Trận chiến 1 mất 1 còn giữa Lâm Thần với hộ thú Cửu Long diễn ra kịch liệt dần tới hồi kết. Lâm Thần chân khí như 1 cái động không đáy không ngừng tuôn ra thi triển chiêu thức trốn đông trốn tây hay ẩn nấp vào Giả Không, điều này khiến cho Cửu Long điên tiết lên hắn không tin tưởng nỗi bản thân đường đường là thần thú Cửu Thủ Tà Long vang vọng 1 thời mà lại bị vây khốn với 1 tên còn chưa Trúc Cơ.
- Gào! Nhân loại đáng chết! Cửu Thủ Tà Long ta thân phận cao quý sao người dám!!!!!
Cửu Long gào thét dữ tợn trong khi 1 trong chín cái đầu của nó vừa bị Lâm Thần đắc thủ chém rụng.
- Ha Ha, tiểu Cửu Long...à không...giờ thì chỉ còn bát thôi nhỉ để ta chơi đùa với người nào!
Lâm Thần giết đến đỏ mắt, hắn chém hắn né hắn lại mò ra chém tiếp, cứ thế đánh du kích làm đối thủ khó lòng phòng bị trong khi đó Ma Phương liên tục cung cấp chân khí thể lực cho Lâm Thần mỗi lần hắn tiêu 1 ma năng.
[ Ma năng tiêu hao 1 để hồi phục đầy đủ chân khí và thể lực ( còn 31) ]
Cửu Long dù có sức mạnh thông thiên triệt địa nhưng trước sự trơn trạch trâu chó của Lâm Thần hắn vẫn chưa tài nào đánh trúng được 1 đòn đổi lại đòn tấn công của nó đều oanh nát hầm ngục đánh vỡ thông đạo.
XOẸT!
Lại 1 cái đầu nữa bay lên Lâm Thần sau khi đắc thủ lại nhanh chóng trốn vào giả không gian đi mất.
- Gào! Đáng chết...... ngươi phải chết........phải chết......phải chết.....! - mỗi lần rống nó lại oanh vỡ 1 mảng tường lớn.
Mặc dù hiện trường đổ vỡ lộn xộn nhưng vị trí nơi ngai vàng vẫn được bảo toàn trọn vẹn không chút hư hại.
- ÂM DƯƠNG SONG NHẬN!!!!!!
Đao mạng chữ X phá không mang theo lẫm liệt khí tức hủy diệt mà ra nhưng Lâm Thần lần này hắn không nhắm vào hộ thú.......hắn nhắm vào ngai vàng!
Lâm Thần phỏng đoán các hộ thú đều phải 1 mực bảo vệ cái gì đó nên dễ hiểu ngai vàng là thứ mà nãy không chút mảy may tổn hại.
XENGG!!!!!
Đao mang bén ngọt cắt đứt 1 bên cánh của Cửu Long khiến nó rơi xuống ngã lăn lộn, Cửu Long kinh hãi hoảng sợ, rõ ràng đao mạng hắc bạch sắc càng ngày càng có uy lực hơn phải biết dù thân thể Cửu Long chỉ là phục chế nhưng đôi cánh thứ mà nó tự hào nhất có thể dễ dàng chống đỡ linh khí vậy mà lại rơi rụng trước đao mang của Lâm Thần.
- Nhân loại ngươi không xong với ta đâu!!!!
- Biết rồi nói mãi! Nãy giờ người cũng chửi mắng ta hươn chục lần rồi có lần nào ngươi đánh trúng ta không, tập trung đánh 1 đòn cho ra hình ra dạn coi nào!
Lâm Thần lại không ngừng trào phúng đẩy cơn thịnh nộ của Cửu Long lên cao trào nhất.
- Ngươi có ngon đứng yên cho ta xem!
- Chuyện! Khôn thế con, khôn như mày quê tao đầy! Đỡ....
Lâm Thần lại tiêu 1 ma năng hồi phục thể lực chân khí súc đòn sát chiêu kế tiếp.
ROẸT!!!!
Một cái đầu nữa rơi rụng.
- Gào....khoan..
[ tiêu 1 man năng] --> Âm Dương Song Nhận.
Roẹt!!!
Thêm một cái đầu nữa ra đi.
[ tiêu 1 ma năng] ---> Sát chiêu.
Roẹt!!
Một cái đầu nữa nhắm đôi mi.
- Ta bảo khoan..........gừ đáng chết........
[ lại tiêu 1 ma năng ] --->....
