TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (36)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
“Mẫu hoàng đừng gấp.” Ryan cười nói, tự tin tràn đầy.
“Bởi vì đến trận chung kết cơ giáp đều là tinh nhuệ trong trường quân đội Liên Bang, Nhân tộc tuy mặt ngoài thả lỏng để tôi luyện, nhưng sau lưng cũng phái quân đội hộ tống. Thượng úy chịu trách nhiệm dẫn đầu đội hộ tống tại trận chung kết cơ giáp lần này chính là đối tượng của cô gái nhân loại này, Nhiếp Cảnh Vân.”
“Cái gì!?” Nghe vậy, trong mắt Trùng Hoàng tỏ ra kinh hãi, lại cổ quái nói: “Cho nên, con dụ dỗ cô gái nhân loại này là vì đối phó với Nhiếp Cảnh Vân kia…”
“Không sai.” Ryan cao ngạo gật đầu một cái: “Mấy ngày nay, con đã thông qua cô ta để gặp mặt Nhiếp Cảnh Vân, âm thầm khống chế không ít thủ hạ bên cạnh hắn.”
“Tốt! Thật tốt quá!” Lúc này Trùng Hoàng mới vui mừng lên.
Tuy nói ngày đó bà ta sẽ điều đi không ít tinh nhuệ Trùng tộc, nhưng nếu có thể khống chế càng nhiều nhân loại thì tổn thất tinh nhuệ của tộc ta sẽ càng ít, chuyện tốt bực này sao bà ta có thể không mừng?
“Nếu kế hoạch lần này thành công, công lao của con ta sẽ rất lớn!” Trùng Hoàng khen ngợi.
Ryan cũng thỏa thuê đắc ý: “Mẫu hoàng cứ chờ kế hoạch thành công đi!”
…Kế tiếp, hai người lại nói thêm vài câu mới cắt đứt thông tin.
Ryan cười đóng thiết bị liên lạc lại, vừa quay đầu lại không thể tin nổi trừng lớn mắt.
“Mạn Mạn!” Y chấn động: “Em…”
Không thể nào!
Rõ ràng y đã hạ mê dược, sao cô ta lại tỉnh?!
Tô Mạn Mạn lắc đầu, hoảng sợ nhìn người đàn ông dị tộc mới vừa cùng mình thân mật cách đây không lâu này: “Ryan, tôi không ngờ anh, anh…”
“Mạn Mạn! Em nghe anh giải thích!” Ryan nói ngoài miệng, nhưng ánh mắt lại trầm xuống, trong lòng dâng lên chủ ý hiểm độc muốn “Giải quyết” cô ta.
Bắt giữ được biến hóa vẻ mặt này của y, cả người Tô Mạn Mạn thoáng chốc run lên, theo bản năng buột miệng thốt ra.
“Đừng giết em! Em, em có thể giúp anh…”
Cô ta vừa run vừa nói, ngay từ đầu chỉ là lời lẽ muốn cầu đường sống, nhưng càng nói lại càng xa.
“Không phải anh muốn khống chế càng nhiều thủ hạ của Nhiếp Cảnh Vân sao? Có em phối hợp không phải càng tốt hơn…”
Ryan chau mày, có chút động tâm nhưng vẫn hoài nghi nhìn cô ta: “Dù sao thì em cũng là Nhân tộc, sao lại giúp anh?”
Tô Mạn Mạn hít sâu, cố gắng chống đỡ khôi phục lại trạng thái phóng khoáng: “Nhân tộc Trùng tộc đều là bình đẳng! Cường giả thì thượng vị! Hơn nữa…” Cô ta đột nhiên đè thấp âm thanh, có chút ngượng ngập nói: “Chúng ta vừa mới… Em cũng coi như là người của anh.”
Ryan ngừng lại, nhớ tới thái độ của nhất quán của người phụ nữ này đối với dị tộc, không khỏi tin thêm vài phần.
Nghĩ lại, nếu có thể lại khống chế thêm nhiều người nữa, đối với y xác thật rất có lợi.
