào vòng trận tách biệt cùng với người, xong người đã sử dụng cái gì mà Đại Đồng Chi Hệ gì đó hợp cùng chính huyết tinh của người lên tất cả mọi người."

"Lập tức hai mươi nữ hài yêu tinh cùng với bốn tỷ muội bọn ta đều lập tức tiến cấp có thể chiến đấu."

"Tiên tử tỷ tỷ người sao lại mạo hiểm như vậy chứ a..." Chương Ngư Văn rất kinh ngạc nói vậy.

"Chắc là tiên tử lo lắng cho mọi người thôi.!" Út muội nói lên suy nghĩ của mình, xong lại tiếp tục kể. "Hai mươi tỷ muội Yêu Thần Quân vừa thành hình thì tiên tử lập tức dặn dò rất kĩ là không được nói chuyện khi chiến đấu, còn có nếu phải bắt buộc thì cũng chỉ được xưng Yêu Thần Quân mà thôi."

"Sao lại lạ như vậy.?" Tri Chu Dận Âm kinh nghi hỏi.

Huyết Lưu Tinh luôn ít nói ấy nhưng chuyện của tiên tử thì cô ấy rất quan tâm, vậy nên liền lên tiếng giải đáp. "Bởi nếu trao đổi nói chuyện nhiều thì sẽ liền lộ ra Yêu Thần Quân chỉ là một đám lính mới chưa hề từng được huấn luyện qua."

Út muội cùng mọi người cũng đều đồng ý với suy nghĩ này, tiếp Út muội lại kể. "Tiên tử ở lại với bốn tỷ muội ta ở đây quan sát tình hình được một lúc thì người lại xuất ra bốn thần khí xạ tiễn giao cho bốn tỷ muội ta dùng để công kích tầm xa."

"Còn người thì mặt đất mở ra một trận pháp văn hình rất là bắt mắt, tiếp trên tay một đại tiễn rất to lớn kì lạ vô cùng, tiếp người còn quỳ xuống một chân ngắm bắn một hồi rất là lâu nữa."

"À... còn có cái được tiên tử gọi là viên đạn thì nó chính là một hắc thạch vẻ rất là trân quý nữa."

"Sao nghe nó lạ quá vậy a...." Thủy Yên Tinh thật chẳng thể hình dung ra được cái món vũ khí đó là như thế nào.

"À... nó là to như vầy... bự như vầy.... x... x... o... o..." Út muội quả quá thật thà, liền rất nhiệt tình kể rõ chi tiết nó to như thế nào, hình dạng là cỡ nào.

Ấy nhưng tất cả đều là chẳng một ai có thể hình dung ra được cái đó là cái gì, Liền bỗng Tri Chu Dận Âm một câu trúng ngay cái vấn đề rất quan trọng.

"Cái tên La Thần.! Hắn là ai.?"

"À... Cái này thì là...." Út muội đang nói thì bỗng Mị Hồng Ly lên tiếng cắt ngang.

"Cái này ta biết.!"

"Cô biết...." Tất cả mọi người đều rất kinh ngạc vì sao Mị Hồng Ly tối qua không có ở đây mà lại có thể biết được.

"Làm sao cô biết.! Cô có quen với La Thần hắn sao.?" Tri Chu Dận Âm bỗng trong lòng sát tâm khó hiểu nổi lên.

"Cái đó thì ta đã được tỷ tỷ nói cho biết từ lâu rồi.!"

"Nói gì.?" Mọi người đều thắc mắc hỏi ngay.

"Tỷ tỷ chính là nam nhân.! La Thần chính là tỷ tỷ.!"

"CÁI.... GÌ........."

----------...----------

Quay ngược dòng thời gian.

Lúc này La Thần vẫn đang nhập định chuẩn bị tiến vào giai đoạn quan trọng để tiến giai tấn cấp. Ấy nhưng cũng vào chính lúc này bỗng xuất hiện một kẻ rất vô duyên phá đám lên tiếng.

"Kỳ Lân... Hắc Kỳ Lân.... Trả lời đi a... Kỳ Lân.!"

Nữ Thần vang vọng không ngừng gọi. "Kỳ Lân... Thần Thú Hắc Kỳ Lân... Ngươi Tỉnh....!"

La Thần thần thức bị khuấy nhiễu liền loạn, tâm cảnh ảnh hưởng loạn theo khiến linh lực cùng ma lực đã khó giải quyết liền cũng bất ngờ loạn lên bức phá công tâm. Khiến La Thần liền miệng máu trào ngược nghiến răng chịu đau nội thương rất nặng.

"Ư...." La Thần hai tay run run cắn răng nuốt ngược vị ngọt của máu. "Nữ Thần cô có phải là bị điên rồi hay không hả...."

"Xin... xin lỗi..." Nữ Thần vẻ cũng hiểu được liền biểu hiện rụt rè biết lỗi. "Nhưng... Kỳ Lân ngươi hiện tình hình lúc này không hợp rồi."

