Từ Đào cầm một lon nước tăng lực, uống hớp rồi nói: "Nhà Thiết Kế Tử Vong lại đổi phương thức trò chơi, có điều lần này nhìn rất đơn giản nha, thuần tuý là giết chóc."
"Dạng này không phải tốt hơn sao? Đơn giản, sáng tỏ, thoả mãn người xem!" Lâm Cửu Nguyệt ở một bên lẩm bẩm bổ sung.
"Sai! Nếu như chỉ đơn giản là giết chóc, Nhà Thiết Kế Tử Vong sẽ không livestream. Mục đích của hắn là chơi đùa với nạn nhân, nói cách khác, hắn không quan tâm kết quả, thứ hắn muốn là quá trình. Mỗi lần livestream đều là một lần tư duy bẫy rập, hướng chúng ta đặt bẫy, hướng khán giả đặt bẫy. Thời điểm được mọi người nhất trí khen ngợi là lúc tâm lý hắn thoả mãn nhất!" Hàn Khả Tâm đưa ánh mắt thả lại màn hình livestream, nói tiếp: "Lần này sở dĩ mọi người cảm thấy trò chơi đơn giản, là vì Nhà Thiết Kế Tử Vong đã che giấu quy tắc chân chính của trò chơi. Trước đây lúc giới thiệu, hắn bao giờ cũng nói rõ cho mục tiêu livestream biết họ phải làm gì để trốn thoát, nhưng vừa rồi hắn chỉ nói kết quả sẽ như thế nào. Hắn không chỉ muốn khảo nghiệm dũng khí của mục tiêu livestream, hắn còn muốn khảo nghiệm trí thông minh của bọn họ."
"Tôi đồng ý, còn nhớ rõ câu nói kia của hắn không? Trong trò chơi có rất nhiều cơ quan, mỗi một lần lựa chọn đều cần một chút hi sinh. Trò chơi bây giờ cũng không ngoại lệ. Nhìn cái giá đỡ dưới lồng sắt đi. Trên đó có thiết bị, tựa như một cái bình thuỷ tinh. Chỉ tiếc máy quay không phóng to chỗ đó, thấy không rõ. Tuy nhiên tôi phỏng đoán, điểm trọng yếu là ở chỗ này, đồng thời cũng cần chính người chơi phát hiện ra!" Vu Kiện nói.
Cùng lúc, bảy người Giang Học Nhân trong lồng xao động bất an.
"Mẹ, không gian nhỏ như vậy làm sao né tránh? Chẳng lẽ bảo chúng ta chen người vào một nửa lồng sắt? Có thể sao?"
"Không có khả năng cũng phải thử!" Trần Lệ Hân nghĩ bản thân hình thể gầy nhỏ, có cơ hội thành công. Nhưng khi cô ta chen cơ thể vào một bên liền phát hiện, vô luận dùng bất cứ góc độ nào, thân thể đều lộ ra quá dài. Trừ phi người không có xương, hoặc đem đầu lấy xuống, còn không căn bản trốn không thoát.
"A a a! Không được! Cái lồng này không cho người ta chui vào một góc!" Trần Lệ Hân khuôn mặt tuyệt vọng, mắt nhìn cưa tròn của mình chậm rãi hạ xuống, ong ong ong, cao tốc xoay, đáng sợ đến cực điểm.
"Ô ô ô, phải chết rồi..." Chu Hoằng Cấm cuộn mình trong lồng khóc lên.
"CMN! Đừng khóc! Nghe như khóc tang!" Lý Binh bên cạnh nổi giận mắng: "Có một biện pháp, chúng ta tận lực đem thân thể đặt ở phần dưới lồng sắt, đem chân giơ lên, nhiều nhất là cưa đứt chân, không đến mức mất mạng!"
"Oa..." Chu Hoằng Cấm lập tức khóc càng thương tâm hơn: "Đau lắm, tôi không muốn cưa chân, ô ô ô ô..."
"CMN! Đừng khóc! Lão tử nghe cô khóc đau hết cả đầu!" Xa xa Cao Hoài Viễn cũng bắt đầu chửi ầm lên.
Hạn định thời gian chạy trốn khiến tâm tình của mỗi người đều vô cùng nặng nề, phức tạp.
Nhưng so với những đồng bọn đang mất bình tĩnh, Giang Học Nhân lại rất yên lặng. Chỉ thấy hắn lẳng lặng quỳ trong lồng, không giãy dụa cũng không nói chuyện.
"Nhất định có thể chạy được!"
Giang Học Nhân hít một hơi lạnh thật sâu, ánh mắt rơi vào trang bị gắn dưới giá đỡ, sau đó tầm mắt di động lên trên, đại não một mực vận chuyển với tốc độ cao.
Lập tức, Giang Học Nhân vươn bàn tay ra ngoài cũi, thò về phía dụng cụ thuỷ tinh, nhưng rất nhanh lại rụt trở về, khóe miệng khẽ động, hừ một tiếng.
