Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ

Chương 29: Thu Đệ Nhất Nhân Theo Cách Của Ma Tu



[ Kích sát đối thủ trên 2 đại cảnh giới thu hoạch 100 ma năng. ma trị ]

[ Chủ nhân có muốn kích hoạt thần khí Thú Ngục thu lấy hồn Huyết Sát Lang Vương? Giá 100 ma năng nuôi dưỡng ]

- Thu lấy cho ta.

[ Đã thu lấy Huyết Sát Lang Vương hồn tiến hóa thành Sát Ngục Lang ấu thú ]

[ Sát Ngục Lang ấu thú tiến hóa Địa Ngục Lang trưởng thành cảnh giới tứ giai đỉnh ]

[ Chủ nhân hãy lập liên hệ khế ước với lang thú ]

Lâm Thần tâm niệm khơi thông câu dẫn với ma hạch của Địa Ngục Lang liền Địa Ngục Lang không chút phản kháng khum người quỳ xuống trước chủ nhân.

- Từ nay liền gọi ngươi A Hắc đi!

Lâm Thần nhìn A Hắc lại nhìn sang bầy lang thú tự dưng cười rộ lên.

- Hắc hắc, các ngươi đã cố tình đẩy ta vào chỗ chết thì đừng trách ta dọn sạch lũ thiên tài của các ngươi! Hắc Hắc.

- A Hắc triệu tập tất cả lang thú lại đây!

A Hắc gồng ngực lên rống: “ À Hú!!!!!! “

Tức thì đáp lại tiếng kêu gọi gọi của A Hắc 1 bầy chừng 300 con lang thú đủ loại ồ ạt đến quy thuận nhưng sô lượng vẫn chưa dừng lại ở đó từ xa xa vọng lại dồn dập tiếng gọi đáp cang nhiều lang thú cạy tới.

Lâm Thần thân đứng trước biển lang thú tâm tình khởi sắc huyết tính trong cơ thể lại xông lên não.

- A Hắc lệnh cho tụi nó tản ra gặp bất kì tu sĩ nào...............NHAI NÁT ĐẦU BỌN CHÚNG CHO TA!!!!!

A Hắc rùng mình trước cơn tàn bạo của chủ nhân song nó không dám cãi lại khí thế vương giả hừng hực tỏa ra gầm 1 tiếng liền cả bầy lang tản đi với tốc độ chóng mặt.

- Để ta xem lũ tự xưng tu tiên chính đạo các ngươi đối phó với đội quan của ta thế nào!

Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo Lâm Thần thân thể di động cùng với Lang Thú biến mất vào càng sâu bên trong.

.....................

Lúc này bên ngoài các sòng bạc cá cược ồn ào náo nhiệt mọi người tranh nhau bỏ tiền đặt cược 20 cường lần này.

- Ha Ha chắc chắn lần này Đại hoàng tử nắm đệ nhất nhân!

- Ta phi ngươi đúng là cô van quả lậu, ta nghe nói nhi tử thành chủ vô cùng cường đại 1 thân tu vi có thể đồng cấp vô địch đây!

Bên trên 1 lòa lầu cao tại cánh cổng thoát ra của bí cảnh 1 đám cự đầu cường giả nóng ruột chờ đợi dòng chính nhà mình qua ải.

Thành chủ ngồi chễm chệ thưởng trà hắn vô cùng đắc ý về nhi tử hắn Bảo Thanh, nhi tử hắn vừa sinh ra đạo sĩ đã bói cho 1 quẻ cát nhân thiên tướng phán đoán sau này sẽ là người quát tháo phong vân 1 phương. Thành chủ rất kì vọng vào nhi tử của mình từ nhỏ hắn đã bằng mọi giá trải sạch sẽ đường đi cho con mình đến cả dung mọi thủ đoạn để lão tổ Bảo gia nhìn trúng thu làm đồ.

Nói thật sã tâm của thành chủ rất lớn hắn sinh không thuộc dòng chính người nhưng bằng vào thiên phú tu luyện đã leo lên chức vị thành chủ như ngày hôm nay. Bất quá hắn nào đâu thỏa mãn chỉ vì mình không phải Bảo gia dòng chính liền không có tư cách xếp vào hoàng tộc, hắn khinh lũ hoàng tộc mắt chó coi thường người. Chỉ cần nhi tử hắn đạt đệ nhất nhân sẽ được lão tổ nhìn lên đưa vào người nối vị hoàng tộc và hắn cũng sẽ phất lên từ đấy.

