Hệ Thống Liên Minh

Chương 71: Sự Thật





Tối đến, trong phòng ăn. Một bàn năm người quây quần bên mâm cơm với những món ăn của vùng nông thôn giản dị. Tuy rằng không phải là sơn hào hải vị gì thế nhưng không khí ấm áp của một gia đình khiến cho mọi người tràn đầy vẻ thích ý.



"Con trai! Cha phục con rồi. Năm cha mười bốn tuổi vẫn còn đắm chìm trong tu luyện , không biết tới gái gú là gì. Mà con, mới mười bốn tuổi mà có hai cô bạn gái. Thật cmn, không phục không được".



Trong bữa cơm. Nhìn một lớn, hai nhỏ ngồi vừa ăn vừa nói chuyện một cách cực kì vui vẻ. Nguyễn Trung Kiên dơ lên một ngón tay cái hướng Long cười đùa:(^^)b



" Hắc ... hắc, tất nhiên, con của cha mà lị"



Long cười hì hì, vỗ ngực tự hào



" Con trai, hiện giờ ta mới biết con da mặt dày hơn tường thành đó"



Thấy Long bộ dạng vô sỉ thừa nhận. Nguyễn Trung Kiên không khỏi im lặng. Ánh mắt nhìn Long tràn đầy vẻ kì lạ.(0-0)



" Cha quá khen. Dày sao bằng cha được. Không biết ai giết cả nhà người ta xong rồi trắng trợn vơ vét của cải nhỉ. Da mặt con dày hơn tường thành thì da mặt cha dù bom nguyên tử bắn cũng không thủng".╮( ̄~ ̄)╭



Long cười đùa trêu lại. Đừng thấy Nguyễn Trung Kiên bộ dạng sợ vợ hay khuôn mặt đôn hậu mà khinh thường. Nguyễn Trung Kiên là một sát thủ nổi tiếng của giới sát thủ, số người chết trong tay ông không có một ngàn thì cũng tám trăm, được giới sát thủ gọi bằng một cái tên: Nhất Kích Sát Thần.



Mà nguyên tắc giết người của Nguyễn Trung Kiên chính là giết xong mục tiêu, sau đó cực kì vô sỉ vơ vét toàn bộ tài sản của người đó. Từ tiền mặt, tới trang sức... không gì mà ông ta không thu về. Theo quan niệm của ông: Mục tiêu đã chết rồi, mấy thứ này cũng không thể mang theo thôi thì để ta tiêu hộ vậy. Đối với hành vi vô liêm sỉ của Nguyễn Trung Kiên, Long khinh bỉ vô cùng.



Nghe vậy, Nguyễn Trung Kiên không chút nào để ý. Ánh mắt ông nhìn Long nghiêm túc hỏi:




" Lần này trở về nhà. Con có chuyện gì chứ".



Ông biết nhiệm vụ mà Long cần làm. Ông không tin, Long vô duyên vô cớ lại chạy về nhà chỉ để thăm cha mẹ thôi đâu.



" Cha. Con đã tìm thấy Âm Dương Hợp Nhất"



Long buông đũa. Nói ra một câu kinh người.



Nguyễn Trung Kiên cùng với Trần Hoa nghe bốn tiếng " Âm Dương Hợp Nhất" thì toàn thân run lên. Ánh mắt hai người tràn đầy vẻ chấn động, khó tin sau đó chuyển sang mừng rỡ vô cùng. Nguyễn Trung Kiên cầm lấy tay Long kích động.



" Con... con nói thật chứ?".



Long gật đầu. Sau đó lôi ra từ trong đầu mình Băng Hỏa Song Long. Đặt Băng Hỏa Song Long lên bàn. Long cười nói:



" Cha, mẹ. Hai người xem đây là cái gì?"