Roẹt! Roẹt! Roẹt!
3 chiến sĩ lại từ giã cuộc chơi.
[ ma năng: 24 ]
Cửu Long hắn thật muốn chửi thề, cứ mỗi lần hắn gầm lên lại 1 cái đầu rơi rụng cứ thế lần lần chỉ còn 1 cái đầu đang run rẩy nhìn chằm chằm Lâm Thần. Long uy khí thế các kiểu nào còn đâu, giờ đâ Cửu Long lại nhìn Lâm Thần thật cao lớn thật đáng sợ....thật Ma Quỷ!!!!!
- T....ta...chịu thua! Ta sợ rồi đừng chém nửa ta sợ rồi!
NÀ NÍ???? Cửu Thủ Tà Long uy danh bát phương??? Thôi cho xin, còn bố láo nữa thì đầu cũng không giữ nổi đâu!! Nhân loại trước mắt không thuộc hàng bình thường, hắn là ma quỷ đấy đừng dại gì chọc hắn, nói 1 lời không hợp đầu rơi khỏi cổ bây giờ!!!
- Hừm! Hài chậc chậc.....ta cũng muốn tha cho ngươi nhưng rất tiếc ta còn nhiệm vụ phải hoàn thành!
ROẸT!!!!!
Đao mang cuối cùng bay đi chém phăng cái đầu còn lại, thân thể khổng lồ của Cửu Thủ Tà Long ngã ầm xuống từ từ tiêu thất hóa vụ mà đi.
[ Tiến độ: 20/20]
[ Nhiệm vụ hoàn thành: thưởng 100 ma năng ]
[ Nhiệm vụ ( 2): truyền thừa Xi Vưu.
Ngồi vững trên ngai vàng 1 canh giờ.
Thưởng: 100 ma năng + Địa Ngục Dịch ( ăn mòn bất cứ thứ gì) * 10 giọt. ]
- Đơn giản vậy sao?? - Lâm Thần hoài nghi nhiệm vụ mà Ma Phương đưa ra, nhiệm vụ 1 hắn phải gian nan điên cuồng thăm dò sinh tử ranh giới mà hoàn thành vậy mà nhiệm vụ 2 này lại.........dễ dàng quá đi chứ!
Lâm Thần thu hồi kim đao phóng lên bệ đá nơi ngai vàng tọa lạc. Tâm tình có chút nóng lên, phấn khích tột độ, đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác nắm mọi quyền lực trong tay.
Lâm Thần ngả người trên ngai vàng làm 1 tư thế vua chúa ngầu lòi nhất có thể, cảm giác rạo rực trong người hắn lại lần nữa bạo rạp.
- Đây là cảm giác Chúa tể sao?? Thật không tệ!!
Lâm Thần nhắm mắt cảm nhận cảm giác này 1 cách chân thật nhất.
ẦM! ẦM! ẦM! ẦM!
Cả cung điện chấn động dữ dội toàn bộ bức tường lũ lượt sụp đổ sàn nhà cũng nứt tan rơi rụng cả, Lâm Thần hắn giờ này mới ý thức ngoài khỏa cổ hạch cửu sắc ra còn lại hắn chưa nhặt. Cả cung điện như sống dậy để lộ ra hình dạng thật sự của nó.
Sàn nhà sụp xuống dung nham, các cột trụ chống vỡ toang để thác dung nham ào trào xuống, giờ đây mới là hình dạng thật sự của nơi yên nghỉ cuối cùng của XI VƯU........... 1 cái địa ngục dung nham.
Ngai vàng nơi Lâm Thần đang ngồi không còn là hoàng kim lấp lánh đính đá quý nữa, nó là 1 cái ngai vàng làm từ xương cốt của tất cả kẻ thù được Xi Vưu công nhận. Bức tượng chân thân Xi Vưu đỏ rực lửa lơ lửng giữa không trung trung trước mắt Lâm Thần, thân thể như cao to 3 trượng hình thể như người có hai cánh dơi đằng sau đầu mọc sừng ngược nhìn vô cùng hung tợn ( các độc giả liên tưởng tới Maloch nhé!)
Giờ khắc này Lâm Thần mới hiểu ý nghĩa thật sự của cửa ải cuối cùng này. Ngồi trên ngai vàng không hề thoải mái như hắn vẫn tưởng, tiếng gào khóc tiếng la hét oán hận tiếng rống kinh thiên động địa từ xương cốt kẻ thù vang bên tai khiến đầu hắn như muốn vỡ toang, không chỉ vậy Lâm Thần còn đang phải chịu đựng uy áp chân thực từ bức tượng Xi Vưu tựa vạn cân đè lên đâu, tinh thần không ngừng bị trùng kích bởi đôi mắt đỏ máu của bức tượng trừng trừng hắn khiến hắn thấy lại cảnh tượng cuộc chiến đẫm máu của Xi Vưu.