- Lâm Thần à Lâm Thần thật tiếc cho ngươi là 1 thiên tài bất quá ta không dùng được chỉ lại có thể thiệt thòi ngươi!

Thành chủ làm 1 vẻ đáng tiếc cười khổ nhưng nhìn vào lại vô cung đểu cáng.

Bỗng nhiên...........

- Nhìn kìa cuối cùng cũng có người ra rồi!

Ánh sáng từ cánh cổng lấp lóe liền 1 bóng người bay ra nhưng sắc mặt mọi người lại đại biến vì....................hắn mất đầu rồi!

- Cuối cùng là ai? Ai dám giết Đoàn gia ta! - gia chủ Đoàn gia ngay lập tức nhận ra tiêu chí gia tộc.

- Từ vết thương xem lên dường như là bị yêu thú cắn mất!

- Đúng vậy tên này cũng thật xuôi xẻo nha lại đụng độ cường đại yêu thú!

- Bí cảnh yêu thú mặc dù không quá cường đại nhưng tồn tại từ lâu nói không chừng xuất hiện cường đại yêu thú không chừng!

.....

Mọi người bàn tán rôm rả nhưng nhiều hơn là đang xát muối lên nỗi đau của Đoàn gia nhưng cánh cổng lại tiếp tục lấp lóe.

Soạt! Soạt! Soạt!

Liên tiếp 10 bộ thi thể không còn ra hình dạng bị cào xé rách từng mảng huyết nhục nhưng điều kinh dị chung ở mấy cái thi thể là..........đầu bị nhai nát mất!

Cả đám gia chủ lúc này im bặt nỗi hận trong lòng lại càng lồng lộn muốn xông vào bí cảnh tìm hung thủ.

- Thành chủ đại nhân người tiến vào đều là thiên tài của Bảo Đa thành chúng ta hay là................

Thành chủ ngược lại không để ý khoát tay.

- Hừ sống chết do mệnh bọn họ sớm muộn gì cũng phải đối mặt với nguy hiểm đâu phải chỉ vì một ít phế vật mà hủy bỏ Anh Tài Đại Hội!

Thành chủ ra vẻ liêm chính nhưng trong thâm tâm lại cười âm hiểm đâu ai biết được rằng đây hết thảy đều là kế hoạch của hắn.

Đúng vậy Thành chủ vì giảm bớt đối thủ cho nhi tử đã cố tình thả vào 1 đầu yêu thú tứ giai đỉnh Cự Kình Sư mà hắn nuôi dưỡng đã lâu, mặc khác hắn lại bí mật đem bảo vật cho nhi tử hễ đụng độ yêu thú nó liền nhận ra chủ nhân mà không tấn công.

Thành chủ 1 bên này tâm tình thoải mái như điên còn Lâm Thần thì sao?

....................................

- Diệu Nhi tỉ chạy đi muội không chạy nổi nữa!

- Không ta không bỏ muội lại đâu có chạy hai ta cùng chạy!

Hai nữa xinh đẹp như hoa khuynh thành kinh tiếu nhưng khổ nỗi hai nàng bây giờ không ổn lắm ranh giới sữa sự sống và cái chết chỉ cách nhau 1 khoảnh khắc.

- Tiên Quỳnh muội nếu có kiếp sau ta hi vọng chúng ta vẫn là tỉ muội tốt!

- Hu Hu, Diệu Nhi tỉ ta không muốn đâu!

Chỉ thấy Diệu Nhi bỏ TIên Quỳnh ra cố gắng xông tới tranh thủ thời gian cho DIệu Nhi chạy trốn. Nguyên lai hai nữ này vừa truyền tống vào đã gặp nhau bằng mối quan hệ tỉ muội tốt đpẹ hai người quyết định cùng đồng hành mà vượt ải.

Nhưng ngờ đâu sau khi Lâm Thần thả ra bầy lang thú đồ sát hàng loạt hai cô nàng này tao ngộ bầy lang thú chạy bán sống bán chết, trời xui đất khiến thế nào lại chạy vào sâu bên trong bí cảnh, tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa hai người vừa thoát khỏi sự truy sát của bầy lang thú liền tao ngộ Cự Kình Sư.

Grào!!!

- Cự Kình Sư có ngon nhắm vào ta! - Diệu Nhi rưng rưng nước mắt cố tỏ vẻ can đảm, nàng đã làm tốt chuẩn bị đối mặt với cái chết.

Phốc!

