Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 236



Editor: Dương Gia Uy Vũ

🍃💋🍃💋🍃💋🍃💋🍃💋🍃💋🍃

Lại không ngờ.

Dứt lời, đã thấy Vân Khuynh cong môi: "Đương nhiên là... phải đổi lại rồi."

Đồng An Khả cứng người lại, khinh thường nói: "Sao có thể? Cậu có tu vi cao như vậy chắc?"

Phải biết rằng, thuật đổi mệnh, thực hành đã khó, phá giải lại khó càng thêm khó.

Lúc trước cô ta dùng hết tu vi mới may mắn thành công. Hiện giờ tính ra, Thẩm Vân Khuynh mới lấy được kinh thư ngắn ngủi mấy tháng, sao có thể tu luyện đến...

Đồng An Khả không ngừng tự trấn an bản thân, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh của Vân Khuynh lại dần dần cảm thấy hoảng loạn.

"Không, không thể nào!"

Giây tiếp theo, cô ta nhỏ giọng la lên, đột nhiên bò dậy.

Nghiêng ngả lảo đảo muốn chạy trốn.

Trong nháy mắt, âm phong gào thét.

Không gian đỏ thẫm như máu.

Đồng An Khả cảm thấy bị một sức mạnh kỳ lạ ngáng chân, lại lần nữa té mạnh xuống đất.

Lần này, sau khi chật vật bò dậy, rốt cuộc ánh mắt của cô ta cũng rơi lên người Kỳ Tế.

"Anh..." Đồng An Khả cắn môi đến trắng bệch.

Cô ta không thể tin được nhìn về phía người đàn ông quỷ mị mặc huyết y: "Anh là quỷ!"

Vừa dứt lời, ký ức bị lẫn lộn một lần nữa hiện lên.

Trên mặt Đồng An Khả thoáng chốc trở nên không còn một giọt máu!

Cô ta nhớ tới...

Cặp mắt quỷ âm lãnh u ám kia, ảo cảnh quỷ mị máu chảy thành sông.

Vô số thi thể đáng sợ chất đống như núi, giây lát sau đã biến thành...

"A!!!"

Đồng An Khả đột nhiên thét chói tai.

Bởi vì --

Cảnh tượng trong hồi ức lại trình diễn lần nữa.

Một đám lệ quỷ bay lượn, phát ra tiếng cười khặc khặc âm hiểm, nhào thẳng đến!

"Cút, cút ngay!" Cả người cô ta phát run.

Cố sức giãy giụa, tầm mắt lại chạm tới hai người cách đó không xa...

Không, phải là một người một "Quỷ".

"Thẩm Vân Khuynh! Cô, cô vậy mà lại cấu kết với lệ quỷ!"

Đồng An Khả điên cuồng cười ha hả.

"Chẳng lẽ cô không biết, giữa người và quỷ, sẽ không có kết quả gì tốt..."

Tiếng kêu gào này khiến ánh mắt Vân Khuynh hoàn toàn lạnh lẽo.

Nàng khẽ nhắm mắt, nắm lấy tay người đàn ông. Không ngoài dự đoán cảm nhận được đối phương cứng đờ trong chớp mắt.

Trong lòng Vân Khuynh run lên, siết chặt tay hắn, nhẹ giọng gọi: "Kỳ Tế."

Hắn cũng nắm lại tay nàng, ánh mắt u ám.

Giây tiếp theo.

Tất cả ảo giác âm quỷ đã rút đi.

Bầu trời đêm sáng trong, ánh trăng nhu hòa chiếu lên người, Đồng An Khả thở hổn hển, vừa định bò dậy --

Vân Khuynh nheo mắt lại, bỗng nhiên đánh một đạo phù triện vào trong cơ thể cô ta.

Đồng An Khả bỗng dưng bị định trụ, chỉ có thể lạ nguyền rủa lần nữa.

"Người quỷ khác biệt, cuối cùng các người..."

Còn chưa nói hết, Vân Khuynh đã bước đến gần, siết chặt cằm cô ta.

"A..."

Đồng An Khả bị đau đến hô nhỏ ra tiếng, chỉ thấy thiếu nữ mỹ lệ trước mắt lạnh lùng nhếch môi.

"Tôi và anh ấy như thế nào, không đến lượt cô bình luận."

Vân Khuynh vừa nói, ra tay càng nặng, thậm chí còn dùng tới "Thuật mạnh mẽ ", giống như muốn nghiền nát cả xương cốt.

Khi đối phương sắp không xong, nàng hờ hững nói.

"Cô vẫn nên chuẩn bị sẵn sàng để trả mệnh của " Thẩm Vân Khuynh " về đi."

Bóng đêm tối tăm.

Âm phong gào thét trong rừng cây nhỏ, dần dần yên lặng.

*

Không ai ngờ rằng, vũ hội đầu hạ sẽ gây ra sóng to gió lớn như thế.

Trên thực tế.

Trong lễ đường đêm đó, ánh đèn đột nhiên tắt hết, biểu hiện điên cuồng của Hiên Viên Vũ khiến cho không ít người suy đoán.

Trong miệng hắn ta còn nhắc đi nhắc lại "Phòng thí nghiệm", "Nữ quỷ", càng khiến người ta sợ hãi không thôi.

Cuối cùng, Hiên Viên Vũ được người của Hiên Viên gia phái tới đón về.

Trong lòng phần lớn mọi người đều cho rằng, dựa vào thế lực của Hiên Viên gia, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng có thể giải quyết được.

Nhưng mà.

Sáng sớm hôm sau, lúc một toán cảnh sát xuất hiện ở Thánh Nặc, mọi người mới ý thức được, sự việc này... Chỉ sợ đã vượt tầm kiểm soát.

