Khi con phố đã lên đèn không quá lâu, thì vào lúc này con đường bỗng trở nên có chút đông đúc xe ngựa, xe nối xe thành một hàng dài.
Còn có nhiều công tử cởi ngựa, ăn mặc đẹp đẽ sang trọng. Từng người từng người đều đang tiến tới Mộng Hồng lâu, vì hôm nay họ biết tin tức có Tứ Sắc Giai Nhân biểu diễn, nên có rất nhiều người hôm nay đến để được thưởng thức.
Không lâu sau Mộng Hồng lâu đã chật kín khách nhân. Tiếng hô to gọi lớn của các vị công tử ca, khiến nơi này bỗng nhiên lập tức trở nên rất nhộn nhịp.
Còn về phần La Thần hắn lúc này thì đang ngồi ở nhã gian có chút bất ngờ chấn kinh khi thấy vị lão bản tự xưng mình là Thái Ti đang đứng trước mặt hắn.
Vì sao lại bất ngờ ư, đơn giản là vì người này không xa lạ gì với La Thần cả. Người này vẫn như những lần gặp trước có khuôn mặt nhỏ, miệng nhỏ, mũi nhỏ, mắt nhỏ, tai hơi nhọn.
Đúng vậy, chính là lão. Không ai khác mà chính là lão chuột đã vài lần va chạm với La Thần. Sau khi chào hỏi giới thiệu với La Thần xong lão nói.
"Không biết công tử hôm nay đến, làm lão không thể từ xa nghênh đón. Thật là.. thất kính.. thất kính.!"
Qua cơn bất ngờ khi nhìn thấy lão chuột, La Thần liền lập tức cười nói với lão. "Ta thật không ngờ lão lại là làm lão bản cho cái Mộng Hồng lâu uy danh Kinh Sư này nha."
"Công tử khách khí rồi.!" Xong lão liền quay sang chuyển hướng thẳng vấn đề nói. "Công tử hôm nay đến không gọi cô nương mà lại gọi Hồng thẩm tiếp công tử. Không biết Mộng Hồng lâu có gì làm công tử không hài lòng sao.?"
La Thần liền lập tức đáp. "Cũng không có gì là không hài lòng cả, chỉ là ta muốn ngồi cùng Hồng thẩm đàm luận một số việc thôi."
"Công tử có điều không biết.!" Lão liếc mắt nhìn Hồng thẩm một cái rồi nói thêm. "Hồng thẩm không phải cô nương tiếp khách của bản điếm, nếu không phiền thì lão sẽ gọi vài cô nương xinh đẹp đến để tiếp công tử ngài."
La Thần liền có chút không biết né tránh như thế nào liền nói thẳng thắng với lão chuột. "Thái Ti, Lão chuột.!...."
"Ta và lão có thể nói là không đánh không quen. Giờ ta coi lão cũng giống như bằng hữu của ta vậy, nên ta cũng không ngại muốn nói thẳng với lão.. Ta muốn có được Hồng thẩm."
Hồng thẩm cạnh bên nghe vị công tử trẻ tuổi trước mặt này nói muốn có được mình, thì bỗng hai tay có chút run rẩy, lo lắng rồi nhìn nhìn kĩ thêm La Thần. Lão tú bà đưa Thái Ti đến đây giờ bên cạnh cũng chấn kinh không thôi.
Thái Ti thấy La Thần nói thế liền khó xử nói. "Thật ra Hồng thẩm thân phận có chút đặc thù, lão cũng không thể quyết định được, mong công tử hiểu cho lão."
Nghe lão nói thế La Thần biết là sẽ có chút khó rồi, suy nghĩ thêm một chút rồi hắn nói tiếp.
"Nếu lão đã nói thế thì ta cũng không tiện ép lão làm gì.. Thôi thì..."
"Ầm..." Một tiếng động lớn bỗng vang lên.