Nghe vậy, Trần Hoa cùng Nguyễn Trung Kiên nhìn hai khẩu súng trên bàn. Hai khẩu súng to gấp đôi nhữn khẩu súng lục bình thường khác. Nóng sùng là hình chiếc đầu rồng được chạm khắc tinh sảo, nhìn qua vô cùng đẹp đẽ và cũng rất quen thuộc. Như là hai người đã từng nhìn thấy ở đâu đó.



Bỗng nhiên. Nguyễn Trung Kiên cùng Trần Hoa hai mắt từ từ mở trừng. Miệng cũng há to, bộ dạng không thể nào tin nổi. :



" Mẹ nó! đây... đây... chính ... chính ... là thần... thần khí Băng Hỏa Song Long"



Nguyễn Trung Kiên khiếp sợ lắp bắp kêu lên.



" Đúng vậy. chính là nó"



Long gật đầu. Sau đó kể lại những gì xảy ra với mình trong khu A Yêu Thú rừng rậm.



Nghe Long vậy mà đạt được truyền thừa của Trần Gia Khánh. Nguyễn Trung Kiên đầu tiên sững sốt, tràn đầy vẻ không thể tin nỗi. Rất lâu sau mới than thở:



" Thật không ngờ. Mười ngàn năm trôi qua, Trần tiền bối vẫn còn sống. Thật không biết Trần gia mà nghe được tin này sẽ có phản ứng như thế nào?"



" Cha, tốt nhất là đứng nói cho bọn họ. Sư phụ hiện tại hoàn toàn đã cắt đứt quan hệ với thế giới bên ngoài rồi. Nếu không , ngài ấy cũng không thiết lập linh trận phong ấn khu A"



Long cười khuyên bảo. Hắn nói là thật, từ những kiến thức mà Trần Gia Khánh truyền lại. Long biết lý do tại sao sư phụ mình lại biến khu A thành một nơi như vậy. Hoàn toàn là muốn tuyệt giao với thế giới bên ngoài. Không có bất kì ai tìm tới mình. Mà cũng bởi vì biết lý do này nên, nhiệm vụ của hắn cũng hoàn thành.



" Ừm. Nhưng thật không ngờ con lại trở thành đệ tử chân truyền của ông tổ. Quả không hổ danh là bảo bối của mẹ".



Trần Hoa cười vui vẻ, trong mắt tràn đầy tự hào. Trần Hoa là người của Trần gia, cũng chính là hậu duệ của Trần Gia Khánh. Con trai mình được ông tổ thu làm đồ đệ, thân là một người mẹ, làm sao mà không tự hào cho được. TIn tưởng, được ông tổ dạy bảo, con trai mình sẽ trở lên cực kì vĩ đại.



" Nếu thế, quả thật Băng Hỏa Song Long có thể cứu Trình Thành. Đi, chúng ta lập tức đi cứu nó" .




Nguyễn Trung Kiên gật đầu sau đó hưng phấn vội vàng hô hào. Băng Hỏa Song Long là do Trần Gia Khánh chế tạo ra. Vì thế, chắc chắn đôi súng lục này không thể nào là giả được. Mà như vậy, việc nó có Âm Dương Hợp Nhất hoàn toàn là điều hiển nhiên. Đây chính là điều khiến Nguyễn Trung Kiên hưng phấn kích động vô cùng. Bởi vì có nó, con trai ông được cứu rồi.



Không chỉ vợ chồng Nguyễn Trung Kiên mà cả Long và Lạc Tuyết cũng kích động vô cùng. Nguyễn Trình Thanh đối với hai người có quan hệ cực kì mật thiết. Nguyễn Trình Thành được cứu, hai người không thể không kinh hỉ vạn phần.



Chỉ có Uyển Như là không hiểu chuyện gì xảy ra. Cô lôi kéo Lạc Tuyết hỏi nhỏ:



" Chị Tuyết. Nguyễn Trình Thành là ai vậy?".