Quả nhiên.

Mục tiêu của cảnh sát chính là việc có liên quan đến phòng thí nghiệm có ma kia.

Trải qua một phen điều tra lấy được bằng chứng, xác nhận... Nơi này chính là hiện trường án mạng!

Tin tức vừa được tung ra, toàn trường chấn kinh.

Đến lúc này, phần lớn mọi người mới biết thì ra Thánh Nặc đã từng xảy ra một chuyện đáng sợ như vậy --

Ba năm trước đây, học sinh đặc cách của Thánh Nặc là Mạc Vũ Nhu bỗng nhiên mất tích.

Theo lời cảnh sát điều tra lúc đó, mấy nam sinh trong trường đã hẹn cô ấy ra ngoài, tại một hẻm nhỏ bên cạnh đùa bỡn đến chết.

Nói đến cũng lạ.

Mấy người nam sinh kia cũng có bối cảnh hào môn.

Nhưng lúc cảnh sát điều tra dường như không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Không quá mấy ngày, vụ án đã được phá, mấy nghi phạm cũng bị đưa vào tù.

Nhưng cũng bởi vì quá mức thuận lợi, vụ án này cũng không khuấy động xã hội, mà trong nội bộ Thánh Nặc cũng hoàn toàn bị đè xuống, hầu như không có ai biết được.

Cho đến hiện giờ, khi chuyện xưa lại lần nữa bị đào đi lên, mọi người mới phát hiện --

Thì ra, vụ án này còn có liên quan đến Hiên Viên Vũ!

Chẳng trách...

Rất nhanh, Hiên Viên Vũ vừa mới đến trường đã bị cảnh sát đưa đi thẩm vấn.

Mà vụ án ba năm sau mới thấy ánh mặt trời này cũng không biết từ khi nào đã bị truyền ra ngoài.

Vì có liên quan đến con cháu hào môn, trong lúc nhất thời khiến cho xã hội vô cùng quan tâm.

Ngay cả trên dưới Thánh Nặc cũng ồn ào huyên náo.

Nhưng điều mà mấy thầy trò đàm luận càng nhiều lại là yếu tố ma quỷ trong đó.

- -

Chạng vạng, lúc tiếng chuông tan học vừa vang.

Mấy học sinh dọn dẹp cặp sách rời khỏi, cũng không khỏi lại nói đến đề tài này.

Kỳ thật, lúc này Hiên Viên Vũ mới chỉ bị đưa đi được mấy tiếng. Nhưng chi tiết vụ án mạng năm đó đã là truyền khắp nơi, mọi người đều biết.

Mỗi lần mọi người bàn luận đến dề tài này, khẩu khí còn mang theo chút sắc thái khủng bố.

"Này, cậu có nghĩ thật sự có ma hay không..."

Có người nơm nớp lo sợ nói, đưa tới một đống lời phụ họa.

"Đúng vậy. Mình, mình nghe nói... Sáng nay lúc cảnh sát khám nghiệm hiện trường, những dấu vết năm đó vẫn còn như mới vậy."

"Không thể nào, đã, đã ba năm rồi mà!?"

"Có lẽ thật sự có oan hồn đòi mạng đấy. Nhớ lại biểu hiện tối hôm qua của Hiên Viên Vũ kia, có khi là ma nhập không chừng!"

"Đừng nói nữa, mình nổi hết da gà lên rồi nè."

...

Trong tiếng nghị luận xa dần, Đồng An Khả vẫn hoảng hốt ngồi đơ tại chỗ như cũ, chỉ cảm thấy muốn ngất đi --

Sáng nay, cô ta mơ hồ tỉnh lại ở ký túc xá, trong đầu trống rỗng, hoàn toàn không nhớ nổi đêm qua sau khi đổi lễ phục đã xảy ra chuyện gì.

Đần độn mà đi học, không lâu sau, không ngờ lại chứng kiến một sự kiện khiến người nghe kinh sợ như vậy.

Sao lại như thế?

Hiên Viên Vũ có liên quan đến vụ án giết người...

Đồng An Khả nghĩ đến đây, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.

Rốt cuộc, cô ta đã từng kết giao với loại người này, thậm chí còn lăn lên giường!

Bởi vì mối quan hệ này, từ sáng đến bây giờ Đồng An Khả cũng bị không ít ánh mắt sắc bén nhìn mình.

Nhưng điều làm cô ta sợ hãi nhất vẫn là sự kiện thần quái trong miệng mọi người!

Tại sao!?

Trong lúc nhất thời, Đồng An Khả cắn môi, sắc mặt tái nhợt.

Rõ ràng cô ta đã thay đổi mệnh, còn tìm được một bạn trai có khí vận cường thịnh. Sao lại còn gặp phải mấy chuyện này...

"Đồng An Khả, có người tìm!" Đột nhiên một tiếng kêu truyền đến.

Đồng An Khả ngẩng đầu nhìn lại,

cả người chấn động.

"Bác trai!"

Là Hiên Viên Bác!

Ông ta mang theo một đám người đứng ở cạnh cửa, vẻ mặt ôn hoà nói:

"An Khả, ra đây một lát nhé?"

Bên kia.

Trên hành lang khu cấp ba, thiếu nữ xinh đẹp từ xa nhìn thấy, ánh mắt u ám.

"Rốt cuộc cũng tới."

- ----

Lời tác giả:

PS. Sốt muốn ngốc luôn rồi, hiện tại vẫn đang sốt nhẹ. Câu chuyện này sắp xong rồi, phần sau có lẽ là...

^-^-^-^-^-^-^

Dương: Sắp đến lúc cao trào rồi, hấp dẫn lắm đó nha, thế giới này hay quá đi mất ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.