Cự Kính Sư há to cái huyết bồn đầy răng nhọn muốn nuốt gọn cái đầu của nàng thì bị khững lại hai cái trảo cứng rắn như tinh cương chụp lấy hai hàm của đầu yêu thú dùng cỗ thần lực bình sinh hất văng nó ra.

Lâm Thần thân ảnh cao gầy mang theo vẻ lãnh huyết chắn trước người Diệu Nhi, nàng há hốc mồm nhìn thân ảnh như thần trước mắt ánh mắt si ngốc không thể rời.

- Con mồi này giao cho ngươi! - Lâm Thần ra lệnh.

Một cái bóng nhanh như thiểm điện vồ từ bên hông Cự Kình Sư quật nó ngã sõng soài, Địa Ngục Lang lộ ra chân diện mục của mình hình thể tuy so với Cự Kình Sư có chút nhỏ hơn nhưng khí thế tỏa ra lại ấp đảo hoàn toàn. Địa Ngục Lang là chủng loại lang thú sinh ra tại địa ngục mang theo huyết mạch viễn cổ tuy nó có cùng cảnh giới tứ giai đỉnh phong với Cự Kình Sư nhưng huyết mạch lại áp 1 đầu.

Gầm!!!!

Grào!!!

Hai bên gầm gừ nhau hăm he liền lao vào quần ẩu, Cự Kình Sư với thân thể to lớn nhưng lại không hề chậm chạp lao rất nhanh bất quá đối thủ của nó lại là bậc thầy về đánh du kích và tốc độ. Địa Ngục lang thoắt ẩn thoát hiện cắn bên đây lại vồ bên kia quần cho Cự Kình Sư thân thể máu me đầm đìa.

- Được rồi A Hắc để đó ta đến!

Lâm Thần 1 bên quan sát súc lực từ nãy giờ 1 chiêu Toái Tâm Trảo hắn dùng muốn nghiện hắn lại 1 lần nữa thi triển trên Cự Kình Sư.

Một loạt bóng mờ ảo ảnh nối đuôi lao chớp nhoáng xuyên qua thân thể Cự Kình Sư. Đòn này Lâm Thần thi triển lô hỏa thuần thanh càng thi triển càng ghê gớm.

Soạt!

Trái tim Cự Kình Sư nằm gọn trong tay Lâm Thần vẫn còn đập liên hồi, có thể cảm nhận nhịp tim của nó đập nhanh vì sợ hãi. Lâm Thần lần nãy vẫn đứng vững chỉ cảm thấy cơ thể hơi quá độ, hắn liền ném quả tim cho A Hắc.

A Hắc đứng bên này chứng kiến 1 chiêu kinh thiên động địa của chủ nhân tâm lí nó nỗi lên 1 cơn sợ hãi từ kiếp trước.

[ Kích sát đối thủ vượt 2 đại giai thu hoạch 100 ma năng, ma trị ]

[ Tiêu lấy 100 ma năng thu lấy hồn Cự Kình Sư vào Thú Ngục ]

[ Cự Kình Sư tiến hóa thành Kim Giác Sư cảnh ấu thú trưởng thành Kim Giác Sư lấy cảnh giới trước mắt ngũ giai sơ kì ]

Lâm Thần không buồn đi lau sạch máu dính trên cơ thể hắn thích để đấy hắn cảm thấy càng huyết tinh tâm tình càng thoải mái.

Lâm Thần đi đến bên Diệu Nhi ngồi xổm xuống tay bóp cắm nàng nhìn nàng bằng ánh mắt vô hồn của xác chết.

- Ngươi thuộc gia tộc nào? - giọng nói âm u lạnh lẽo.

- T.....ta ta là người của Diệu gia! - Diệu Nhi cảm giác sức ép lên cơ thể càng đáng sợ hơn lúc đối mặt với Cự Kình Sư.

- Vậy sao........? Ngươi có thể.........

Lâm Thần vưa nghe nàng là người tứ đại gia tộc hắn định giết người bịt miệng, hắn cũng chẳng đi thương hoa tiếc ngọc mà bỏ qua.

Diệu Nhi sững sờ không tin vào mắt: “ Tên này......muốn giết mình sao? Tại sao chứ? “

- Khoan đã! Ngươi.....ngươi là Lâm Thần!

Âm thanh trong trẻo này là của Tiên Quỳnh, nàng chạy về chứng kiến Lâm Thần muốn giết chết Diệu Nhi thì không khỏi hoảng hốt.

- Phải thì sao? Ngươi cũng là người của tứ đại gia tộc? - sát ý nỗi lên.