“Mạn Mạn…” Nghĩ đến đây, Ryan lại khôi phục dáng vẻ thâm tình, kéo tay Tô Mạn Mạn: “Yên tâm đi. Đợi sau khi tộc của anh thống trị Nhân tộc cũng sẽ thi hành phương châm người trùng bình đẳng. Còn anh… Cũng sẽ đối xử tốt với em.”
Y nói, ôm chặt Tô Mạn Mạn, nghĩ thầm lời phía trước tất nhiên là bậy bạ, nhưng đến lúc đó… Giữ người phụ nữ này lại làm sủng thiếp cũng không ngại.
“Em hiểu rồi.” Tô Mạn Mạn vùi vào lòng ngực Ryan, trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Haizz.
Kế hoạch của Trùng tộc chu đáo chặt chẽ, Ryan lại khống chế nhiều người như vậy, cô ta có thể làm sao bây giờ đây?
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Đây không phải là phản bội!
Lại nói, Tô Mạn Mạn cô vốn dĩ cũng không phải người Liên Bang mà, chỉ là người xuyên tới từ địa cầu xa xưa.
Nói không chừng, đây là phó bản Trùng tộc sắp mở ra.
Có lẽ, lên làm Vương phi Trùng tộc mới là nơi gửi gắm tình cảm cuối cùng của cô ta…
*
Hai tộc sóng ngầm kích động, trận chung kết giải thi đấu cơ giáp vẫn đến đúng hạn.
Hôm nay.
Trên tinh hệ không người Farr số 32, những người có liên quan đến trận chung kết lục tục đến.
Trên vùng đất khô vàng.
Mấy chiếc tinh hạm đáp xuống, đều do học sinh tinh nhuệ của hệ điều khiển trường quân đội khống chế.
Học sinh hệ trị liệu mặc trang phục y sư ở một bên đợi lệnh, nếu trong lúc tranh tài có người trọng thương sẽ lập tức cứu viện.
Những tinh nhuệ của các hệ còn lại cũng có nhiệm vụ riêng, tụ tập trên vùng đất trống bỏ hoang, chuyên chú ngẩng đầu nhìn tình hình thi đấu.
Đương nhiên, nhóm vai chính lớn nhất lúc này vẫn là mười sáu tuyển thủ tiến vào trận chung kết: Vân Khuynh, Ryan, Simon…
Nhóm mười sáu người mạnh nhất điều khiển các loại cơ giáp đủ màu sắc, không ngừng đối chiến tại hành tinh hoang phế này!
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Hoàn cảnh ác liệt, nhảy vọt không gian… Hoàn toàn khác hẳn với chiến đấu trong nhà như lúc trước, trận chung kết này tựa như hình thức chiến đấu của tinh tế, tuyệt đối là chấn động mười phần!
Mà trong tất cả các tuyển thủ, chói mắt nhất vẫn là Vân Khuynh.
Chỉ thấy cơ giáp màu đen không ngừng tung hoành, nghiền áp hết tất cả đối thủ.
16 vào 8, Vân Khuynh VS Trang Kỳ Toàn, thắng!
8 vào 4, Vân Khuynh VS Simon, thắng!
4 vào 2, Vân Khuynh VS Mark, thắng!
…
Rốt cuộc cũng đến trận chiến cuối cùng: Vân Khuynh VS Ryan, sắp bắt đầu!
Lúc này, người xem tại hiện trường tinh hệ Farr số 32 đang nhiệt huyết sôi trào, những người theo dõi phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng cũng kích động không thôi!
Giải thi đấu cơ giáp là việc trọng đại của Trường quân đội, cũng là việc trọng đại của cả Liên Bang!
Có thể nói, giờ phút này, tầm mắt của 90% dân chúng toàn Liên Bang đều tập trung đến nơi này ——
Lỗ Lạp Lạp: Có cảm giác nữ thần sẽ đoạt giải quán quân lạp lạp lạp!
Khinh Thường: Có điều Ryan trở về sân thi đấu cũng rất mạnh a!