Lâm Thần gào thét đau khổ cố chống chịu lại cảm giác khó chịu đó mà không hề có ý định rơi khỏi ngai vàng.
- Ha Ha Ha!!!! Đến đi...đến nữa đi.........nhiêu đây vẫn chưa là gì với nỗi khổ mà ta phải chịu đựng đâu.........!!!!!!!!!!
Lâm Thần hiện trạng hóa điên đầu tóc rối mù máu từ thất khiếu tun như mưa thấm đẫm cả y phục răng cắn nát cả môi gắng gượng chống chịu, nhưng vẫn có 1 thứ trên khuôn mặt Lâm Thần vẫn thanh tịnh.
Đôi mắt hắn, đôi mắt hoàn toàn trở nên đen rỗng như địa vực cửu u đối chọi trực tieps với đôi huyết đồng của Xi Vưu, đôi mắt của kẻ từng đánh mất tất cả, đôi mắt của kẻ phải bán đi linh hồn cho quỷ dữ để đổi lấy 1 cơ hội trả thù!
Tại không gian tiềm thức vô định, Lâm Thần vừng vàng đồi diện với Xi Vưu.
- Nhân loại ngươi muốn truyền thừa của ta? Hừ sâu kiến mà muốn lấy truyền thừa của ta sao?? Chết đi!
AAAAAAAAAAA!!!!!!!!
Lâm Thần bị Xi Vưu chém phanh thây tan nát cả lồng ngực nhưng vẫn 1 tư thế vững vàng đối chọi không gục ngã.
Hộc! Hộc!
- không được,ta phải đứng vững! Đã đi đến đây ta sẽ không dễ dàng bổ cuộc đâu......KHÔNG BAO GIỜ!!!!!!!!!!!!
Lâm Thần gầm thét lên gay gắt.
- Ha Ha, thú vị lắm nhân loại! Ta cho ngươi 1 cơ hội, nếu ngươi có thể thích nghi được với linh hồn ta thì truyền thừa sẽ là của ngươi!
Xi Vưu tựu cảm thấy hứng thú muốn trêu đùa Lâm Thần 1 dạng hắn dụng thần thông đôi huyết đồng tỏa quang mang huyết sắc rực rỡ chiếu thẳng Lâm Thần.
Lập tức Lâm Thần nhận thấy bản thân như quay về thời khắc sinh tử tương giao lúc trước. Đúng, là cái thời khắc ấy lúc hắn bị trói vào cột nơi ngục tù và bị rút lấy kim đan căn cơn.
- Hộc hộc......! Ha Ha Ha.... giết ta đi, có giỏi liền nhắm vào ta!
- Lâm Thần à Lâm Thần! Ngươi thật quá ngây thơ, một con chó như ngươi xứng đáng làm bằng hữu của ta? HA Haha.....
.......
- HaHa,.... cuối cùng.....cuối cùng thánh phẩm linh căn cũng thuộc về ta! Thuộc về Thanh Thiên ta....ha ha ha.... Rồi đây giấc mơ xưng bá tu tiên giới đã không còn là xa vời!
........
- Lâm Thần ơi là Lâm Thần! Thật phải cảm tạ ngươi, cảm tạ tạo hóa của ngươi, cuối cùng tất cả cũng thuộc về ta! Nể tình ngươi chịu hi sinh đem linh hồn bản nguyên giao ra để cứu ta, ta cho ngươi chết 1 cách không dày vò!
..........
Hàng loạt những hồi ức đau khổ nhất đang ùa về như cảm giác đây là sự thực. Đến lúc Thanh Thiên rút chủy thủ nhắm vị trí tim Lâm Thần mà đâm tới thì.............PHỐC!!!!!!!
Chủy thủ không đâm được vào tim, tay Lâm Thần tự bao giờ thoát khốn đang ngăn lại chủy thủ.
Hắn gầm thét lên dữ tợn.
- Không bao giờ ta để cảnh tượng này lặp lại như cũ đâu!!!!!!! Gư aaaaaaaaaa......
CHOANG!!!
Âm thanh đổ vỡ, cảnh tượng trước mắt như thủy tinh 1 dạng vỡ tan tành.