Còn chưa nói xong thì lúc này cánh cửa nhã gian liền bị một người đẩy mạnh xông vào. Một vị cô nương dưới mí mắt có một vết sẹo liền chạy vào nước mắt giàn dụa quỳ xuống trước mặt La Thần nức nở nói.
"Xin công tử lão bản ngài hãy ra tay cứu giúp muội muội của tiểu nữ... Tiểu nữ sẽ rất mang ơn ngài và nguyện sẽ lấy thân báo đáp công tử.. tiểu nữ xin ngài.. xin ngài..." Rồi liền dập đầu mạnh xuống nền nhà khiến trên trán liền đỗ máu.
Nhìn sang La Thần hắn liền nhận ra cô nương này là ai. Cô nương này không ai khác mà chính là tỷ muội hai ngày trước đã đến xin việc ở tửu lâu của hắn. Còn sao cô xuất hiện ở đây rồi liền cầu cứu hắn thì hắn có chút khó hiểu không rõ.
Vì sao ấy à.?
Đơn giản là vì vị cô nương này khi nghe Hồng thẩm bị một vị công tử bắt bồi tiếp thì cô liền chạy đến đây. Nhưng khi cô đến đây lén nhìn vào thì thấy đó lại là La Thần thì cô liền nhớ đến những lời muội muội của cô nói hôm trước.
Muội ấy từng nói vị công tử này nhìn rất tốt, nếu cô mà có chuyện gì thì chắc muội ấy sẽ đi tìm vị công tử này nhờ giúp đỡ.
Khi thấy La Thần và nhớ tới những lời muội muội từng nói với cô, cô liền có chút suy nghĩ chuyện muội ấy có chút ngây thơ nghĩ vị công tử này có thể giúp được cho cô.
Nhưng đời ai biết trước được chữ ngờ, không ngờ người vào nguy hiểm không phải bản thân cô mà lại chính là vị muội muội mà cô yêu quý nhất.
Tuy muội muội có chút ngây ngô nhưng muội ấy luôn có lòng tốt muốn giúp vị tỷ tỷ cô, vậy thì tại sao cô lại không thể vì muội ấy mà cầu xin chứ.
Nghĩ thế nên cô liền lập tức muốn ngây ngô như muội muội một lần, lập tức xông vào cầu xin vị công tử mà muội muội nói là người tốt này.
Lúc này lão tú bà thấy thế liền quát. "Diệp Thanh.! Con nha đầu ngươi đang làm gì thế hả."
Thái Ti cũng hơi nhíu mày nhìn qua Diệp Thanh. Hồng thẩm cũng lo lắng nhìn qua. La Thần hắn thì liền ra hiệu tú bà yên lặng, rồi hắn nhìn Diệp Thanh nói.
"Vị cô nương này, tại sao cô lại làm như vậy.?"
Diệp Thanh liền nói. "Xin công tử hãy chuộc thân cho cả nhà của tiểu nữ, Tiểu nữ và cả nhà tiểu nữ sẽ mãi mang ơn của công tử, cũng nguyện lấy thân báo đáp cho công tử ngài."
Lại là chuyện gì nữa nha, ta thật rất cần phụ mẫu đầu bếp của nhà cô nhưng cũng không muốn dính dáng đến chuyện không nên có nha.
Thái Ti nghe thế liền không chờ La Thần lên tiếng liền vội vã nói. "Công tử ngài không nên dính vào chuyên này a, cả nhà của Diệp Thanh từng đắc tội với phủ Ngự Sử đại nhân, nên công tử không nên quản việc này làm gì nha."
Nhìn lão kìa, lão làm như ta lúc nào cũng thích cản mũi lão lắm vậy. Làm gì mà sợ hãi đến vậy nha. Nhưng mà lão chuột à, ta bây giờ thật sự có chút khó khăn, lão có thể nghĩ tình huynh đệ chúng ta một chút không nha.
Nghĩ xong La Thần nhìn Diệp Thanh một chút rồi nói với Thái Ti. "Lão chuột, theo ta biết thì phụ mẫu của Diệp Thanh là đầu bếp phải không.?"