Đại Ân Đại Đức: Ha ha, lúc trước chính Tô Vân Khuynh đã hạ gục hắn trong nháy mắt, lúc sau cũng một đường nghiền áp các loại đối thủ. Yên tâm, sẽ không xuất hiện kỳ tích đâu.
…
Tóm lại, mặc dù Ryan “Trọng sinh” khiến cho một số người chú ý, nhưng dưới buổi diễn “Nháy mắt hạ gục” của Vân Khuynh, tiêu điểm thi đấu vẫn không trở lại trên người y.
Tất cả người xem đều cho rằng, kết quả lần này sẽ là Vân Khuynh xưng vương, Ryan… Có lẽ là thứ hai chăng?
Tóm lại, mọi người vui sướng chờ Vân Khuynh đoạt giải quán quân, cảm thấy lần thi đấu này hẳn là sẽ không có gì ngoài ý muốn.
Lại không ngờ rằng.
Trước khi trọng tài tuyên bố hai tuyển thủ lên thi đấu, quần chúng ăn dưa vốn dĩ đang chờ xem nữ thần đại sát tứ phương cũng đang trào dâng nhiệt huyết, hình ảnh phát sóng trực tiếp bất chợt biến đổi!
—— Chỉ thấy chi chít Trùng tộc đột nhiên xuất hiện trên màn hình thực tế ảo, một mảnh đen nghìn nghịt, dường như đáp tinh hạm mà đến, khiến người ta hãi hùng khiếp vía!
“Sao lại thế này?”
“Trùng tộc? Sao lại có nhiều Trùng tộc như vậy?”
…Thoáng chốc, tất cả người xem đều rối loạn lên.
Hình ảnh lại lần nữa chợt lóe, một người phụ nữ Trùng tộc mỹ diễm xuất hiện trên màn hình.
“Hỡi nhân loại hèn mọn! Đại quân Trùng tộc đã gần kề! Tất cả các tinh nhuệ của Trường quân đội tại tinh cầu Farr số 32 đều sẽ bị tộc ta thanh trừ!”
…
“Bà ta vừa nói cái gì?” “Không, không thể nào!”
Trong lúc nhất thời, không có ai tin tưởng.
Nhưng mà, giây tiếp theo, hình ảnh vừa chuyển, lại lần nữa trở lại hiện trường thi đấu ——
Vạn người chăm chú nhìn.
Ryan đang chuẩn bị đối chiến với Vân Khuynh nhếch miệng cười, đột nhiên mở đôi tay ra, trong nháy mắt, cả người đã mọc ra vô số sợi râu màu đen! (Dương: Giống như râu của mấy con côn trùng ấy, gián hay kiến gì đó, ôi mẹ ơi ghê vl Σ(°△°|||)︴)
“Không ngờ chứ gì? Ha ha ha ha!”
“Đại quân của tộc ta sắp đến rồi!” Y cười bừa bãi, đôi mắt lam chợt lóe, quét về phía tất cả nhân loại từng bị mình khống hồn: “Đến đây! Muốn đầu nhập thì trước tiên cứ bước về phía ta!”
“Ryan.” Hưởng ứng trước, lại là Tô Mạn Mạn.
Đương nhiên, cô ta vẫn chưa bị khống hồn, vẫn mang vẻ mặt đắc ý đến gần.
“Mạn Mạn, em…” Nhiếp Cảnh Vân mang binh bảo vệ ở hậu phương nhất thời không kịp phản ứng lại, nhìn thấy một màn này, hốc mắt như muốn nứt ra!
Tô Mạn Mạn lại căn bản không nhìn hắn ta, chỉ quét mắt về phía Vân Khuynh đang sắp thi đấu cách đó không xa: “Tô Vân Khuynh! Hôm nay, tại đây sẽ là nơi mày táng thân!”
Vân Khuynh nheo mắt lại, nhìn mọi người xung quanh đang có xu hướng tiến về phía Ryan, khẽ vuốt lông mèo trắng nhỏ trong lòng ngực, trong mắt lại hiện lên một tia quỷ quyệt.