Hệ Thống Liệp Diễm

Chương 54: Kích tình (bách hợp)



Được hai người Lý Tâm Di dẫn vào dược điếm.

Đầu tiêng được các nàng dẫn đi tham quan các nơi giới thiệu những đan dược trong dược điếm cho Long Ngạo, dần dần Long Ngạo cũng quen dần với hai nàng, hai nàng cũng nhiệt tình đối đãi với Long Ngạo, không coi hắn la người ngoài.

Sau khi một hoài tham quan, đến không còn gì để mà xem nữa, hai nàng dẫn hắn đến phòng ăn, sai người chuẩn bị đồ ăn cho hắn.

Trong lúc chờ đồ ăn lên Long Ngạo tìm hết mọi cách, tìm đủ chuyện để nói, khuyến cho hai nàng ngày càng yêu thích hắn. Long Ngạo kể truyện hài hước khuyến cho hai nàng cười ra nước mắt.

– Phu nhân đồ ăn đã làm xong.

Trong khi ba người đang trò chuyện vui vẻ, thì ở ngoài có một thị đứng ở ngoài thi lễ nói là đồ ăn đã làm xong.

– Đem vào đây đi.

Hoa Thiến Thiến phất tay nói

– Vâng nô tỳ đem lên ngay.

Người no tỳ thi lễ một cái rồi lui xuống, sau đó có hai, ba thị nữ đem đồ ăn lên, nào là thịt, cá, rau,....đủ thứ, cái nào cũng nhìn đẹp mắt, mùi thơm bay tứ tán, khuyến Long Ngạo thèm nhỏ giãi.

Thấy Long Ngạo nhìn chầm chầm thức ăn như thế thì Lý Tâm Di cảm thấy tức cười, không ngờ tên này lại có bộ mặt như thế.

– Thôi nào Long Nhi, đừng nhìn nữa ăn đi nào.

Hoa Thiến Thiến cũng mỉm cười nhìn Long Ngạo nói.

– À vâng, chúc hai dì ngon miệng.

Nói xong Long Ngạo dối tay lấy cái chén, sau đó dùng đũa gắp miếng thịt yêu thú thơm ngon bỏ vào miệng ngai ngốn ngén một cách ngon lành, chẳng để ý chút hình tượng nào. Dù thấy cách ăn không lịch sự của Long Ngạo nhưng hai người Lý Tâm Di và Hoa Thiến Thiến cũng không ghét bỏ, mà chỉ cười và gắp đồ ăn và ăn một cách ngã nhận không như Long Ngạo mất hết hình tượng.

Khi Long Ngạo ăn xong thì ợ một tiếng, dùng tay vổ vổ bụng một cái dễ thương cực kì, khuyến hai người Lý Tâm Di tỏa sáng, hai người bọn họ rất ước ao mình có thể có một đứa con, nhưng mà hiện giờ Lâm Tiểu Cường, không có khả năng ban cho các nàng một đứa con, khuyến các nàng muốn bỏ trơn để tìm nam nhân để sinh con, nhưng mà thời gian lâu dần các nàng cũng từ bỏ, bởi vì hắng ngày các nàng đều bị giám thị gắt gao, khuyến các nàng không đi đâu được cả, cũng vì thế dần dần thời gian các nàng cũng trở nên không thích đàng ông, mà thích phụ nữ, bởi thế mới có tình cảnh hai người Lý Tâm Di và Hoa Thiến Thiến biến thành bách hợp như thế này đây?

Bây giờ thấy Long Ngạo dễ thương như thế, các nàng cũng chợt nhớ lại, chính mình khi xưa cũng muốn có một đứa con nhưng không thành hiện thức, khuyến các nàng đau đớn, khuyến trong lòng vô cùng ủy khuất, những giọt nước mắt long lanh chợt chảy xuống trên hai gò má của các nàng.

– Hai dì, sao lại khóc, Ngạo nhi có làm người buồn à.

Long Ngạo thấy hai nàng khóc thế, thì nhảy dựng lên, chạy đến bên hai nàng hỏi.