Lão Thái Ti có chút lo lắng khi nghe La Thần hỏi thế, liền nói. "Tuy phụ mẫu Diệp Thanh chỉ là đầu bếp không quá nổi bật."
"Nhưng... nhưng lão cũng không thể tùy ý quyết định được. Với lại muội muội của Diệp Thanh là Diệp Hà đã bị công tử của Kỳ gia nhìn trúng, nên công tử ngài không thể quản chuyện này được đâu."
Một trong Tứ Bất Tượng, Kỳ gia sao. à... Xem ra chuyện này cũng không phải chuyện dễ dàng gì nha.
Thở dài hơi lắc đầu La Thần hắn liền lâm vào suy nghĩ tính toán lại mọi chuyện một chút. Bá thúc thì không nói gì, cho dù ông thấy Diệp Thanh dập đầu chảy máu nhìn rất đáng thương, nhưng ông cũng không biết thiếu gia sẽ nghĩ như thế nào nên cũng không dám mở miệng nói gì.
Hồng thẩm cạnh bên cũng rõ hoàn cảnh của nhà Diệp Thanh nên bà hiểu sẽ rất khó có ai có thể giúp Diệp Thanh, nghĩ thế bà liền có chút bi ai khẽ thở dài.
Diệp Thanh thấy La Thần chỉ thở dài rồi lại lắc đầu. Ngay lập tức lòng cô như rơi xuống đáy vực vạn trượng. Mắt lờ đi không còn nhìn rõ vì nước mắt cứ thế chảy ra.
Thái Ti thì thấy thế liền nghĩ La Thần đã có chút e dè rồi. Quả thật mỗi lần lão gặp được khắc tinh ôn thần La Thần thì lão đều có chút rất lo lắng sẽ có chuyện xảy ra.
Lão tú bà tuy không biết La Thần hắn là thần thánh phương nào nhưng bà thấy Thái Ti cũng không dám làm quá với La Thần, thì bà cũng liền nhanh trí hiểu chuyện không dám nói gì chỉ đứng bên cạnh xem kỳ biến.
Một lúc lâu im lặng không tiếng động, Thái Ti tưởng La Thần đã bỏ qua chuyện này không cản mũi lão nữa, lão liền định mở miệng nói tiếp.
Nhưng không ngờ ngay lúc này La Thần hỏi lão một câu mà khiến lão vừa nghe xong liền thất kinh đảo lãng.
La Thần hắn nói là. "Lão chuột.! Không biết Mộng Hồng lâu của lão để ý đến ta là để làm cái gì nha, lão có thể nói cho ta biết một chút được không.?"
Không hiểu sao La Thần có thể biết được chuyện này, nên lão liền rất mơ hồ. Ngập ngừng nói. "Sao... sao công tử lại... lại biết chuyện này..!"
La Thần hắn liền ngay lập tức sử dụng tuyệt chiêu ngưu bức thần công vênh mặt nhìn trời vẻ đạo mạo bậc thánh nhân nói.
"Đã có gan điều tra ta, thì cũng phải có gan bị ta cắn ngược chứ. Lão nghĩ một chút xem có đúng không a."
Ặc... Vị công tử nhìn rất bình thường trước mặt này lại là thần thánh phương nào nha. Tin tức linh thông như vậy, ta chỉ mới bất đầu phái người đi điều tra thì liền đã bị phát hiện ra rồi.
Trong lúc Thái Ti vẫn còn chưa hết thất kinh, La Thần hắn lại nói. "Nếu ta đoán không sai thì là lão đang nhắm vào tửu lâu của ta đi...."
"À.! Hay là không phải là tửu lâu. Mà là lão thật muốn trả thù ta, muốn đối phó ta sao.?"
Thái Ti sau khi thất kinh lại nghe La Thần nói thế lão liền sóng biển ngập trời, hơi lo lắng nói. "Công tử xin ngài nghĩ tình quen biết của chúng ta mà bỏ qua cho lão lần này."