"Nói vậy là sao.?" La Thần tuy chịu đau, nhưng cũng rất tỉnh táo hiểu được Nữ Thần cô ấy khi không sẽ không hại hắn đâu.

"Bởi bên ngoài xuất hiện trăm tên Ma tộc đang đánh đến nơi này.!"

"Ma tộc.?" Ngây ngốc La Thần hiểu được nguy hiểm hỏi nhanh. "Họ là ai.? Sao lại đánh đến nơi này.?"

"Không rõ.! Nhưng hiện sợ rằng bên ngoài người bên cạnh ngươi hiện là không đủ dùng đâu."

Chết tiệt.... Lại là chuyện gì đây.? Hệ thống thì tâm hơi cũng chưa đã động gì, La Thần ta ở đây xa lạ cũng chẳng biết nên đi như thế nào cả. Mà điều quan trọng nhất đó chính là La Thần ta phải quay lại...

Trong lòng nhiều lắm trăn trở tiến thoái chẳng rõ mông lung, hiện La Thần quả thật còn nhiều lắm chuyện còn chưa có thể quyết.

"Được rồi.!" La Thần sau một hồi bỗng nhẹ lên tiếng. "Tới thì tới thôi.!"

Dứt lời La Thần lập tức thoát khỏi nhập định thần thức đứng dậy bước ra bên ngoài vòng trận tách biệt.

----------...----------

Sâu bên trong tâm cảnh bóng dáng Nữ Thần ánh mắt cũng muộn phiền khó quyết khi thấy La Thần lúc này gặp khó. Thoáng hồi ức hình ảnh Thần thú Hắc Kỳ Lân còn sót lại trong kí ức.

Hiên ngang oai vệ chiến cả Thiên Đình Cung truyền kỳ, Thiên Đế giận cuồn xả tay vung mạnh, Nhị Đế ngây ngô khẽ cười chịu thương tổn.

"Muội làm cái gì vậy Hả...." Thiên Đế quát lớn với Nhị Đế.

"Tỷ.... Ư.... ư..." Huyết tinh Nhị Đế trân châu vạn báo ấy vậy mà ngày đó lại đổ.

"Tỷ... Muội xin tỷ... Ư... Chỉ lần này thôi... Lần này thôi tỷ.... Xin tỷ... Hãy tha cho huynh ấy lần này đi... Xin tỷ..." Dứt lời Nhị Đế vô lực điểm mây rơi xuống.

Thiên Đế tâm can loạn động lao nhanh ôm lấy Nhị Đế mà lòng đau như cắt. "Muội... Muội sao lại thành như vậy.?"

"Rốt cuộc thì Thần thú Hắc Kỳ Lân đã làm gì muội rồi chứ..." Thiên Đế đau lòng muội muội mà cũng nhỏ lệ tràn.

Nữ Thần hồi ức thoáng qua nhớ rõ bỗng khẽ lắc đầu. "Hắc Kỳ Lân.! Ngươi khi xưa vì sao lại chọn như vậy.? Khi xưa rốt cuộc là ngươi nghĩ cái gì vậy.? Nhiều lắm câu hỏi Nữ Thần ta muốn biết."

Tự hỏi nhưng không một lời hồi đáp, lặng người rất lâu Nữ Thần nhẹ nói tựa thoáng phong liễu thoáng đưa.

"Kỳ Lân ngươi nói chuyện với ta có được không....."

----------!!!----------

Chuyện bên lề :

- Thiên Đình Cung : Thuộc cõi trời do Thiên Đế ngự trị, người còn có một vị muội muội đồng giai gọi là Nhị Đế.

- Thần thú Hắc Kỳ Lân : Từng là thần thú cõi trời, mà cơ duyên là Hắc Kỳ Lân bởi vì sự an nguy của ai kia, mà mới chịu khuất phục làm thần thú gác cổng cho thiên đình suốt đằng đẳng năm tháng.

- Phượng Tiên : Kiếp sau của Phượng Yêu đã tu luyện đạt thành chánh quả cõi tiên, khi đó hữu duyên lại được gặp lại người tiền kiếp năm nào Hắc Kỳ Lân.

- Hỏa Hồ Tiểu Ly : Vẫn một kiếp không chuyển thế, trải qua không biết bao nhiêu năm tu luyện Ma hóa đạt tới đỉnh thiên. Và cô ấy vẫn luôn một lòng chờ ngày thẳng tiến Thiên Đình Cung báo thù cho chủ nhân Hắc Kỳ Lân.

- Xảo hợp thời cơ cũng đến, liền năm đó Thiên Đình Cung một trận long trời chúng tam thiên, mà phải nói chính xác hơn là một trận tan thương bi ai cho ai kia người trong cuộc.

- Thôi.! Âu đó cũng là một câu chuyện khác..... của Thần Thú Hắc Kỳ Lân.!

----------!!!----------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.