" Nguyễn Trình Thành đứa con thứ hai của vợ chồng chú Kiên, cũng là em trai ruột của Long. Khi hắn sinh ra, bị một lời nguyền dính trên người. Đến lúc hắn ba tuổi, lời nguyên phát tác và khiến hắn hôn mê bất tỉnh đến tận bây giờ chưa tỉnh lại. Long rời nhà đi cũng chính là tìm ra phương pháp hóa giải lời nguyên này. Và anh ấy đã tìm thấy, chính là hai khẩu súng kia".



Lạc Tuyết cười giải thích. Bất quá , có một điều mà cô không nói cho Uyển Như. Đó chính là mối quan hệ của cô, Long và Trình Thành. Không phải cô không muốn nói, mà nó quả thật quá kinh thế hãi tục.



Nghe vậy, Uyển Như hơi kinh ngạc. Thật không ngờ Long lại có một người em trai ah. Thật không biết bộ dạng của hắn thế nào.



Mật thất Nguyễn gia. Năm người Long quây quần bên cạnh một chiếc quan tài bằng băng hàn vĩnh cửu.



Bên trong quan tài, là một câu bé khoảng hơn mười tuổi đang ngủ say. Khuôn mặt non nớt, đầy vẻ thơ ngây, nhìn qua cực kì đáng yêu. Điều khiến người khác sửng sốt là. Đứa trẻ này khuôn mặt có phần giống với Long , lại có phần giống với Lạc Tuyết !?. Dù là Uyển Như, chứng kiến khuôn mặt của đứa trẻ này cũng giật mình không thôi.



Long lúc này cũng không để ý tới Uyển Như. Hắn ra hiệu cho mọi người rời khỏi phòng



Sau khi mọi người đã rời khỏi. Long khuôn mặt nghiêm túc vô cùng. Hắn rút ra Băng Hỏa Song Long. Sau đó, hắn cắn ngón tay, lấy hai giọt máu nhỏ lên Băng Hỏa Song Long



- Ngao



Một tiếng rồng ngâm vang lên, Băng Hỏa Song Long liền thoát khỏi tay Long hóa thành một con hỏa long cùng một con thủy long bay lên không lượn lờ xung quanh Long.



Lúc này, Long hai tay không ngừng kết ấn. Theo hắn kết ấn. Một đồ án thái cực xuất hiện trên quan tài. Đồng thời, trên người hắn kim quang đại thịnh. Hai cột sáng màu đen và trắng bắn ra bao phủ lấy hai con rồng.



- Ngao



Lập tức, hai con rồng liền biến thành hắc long và bạch long. Chúng bay lên không, quấn quanh nhau tạo thành một đồ án thái cực khổng lồ xuất hiện phía trên quan tài.



" Âm Dương Hợp Nhất - Mở"



Long quát lớn một tiếng. Theo tiếng quát của hắn, từ bốn mắt rồng bắn ra bốn đạo quang mang về phía linh trận được khắc trên quan tài.



- Xoẹt .. Xoẹt.



Linh trận lóe lên một đạo quang mang khổng lồ, sau đó đạo quang mang từ từ lan tỏa ra xung quanh. Mấy giây sau, đạo quang mang biến mất. Chỉ là, lúc này, trước mặt Long là một sinh vật.



Sinh Vật này chỉ có nửa thân trên, nửa thân dưới thì dấu trong linh trận. Toàn thân nó chỉ là một đoàn hắc khí không có mặt mũi, thế nhưng sau lưng nó là hai chiếc cánh khổng lồ khiến cho ai nhìn thấy cũng biết nó là sinh vật gì: Ác Ma




Lúc này tiếng Ác Ma tràn đầy âm trầm, tử vong như tiếng gào thét của linh hồn vậy khiến người khác lạnh cả sống lưng vang lên:



" Nhân loại . Các ngươi chẳng lẽ vẫn chưa muốn từ bỏ sao?"