Lão tú bà, Hồng thẩm, Diệp thanh thấy Thái Ti hướng La Thần nhận lỗi thì họ liền bất ngờ chấn kinh. Sợ hãi không dám nhìn thẳng vị công tử thần bí này.
Bá thúc tuy cũng có chút bất ngờ sao thiếu gia lại biết lão Thái Ti cho người theo dõi, nhưng lão cũng không có quá bất ngờ như những người kia.
Vì lão luôn nghĩ thiếu gia nhà mình không phải là người bình thường từ khi lão nhìn thấy đám khôi lỗi xây nhà kia rồi.
Chấp tay hướng La Thần xong lão nói tiếp. "Thật ra việc tương cà chua của công tử đã tới tai đông gia. Nên đông gia mới bảo lão đi điều tra về tương cà chua một chút."
Lão vừa nói xong thì La Thần hắn cũng đúng lúc này nghe được âm thanh thông báo của tiểu hệ thống.
Ring... "Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến: Điều tra Mộng Hồng lâu."
Ring... "Nhận: Phong Hoa Tuyết Nguyệt."
Ring... "Nhận: 1.300 Lượng."
Ring... "Nhận: 1.670 exp Điểm kinh nghiệm."
Nghe hệ thống thông báo xong La Thần hắn có chút vui mừng, rồi trong đầu hắn liền có chút đảo nhanh nghĩ đến những lời Thái Ti nói.
Xong La Thần liền nói. "Lão bây giờ hãy quay về nói với đông gia của lão là,.."
"Không cần phải tốn công điều tra ta làm gì, nếu đánh chủ ý là tương cà chua thì chúng ta có thể hợp tác mà."
Ngừng một hơi La Thần nhìn lão Thái Ti nói tiếp. "Lão cũng biết là ta chỉ mới mở tửu lâu nên còn nhiều thứ còn chưa hoàn thiện ngay được."
"Nên việc hợp tác cũng là một cách hay để làm ăn lúc này... Nhưng lão cũng biết không ai cho không ai thứ gì, nên ta cũng có chút điều kiện."
Tuy việc hợp tác để làm ăn cũng không phải là chuyện gì quá mới mẻ, nhưng hợp tác với khắc tinh La Thần thì lão có chút lo lắng. Rồi ngập ngừng thử hỏi La Thần.
"Vậy...vậy không biết điều kiện của công tử là gì.?"
La Thần liền có chút buồn cười khi thấy lão chuột cứ luôn e dè với mình như vậy. Cười một cái rồi hắn nói.
"Cũng không có gì nhiều, chỉ là lão cũng biết ta mới mở tửu lâu nên còn thiếu một vài người làm a..."
"Điều kiện của ta là đầu bếp cả nhà Diệp Thanh, hai là Hồng thẩm, ba là chia cho ta một trong bốn người Tứ Sắc Giai Nhân."
"À..còn gì nữa hong ta..Ưm.. Hình như là đủ rồi. Chỉ có chút yêu cầu đó thôi, lão coi có được hong.?"
Ta biết mà... ta biết thế nào công tử ngươi cũng sẽ nói chuyện kinh thiên động phách mà. Công tử Đại ca ca ngài có thể nào nói tiếng người một chút được không a.
Bá thúc nghe thế liền có chút câm nín với thiếu gia nhà mình. Lão tú bà, Hồng thẩm, Diệp Thanh thì trừng to mắt há hốc mồm nhìn La Thần.
Sao khi thất kinh Thái Ti liền có chút bức xúc dứt khoác nói. "Điều đó là không thể nào xảy ra được..."
"Công tử ngài nếu có lòng muốn hợp tác thì ngài cũng không nên nói ra những điều kiện như thế... Còn công tử đã không có lòng muốn hợp tác vậy giờ lão xin lui xuống không làm phiền công tử nữa."