– Không có gì, chỉ là bọn ta nghỉ đến một chút chuyện thương mà thôi.

Hoa Thiến Thiến thấy Long Ngạo lo lắng như thế thì ấm áp, lâu khô nước mắt mỉm cười với Long Ngạo.

– Được rồi, ăn cũng no rồi phải không, đi tắm rồi ngủ đi, hai bọn ta thấy mệt rồi, đi nghỉ ngơi đây.

Lý Tâm Di nói với Long Ngạo xong thì cùng Hoa Thiến Thiến đi vào phòng, để lại một nô tỳ dẫn Long Ngạo đến nơi để tấm.

Khi thấy thị nữ ra ngoài thì Long Ngạo, nhẩy vào bòn tấm, thỏa mái vệ sinh thân thể sạch sẽ. Rồi sau đó nghỉ lại những việc vừa qua, bây giờ hắn đã lên trúc cơ rồi, nhưng vẫn không có lực để đánh với Kim Đan kì, cho nên vẫn ẩn nhẫn thì tốt hơn, Âm Dương Bát Quái Đao đã được thiên kiếp tôi luyện bây giờ đã là Bảo Khí cấp một rồi, không ngờ lại tăng mười cấp, thật là thiên kiếp quá đáng sợ, nhưng cũng chứa đầy cơ duyên, nhưng không phải ai cũng có thể nắm được, tất cả mọi người đều có bản năng sợ thiên kiếp, chỉ có quái thai như Long Ngạo không sợ thiên kiếp mà thôi, dám hấp thụ nó. Còn những người tránh còn không kiệp, làm sao dám hấp thù nó chứ.

Ngoài việc này ra, hiện giờ công pháp Ngũ Hành Nghịch Thiên Quyết đã lên tầng hai, từ nay về sau, chỉ cần có bảo vật thuộc tính thì hắn có thể hấp thụ, để tăng mạnh tu vị, trong nhẵn trữ vật mà hắn cướp được từ những tên kia, ngoài trừ một đống kim tệ, công pháp, vũ khí, còn lại có khá nhiều vật phẩm có chứa ngũ hành linh khí, chỉ cần hấp thụ hết một đúng đó thì tu vị của hắn sẽ tăng mạnh.

Hiện tại trong người hắn có một viên Nguyên Anh đan, phải nhanh chống chinh phục Lan Như Ngọc mới được, sau đó mới đưa nàng Nguyên Anh Đan để tấn cấp Nguyên Anh, đến lúc đó trong thành này sẽ có thêm một Nguyên Anh. Nhưng Lòn Ngạo nghỉ một chút việc Lan Như Ngọc tấn cấp Nguyên Anh, phải tìm cách che dấu mới được, thường thường cây cao phải đón gió mà, hắn không muốn người phụ nữ của mình phải chịu tổn thương.

Suy nghỉ một hoài, thôi thì không nghỉ nữa đến đâu tính đến đó, hắn bước ra bồn tắm, lâu sơ thân hình, sau đó lấy quần áo ngủ trong nhẵn ra mặt vào, xong thì đi ra khỏi phòng tắm đi đến phòng của mình được Lý Tâm Di an bài, khi đi qua Phong Lý Tâm Di thì Long Ngạo nghe được âm thanh kì quái phát ra từ phòng nàng.

Lòng hiếu kì của Long Ngạo trổi dậy, bước nhẹ nhàng đến bên cánh cửa để các nàng không phát hiện, sau đó đưa lổ tai của mình sát vào cảnh cửa.

– Ư...Tâm Di tỷ, không được chạm vào...vào đó, ta khó chịu.

Long Ngạo mới đưa tai vào sát cửa là lập tức nghe thấy tiếng rên rỉ của Hoa Thiến Thiến, dường như nàng đang rất sướng khóa.

– Muội ngại cái gì, lần nào chúng ta chả làm như vậy.

Lý Tâm Di không nghe Hoa Thiến Thiến nói, mà tiếp tục làm.

– Ứ...khó chịu quá.