" Từ bỏ? sao ta phải từ bỏ chứ. Năm đó, tại sao ngươi không nói với chúng ta điều này là không thể thực hiện. Nếu như không phải ngươi, Tùng đại sư đã không phải bỏ mạng vô ích. "



Long nhìn Ác Ma quá lớn. Trong mắt tràn đấy sát khí thấu xương.



Ác Ma này chính là thứ mà Giả Kim Thuật đối mặt khi thực hiện quy tắc: trao đổi đồng giá. Hắn chính là người trung gian trao đổi đồ vật giữa năng lượng vũ trụ và Giả Kim Thuật.



Ác Ma nở nụ cười âm u, khàn giọng:



" Ha...ha, Đó là các ngươi tự làm tự chịu. Thứ các ngươi muốn chính là hồi sinh một người đã chết, dù cho đó chỉ là một bào thai. Việc này hoàn toàn đi ngược lại với tạo hóa. Cái giá phải trả hoàn toàn không chỉ có như vậy đâu".



" Mà tại sao ta không nói! Ta chỉ là một người " giao hàng" giữa các ngươi và năng lượng vũ trụ. Các ngươi nghĩ ta sẽ nhắc nhở các ngươi sao?".



Nghe vậy, Long trầm mặc. Ác Ma nói tất cả đều là đúng . Mà điều này, khiến hắn thật sự không thể hận nổi Ác Ma. Dù cho ban đầu hắn đã thề phải chém Ác Ma thành trăm mảnh.



Sự thật, Nguyễn Trình Thành đã chết, chết từ trong bụng mẹ. Thế nhưng, bởi vì một lý do mà Nguyễn Trình Thành không thể chết được. Vì thế, vị Giả Kim Thuật duy nhất của gia tộc: Tùng đại sư đã lấy tính mạng của mình, cùng với một vài thứ làm " vật trao đổi" , thực hiện quy tắc: Trao đổi đồng giá với năng lượng vũ trụ. Mục đích chỉ có một: Làm sống lại Nguyễn Trình Thành.



Thế nhưng , bọn họ dùng tất cả mọi thứ, đến cả sinh mệnh của một con người cũng chỉ đổi lại một đứa bé bị một lời nguyền của năng lượng vũ trụ. Một lời nguyên khiến hắn chỉ sống được sáu năm. Trong đó, sau ba năm, đứa trẻ sẽ lâm vào hôn mê.



Cái tin này không khác gì tiếng sét đánh ngang tai gia đình Long. Gia đình họ đã tuyệt vọng vô cùng. Đối với Tùng đại sư hi sinh vô ích tràn đầy tự trách. Đối với tên Ác Ma thực hiện nghi thức tràn đầy hận thù. Chỉ hận không thể đem đối phương băm trành trăm mảnh.



Hiện giờ, nghe Ác Ma nói vậy. Long thật sự cảm thấy không nên hận Ác Ma. Bởi vì bản thân hắn chỉ có nhiệm vụ là người " đưa hàng" mà thôi. Hắn nên hận chính là bản thân mình quá ấu trĩ, quá vội vàng mà thực hiện việc này.



" Các ngươi nếu thật sự muốn cứu hắn. Chỉ có duy nhất Âm Dương Hợp Nhất mới có thể làm được. Thế nhưng, Ha.... Ha, ta nghĩ dù các ngươi tìm cả đời cũng không thể tìm thấy" Ác Ma cười cuồng tiếu. Bộ dạng cực kì đắc ý.



Thấy Ác Ma bộ đạng đắc ý. Long khinh thường lên tiếng.



" Vậy sao! Nếu thế ngươi hãy nhìn lên đầu người đi"



Nghe Long nói. Ác Ma trong lòng xuất hiện một cỗ dự cảm không lành. Nó ngẩng đầu, bộ dạng cực kì khiếp sợ kêu lên:



" Âm ... Dương ... Hợp ... Nhất"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.