Lúc này Xi Vưu cười rộ lên.
- Ha Ha. nhân loại người thật thú vị lại có thể vượt qua tâm ma thích nghi được với linh hồn ta...........nhưng đến đây là đủ!!!
Tất nhiên Xi Vưu nuốt lời hắn dại gì lại giao truyền thừa cho Lâm Thần, hắn để tất cả lại chờ 1 lần trọng sinh tái hiện nhân gian. Xi Vưu đưa tay toan bóp nát linh hồn Lâm Thần thì..........
- Ngươi.............! Sai lầm rồi Xi Vưu..........
Lâm Thần dễ đàng tiếp lấy thủ trảo Xi Vưu ập tới, đoạn hắn lại cười. Nụ cười ác quỷ với đôi mắt đen vô hồn chằm chằm Xi Vưu khiến hắn cảm giác không ổn.
- Ta không phải đi thích nghi với bất kì thứ gì cả! Bởi vì.........thế giới này phải thích nghi với TA!!!!!!
BẶC! Lâm Thần nhanh như chớp bắt lấy cổ Xi Vưu bóp lấy.
Xi Vưu nội tâm sợ hãi, linh hồn hắn đang báo động cho hắn biết trong cơ thể nhân loại này tồn tại thứ viễn siêu mọi thứ trên thế gian này.
Hư ảnh Ma Thần Bản Cổ mờ ảo xuất hiện phía sau Lâm Thần trên tay là khồi Ma Phương Lục Đồ đang xoay vòng. Ma Thần Bản Cổ liếc nhìn Xi Vưu 1 cái........
RẦM!!
Xi Vưu liền quỳ xuống dập đầu với Lâm Thần hay đúng hơn là với Ma Thần Bàn Cổ, hắn sợ hắn đang điên cuồng run rẩy từ tận sâu trong linh hồn, Xi Vưu chắc chắn rằng với 1 ý niệm của người thanh niên trước mắt này sự tồn tại của hắn có thể bị xóa sổ hoàn toàn từ quá khứ tới tận tương lai như tiêu thất chưa hề xuất hiện trên thế gian vậy.
Quay trở về thực tại, Lâm Thần vẫn ngồi chễm chệ trên ngai vàng nhìn xuống Xi Vưu như 1 nhân thần nô lệ. Ánh mắt băng lãnh của bậc đế vương kẻ đứng đầu của các loại Ma Thần.....Ma Thần Bàn Cổ.
Xi Vưu đang quỳ ở dưới từ đâu xuất hiện?? Bức tượng Xi Vưu cũng như Lâm Thần xuyên vào thế giới tiềm thức nhưng sau khi bị Ma Thần Bàn Cổ liếc nhìn hắn liền khôi phục huyết nhục sinh cơ, cả bức tượng sống dậy như lúc Xi Vưu còn tại thế. Xi Vừu quỳ xuống thành kính hai tay dâng ra đoàn ánh sáng huyết sắc.............đây là tuyệt học tinh túy của cả đời Xi Vưu và linh hồn bổn nguyên của hắn.
Lâm Thần mãn nguyện ngồi trên ngai vàng tiếp nhận, ánh mắt nhìn xa xăm như xuyên thấu được vị trí kẻ thù từng hại hắn. Hắn cười, nụ cười ác quỷ báo hiệu sắp có người chết.
[ Nhiệm vụ hoàn thành: thưởng 100 ma năng, Địa Ngục Dịch * 10 giọt ]
[ Chủ nhân tiếp nhận nô lệ Xi Vưu cảnh giời trước mắt Nguyên Anh hậu kì ]
[ Chủ nhân tiếp nhận thần Đan Ngục, Khí Ngục, Thú Ngục ]
[ Chủ nhân tiếp nhận công pháp luyện thể Bất Diệt Ma Thể ( thần cấp) ]
[ Chủ nhân dung nạp linh hồn bổn nguyên Xi Vưu, LINH HỒN trị + 1000 ].
[ Chủ nhân: Lâm Thần.
Linh căn: Âm Dương.
Tu vi: luyện khí cảnh 1000 tầng
Sức mạnh: 1012 ( 5060 cân lực lượng).
Linh hồn lực: 1400.
Nội lực: 1000
Nhanh nhẹn: 255 ]. Ma năng: 221
[ Ma nô: Xi Vưu ( Nguyên Anh hậu kì) 1 lần triệu hồi 100 ma năng tồn tại 1 ngày ].