Lão tú bà, Hồng thẩm, Diệp Thanh trong lòng cũng gật đầu như bữa củi đồng ý với suy nghĩ của Thái Ti. Vì họ nghĩ có ai nói muốn hợp tác mà lại ra điều kiện sư tử ngoạm như vậy đâu chứ.
"Ấy.. dà... Lão đừng có vội nổi nóng mà. Lão tuy là làm được chức lão bản của Mộng Hồng lâu, nhưng lão cũng sẽ không bao giờ hiểu được tính toán của những người đông gia như chúng ta đâu.."
"Những điều kiện đó lão cứ việc đi truyền lời là được, còn đông gia của lão có đồng ý hay không sao lão có thể biết được nha."
Tuy nghe rất hợp tình lý nhưng Thái Ti cũng cảm thấy có cái gì đó sai sai nói. "Nhưng rõ ràng những điều kiện đó có ngốc cũng nghĩ ra được là không thể nào nha."
"Cả nhà Diệp Thanh thì dễ nói, Hồng thẩm thì có chút khó, nhưng hoa khôi Tứ Sắc Giai Nhân thì là không có khả năng a."
La Thần lại ra vẻ ta có thể hiểu được nói. "Lúc ta nhận được tin đông gia của lão cho người điều tra ta, thì ta cũng đã hiểu nhau với đông gia lão rồi.. Nên ta mới lập tức đến đây không phải sao."
Nghe thế Thái Ti và mọi người liền lọt vào trong sương mù nghi hoặc lời La Thần nói. Tuy nghe thì rất hợp lý đồng nhất với hành động của La Thần nhưng nghĩ kĩ thì vẫn cứ thấy nó có chút sai sai.
Ngưng một chút La Thần thấy Thái Ti đã có chút không nhất quán rồi, thấy vậy La Thần hắn liền dụ dỗ thêm nói.
"Cho nên bây giờ lão cứ việc về chuyển lời là được.!"
"À.. Lão cũng hãy nói là, quyết định của đông gia của lão, ta cũng đã có thể đoán ra được rồi."
"Công tử nói là thật.!" Nghe La Thần khẳng định như thế lão liền có chút tin tưởng vào lời của La Thần rồi.
"Nếu không tin thì lão giờ cứ cho người canh chừng ta cũng không sao. Còn lão thì cũng yên tâm mà cứ việc đi chuyển lời, ta sẽ luôn ở đây đợi tin tức của lão." La Thần hắn lại tung thêm một cước liên hoàn mù nữa cho Thái Ti.
Ngẫm nghĩ một chút Thái Ti cũng sợ sẽ chậm trễ việc của đông gia nếu như La Thần nói là thật, nên lão liền quyết định rồi nói.
"Nếu đúng như những gì công tử nói thì bây giờ cảm phiền công tử ngài bây giờ hãy yên tĩnh ngồi ở đây chờ lão quay lại, giờ lão sẽ lập tức đi báo với đông gia."
Nói xong lão liền quay sang nói với lão tú bà. "Bà phái thêm vài người nữa đến bồi tiếp công tử một chút, giờ ta sẽ đi Đông Thành."
Tú bà liền nói đã biết rồi cùng Thái Ti chào tạm biệt với La Thần một cái xong liền lập tức làm việc của mình. Tú bà thì gọi vài người lực lưỡng đến đứng canh ở ngoài cửa nhã gian của La Thần. Thái Ti thì liền bảo người chuẩn bị xe ngựa lên đường.
Hồng thẩm mỹ nhân thì ngơ ngác không hiểu chuyện gì chỉ đứng một bên yên lặng lén lút nhìn qua La Thần. Diệp Thanh thì có chút vui mừng vì mình đã làm một chuyện rất đúng là nhờ La Thần.
Cô liền nghĩ đến muội muội của mình, không ngờ ánh mắt nhìn người của muội muội lại tốt như vậy. Rồi cô có chút cảm thán khi lúc đầu cô đã không tin lời của muội muội.