- Không phải ta là người của Đan Đạo Đoàn, ngươi.....ngươi cũng muốn giết ta?

- Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn im lặng nể tinh sư thúc ta có thể coi như chưa thấy ngươi, còn nữ nhân này.......phải chết!

Ý tứ lãnh khốc của Lâm Thần dọa cho 2 nữ 1 phen trắng bệnh mặt.

- Ngươi vì sao muốn giết ta, ta muốn được chết phải minh bạch! - Diệu Nhi cường thế.

- Ha Ha Ha, vì ngươi là người của tứ đại gia tộc hơn hết vì ngươi........là tu tiên chính đạo! Ngươi có thấy 1 tên ma tu nào bỏ qua cho tu tiên tu sĩ sao?

Nói Lâm Thần thả ra khí tức hắc ám trong người, hắc vụ nghi ngút bốc lên.

Diệu Nhi câm nín không thể phản bác nàng từ nhỏ đã được dạy ma tu là kẻ thù của toàn tu tiên giới hễ gặp được ắt giết, nàng hai hàng nước mắt chảy dài nhắm mắt chấp nhận sộ phận.

- Yên tâm ta là người đàng hoàng chỉ giết không làm nhục! - Lâm Thần giơ trảo hướng trái tim nàng mà cắm tới.

- Lâm Thần khoan đã ngươi không thể giết nàng! Nếu không......nếu không......... - Tiên Quỳnh ấp úng.

- Nếu không thì sao? Ngươi muốn tố cáo ta?

- Ngươi giết ta luôn đi! - TIên Quỳnh mạnh mẽ la lên.

Lâm Thần trông hai nữ trước mặt như diễn vở kịch cảm động hắn tức thời nhớ lại thời gian hắn cùng thân huynh đệ Thượng Thanh vào sinh ra tử.

- Ha Ha Ha Ha Ha!

Lâm Thần cười điên sảng hắn cười cay đắng trong lòng, bỗng cợt im bặt tâm tình thay đổi gương mặt hóa lạnh lùng âm lãnh.

Hai nữ nhìn gương mặt Lâm Thần đầy soái khí nhưng lại mang đến cỗ khí tức nguy hiểm tự tận sâu trong linh hồn.

- Lâm Thần người là ma tu ta là tiên tu ngươi cứ giết ta nhưng xin tha cho Tiên Quỳnh nàng!

Lâm Thần lạnh lùng đứng dậy quay người đi bỏ lại hai nữ trong sự ngỡ ngàng nhưng càng nhiều hơn là cảm giác 1 chân đã bước bên kia bờ vực sinh tử.

Lâm Thần bỏ đi đến 1 góc hắn triệu hoán ra Kim Giác Sư, đầu này sư loại yêu thú huyết mạch cực cao không hề đồng cấp với ma thú loại sư ban đầu. Trải qua Thú Ngục cải tạo tiến hóa Kim Giác Sư trở thành 1 đầu linh thú thực thụ với khí thức vương giả bức người mạnh mẽ gấp bội Địa Ngục Lang.

Kim Giác Sư chủ động quỳ xuống bên Lâm Thần.

- Chủ nhân xin hãy nguyện cho ta theo phò tá ngươi đến lúc chết!

- Ngươi nói được sao?

- Vâng, trải qua ơn tái tạo của chủ nhân ta đã khai thông linh trí xin cho phép ta là khế ước thú của người!

- Được đến đi!

Kim Giác Sư mở rộng não hải mặc cho thần niệm Lâm Thần tiến vào tạo 1 cái khế ước chủ tớ với Kim Giác Sư. Lâm Thần bên trong bí cảnh dễ dàng đạt được hai cái khế ước nô thú mà lại càng có 1 đầu là linh thú tự nguyện làm nô, cái này để bên ngoài biết thật gây nên sóng to gió lớn.

- Từ nay gọi ngươi là A Hoàng! Ngươi cùng A Hắc tìm diệt gọn lũ tu sĩ trong đây cho ta nhớ bỏ qua hai nữ nhân lúc nãy!

Lâm Thần lạnh lùng ra lệnh, hắn quyết định đi hoàn thành cái nhiệm vụ Anh Tài Đại Hội đệ nhất nhân này theo cách của hắn. Làm 1 ma tu không cần phải theo quy tắc cứ đem người dự thi giết sạch tự nhiên đệ nhất nằm trong tay, cái này ý nghĩ thật để cho đám ma tu nửa mùa quỳ liếm.

** Chư vị thỉnh thả 1 like 1 share 1 tim để tạo động lực cho tác giả***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.