"Đừng ồn ào nữa!"
Một tiếng rống to, sáu người đều lập tức im lặng.
"Giang ca, em không muốn chết, anh thông minh như vậy, anh nhanh tìm biện pháp đi, ô ô ô..." Chu Hoằng Cấm nước mắt ngắn dài nói.
Giang Học Nhân lạnh lùng đáp: "Cửa này chúng ta sẽ không chết. Mấy người nhìn kỹ đáy chiếc lồng đi, ở trung tâm có hai thanh kim loại bản to được hàn với nhau, nhưng thật ra có thể đẩy ra hai bên, điều kiện tiên quyết là phá bỏ mối hàn. Chỉ cần từ giữa cắt xuống, đẩy hai thanh kim loại tách rời, chúng ta liền có một không gian rất lớn dưới đáy, sau đó núp vào trong, tránh né cắt chém của cưa tròn!"
Mấy người tranh thủ thời gian nhìn lại, nhao nhao lấy tay lung lay. Giờ phút này, màn ảnh của phòng livestream hoán đổi, phóng to hai thanh sắt.
"Mối hàn có vẻ rất rắn chắc, chúng ta phá thế nào?" Lý Binh dùng sức đập hai lần, một chút tác dụng đều không có, bàn tay còn bị đau.
"Đúng vậy, chẳng lẽ dùng răng cắn?" Hứa Đào Quân oán hận kêu lên.
Giang Học Nhân sắc mặt nghiêm túc nói: "Nhà Thiết Kế Tử Vong đã sớm chuẩn bị cho chúng ta. Mối hàn có một cái rãnh. Trông thấy dụng cụ thuỷ tinh phía dưới chiếc lồng không? Tôi vừa mới đem tay hơ ở trên, không khí quanh miệng bình rất nóng. Tôi suy đoán dung dịch bên trong là axit. Hiện tại đã hiểu chưa? Nhà Thiết Kế Tử Vong muốn chúng ta dùng axit mạnh ăn mòn mối hàn, sau đó chạy thoát!"
"A? Axit? Chúng ta dùng cái gì mà múc?"
"Anh cảm thấy thế nào? Giày của chúng ta đều bị cởi. Anh cho rằng Nhà Thiết Kế Tử Vong hi vọng chúng ta dùng biện pháp gì đem axit lên?
Sắc mặt Cao Hoài Viễn vô cùng nặng nề nói: "Tay! Hắn muốn chúng ta lấy tay!"
"Tay? Như thế có khác gì phế tay?" Chu Hoằng Cấm hoảng sợ trừng tròng mắt. Cô ta trước kia từng dùng axit sunfuric đậm đặc hòa tan thi thể. Dung dịch axit vừa tiếp xúc với da thịt, trong nháy mắt chính là từng cái bọng máu, sau đó trực tiếp mục nát, hòa tan. Hiện tại tưởng tượng lại, nước mắt trào khắp mặt rơi xuống.
"666!"
"Streamer thực biết chơi!"
"Nói như vậy, tiếp theo là dùng axit sunfuric luộc chân gà?"
"Không phải axit sunfuric, axit sunfuric cùng kim loại chỉ sinh ra phản ứng ô-xy hoá. Cái đồ chơi này có thể hoà tan mối hàn, tốc độ lại không chậm, tôi cảm thấy khả năng cao là nước cường toan!"
"Đồng ý, nước cường toan hay aqua regia, là một chất có tính ăn mòn rất mạnh, ở dạng lỏng màu vàng, được tạo thành từ hỗn hợp axit clohidric đậm đặc và axit nitric đậm đặc."
"Ghê, tôi kinh hãi rút ra ba mươi tám mét đại đao!"
"Tôi kinh hãi rút ra chín mươi tám mét đại đao!"
"..."
Nhìn bình luận của cư dân mạng, Triệu Thiên Lâm hướng Vu Kiện nói: "Anh đã đúng, cơ quan quả nhiên ở phía dưới."
"Biện pháp đã tìm ra. Nhưng bây giờ tôi đang nghĩ, bọn họ có nhất thiết phải dùng tay múc axit đổ vào mối hàn hay không? Liệu có cái bẫy gì tồn tại trong trò chơi này?"
Mấy người nghe xong, đầu óc cấp tốc vận chuyển.
...
Lời editor:
Axit sunfuric: (H2SO4) một loại axit vô cơ, không màu, không mùi, toả nhiệt ghi gặp nước, tính axit cao. H2SO4 dùng trong phòng thí nghiệm thường là dạng lỏng.
Aqua regie: (Nước cường toan) hỗn hợp giữa hai loại axit đặc nêu trên, có màu vàng, tính ăn mòn mạnh, được gọi là aqua regie vì có khả năng hoà tan được kim loại.