Hoa Thiến Thiến lại rên lên.

Long Ngạo ở ngoài nghe mà cảm thấy nóng máu, hắn định xong vào, thì chợt thấy, cửa hình như không đóng thì phải.

Thấy cửa không đống, hắn lập tức dâm đảng cười, đât là các nàng tạo cơ hội cho ta đấy nhé, không phải ta cố ý đâu.

Long Ngạo nhẹ nhàng mở hé cánh cửa không khóa ra, thì thấy được bên trong là hai thân thể trần truồng, trắng mởn mềm mại, ngực tấn công, mông phòng thủ, diễm lẹ vô cùng.

Hiện tại hai ngươi đang làm một tư thế mà Lòn Ngạo thấy là muốn xong vào đè hai nàng xuống mà tàn phá. Hiện giờ đây, Lý Tâm Di đang nằm sấp, hai bờ mông trắng noản nà không tỳ vết và vùng âm hộ mập mạp màu mở đang chổng về phía cánh cửa.

Long Ngạo mở cửa ra là thấy ngay cảnh xuân quan này, bờ mông căn tròn trắng noản, hai chân thoan dài săn chắc khỏi chút mở thừa, ở giữa hai chân là vùng âm hộ mê người, không có lòn nhiều lắm, ở giữa cái âm hộ là một cái hẻm nhỏ màu hồng phấn hé ra, những giọt nước d*m thủy đang chảy từng giọt, từng giọt xuống giường. Phía trước Hoa Thiến Thiến Với thân hình nóng bỏng không kém một chút nào với Lý Tâm Di, đang ngồi ngửa ra, dang rộng hai chân lộ ra âm hộ mê người nhiều long. Bây giờ cái âm hộ mê người này đang được Lý Tâm Di tận tình liếm láp một cách điêu luyện. Lý Tâm Di đung lưởi của mình liếm hai mép âm hộ của Hoa Thiến Thiên, đầu lười của nàng đi sâu vào trong âm hộ của Hoa Thiến Thiến ngấy thật mạnh vào trong và sau đó đùa vườn hạt đậu đỏ ở phía trên, khuyến cho d*m thủy của Hoa Thiến Thiến chảy ra ào ào và miệng của nành thì quang lên những tiếng rên rỉ mê hồn. Nếu bất cứ người đàng ông nào nghe thấy, chắc chắn sẽ chạy tới đè nàng ra và chà đạp một phen mới được.

Không có ngoại lệ, cho dù Long Ngạo đi chăng nữa, thấy cảnh thế này mà không phản ứng, chắc không phải đàng ông rồi.

Hiện giờ thân thể hắn đang rất nóng, rất muốn chạy vào làm các nàng nhưng hắn vẫn nhịn đươc, hiện giờ không phải lúc.

Nhưng trời không chiều ý hắn, chân của hắn đ-ng mạnh cánh cửa khiến nó kêu lên.

– Két!

Tiếng kêu của cánh của rất quan vọng trong hoàng cảnh này.

– Ai?

Bởi thế hai bóng người nóng bỏng đang ở trên giường giật mình, hoảng sợ la lớn, hai nàng không thể tưởng tượng được nếu bị người khác phát hiện hai nàng trong tình cảnh này thì sau này hai nàng làm sao đối mặc với người ngoài đây.

– Dì Tâm Di, Dì Thiến Thiến, là...là ta.

Long Ngạo ấp úng mở cửa đi vào.

Còn hai nàng Lý Tâm Di và Hoa Thiến Thiến thì vô cùng hoản sợ khi thấy người ngoài kia là Long Ngạo.

...........

( Ủng hộ tlt, Kp hoặc lt cho tác, để có động lực viết nhá. Do mấy ngày trước bận rộn chuyện nạp hồ sơ nên không có thời gian viết, bây giờ xong rồi. Thời gian này mình sẽ tận lực viết. Như thế mong mọi người ủng hộ chút tiền tài cho mình nhé, bây giờ mình nghèo rớt mòng tơi...)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.