Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công

Chương 23: Chap 23: nam nhân quỳ phục dưới chân ta(19)





Rầm ...

Cánh cửa bị đạp gãy đổ rầm xuống trước mặt Tô Vận và Lương Kính dọa bọn hắn nhảy dựng

Người đàn ông đứng ở cửa một thân một mình độc lai độc vãng như ác quỷ chỉ chờ được cắn nuốt tất cả

Áo khoác gió màu đen trên người hắn tung bay để lộ đôi chân dài đến nghịch thiên

Hai tay người đàn ông ưu nhã đút túi quần , khuôn mặt tuấn mĩ tuyệt luân được che mất một nửa bởi chiếc mặt nạ đen có hoa văn đỏ máu yêu dị quen thuộc

Ánh mắt sắc bén như dao mang theo nguy hiểm cùng uy áp khiến Mộc Trần , Tô vận , Lương Kính , Lộ Giai , Sở Lâm Thiên và Vương Dương Vũ theo bản năng sợ hãi tột độ muốn trốn tránh

Kỳ Vân Hiên đi lại chỗ của Tử Lăng Khuynh đang khó chịu cong người lại nhìn đáng thương vô cùng nhẹ nhàng lấy ra chiếc khăn tay xé mạnh thành hai nửa băng bó cánh tay cho nàng thật cẩn thận tránh để mất máu quá nhiều

Nam nhân cúi người cầm con dao nàng vứt dưới đất lên bỏ vào túi áo rồi dịu dàng bế nàng đi ra ngoài đến một cái liếc mắt cũng không dành cho mấy người kia.


Cho đến tận khi bóng lưng Kỳ Vân Hiên khuất hẳn , Mộ Trần mới tỉnh ra

" Ám .... Ám ... Ám Dạ Quân Vương "

Tại ... tại sao hắn lại ở đây ?

Chẳng lẽ .... chẳng lẽ Lăng Hạ Lam là người của Ám Dạ Quân Vương ?

Cả sáu người suy sụp tụt xuống , thân thể không mảnh vải càng thêm chật vật

Đừng tưởng bây giờ vị Ám Dạ Quân Vương kia không nói gì là có thể bình an sống yên ổn

Động đến người của vị này chết cũng không đủ hết tội

Đặc biệt là những người hắn quan tâm . Nhìn cách Ám Dạ Quân Vương đối xử với Lăng Hạ Lam kia là có thể thấy... hắn ... coi trọng cô ta đến nhường nào

Mộc Trần , Tô Vận , Sở Lâm Thiên , Vương Dương Vũ , Lộ Giai , Lương Kính kiêu ngạo có gia thế khổng lồ nhưng trước mặt nam nhân này lại rác rưởi vô cùng . Như lúc nãy Ám Dạ Quân Vương cao cao tại thượng nhìn bọn hắn chật vật như một lũ cặn bã không hơn không kém

Bất chợt ngoài kia xông vào một đám người áo đen ác độc mà đàn áp trói đám sáu người lại với nhau, hung hăng dùng hình...

.....

Kỳ Vân Hiên bế Tử Lăng Khuynh ra xe đặt nàng xuống ghế lái phụ . Hắn nhìn nàng một lát rồi cởi áo khoác ra đắp lên thân thể cho nàng

Nhấn mạnh chân ga phóng đi , đáy mắt hắn một mảnh âm trầm , sát khí ngùn ngụt

Thế nhưng trái tim đang căng chặt của hắn cuối cùng cũng được thả lỏng . Lúc nãy biết nàng mất tích hắn bỗng trở nên điên cuồng kì lạ

Sự lo lắng sợ hãi không rõ nguyên do bỗng bùng lên không cách nào dập tắt

Vì người con gái giảo hoạt này ư ?


Kỳ Vân Hiên đưa mắt nhìn Tử Lăng Khuynh đang khó chịu cuộn người trong chiếc áo của hắn , mặt đỏ bừng kiều diễm , tóc trước trán đã ướt nhẹp mồ hôi , môi anh đào khổ sở cắn chặt

Tử Lăng Khuynh sớm đã mất lý trí , tay nàng một đường muốn xé hết quần áo trên người ra cho đỡ nóng , cảm giác khô khan rạo rực trỗng rỗng trong người như thôi thúc nàng

Nhưng dường như có thứ gì đó sâu thẳm trong tâm kêu gào ngăn không cho nàng làm vậy , kiêu ngạo của nàng, tự tôn của nàng , danh dự của nàng không thể mất

Tử Lăng Khuynh cong người , hai tay bấu chặt lên da thịt đến trầy xước . Nàng chúi đầu nhỏ vào chiếc áo khoác lúc nãy Kỳ Vân Hiên phủ lên người

Mùi hương thanh lãnh của hương bạc hà hòa cùng mùi thuốc lá nhàn nhạt quen thuộc

Trong vô thức lại khiến tâm trạng treo ngược cành cây bỗng trở nên an tĩnh hơn, cảnh giác cũng chậm rãi buông lỏng

Mơ mơ hồ hồ nàng thở phào nhẹ nhõm

Là hắn , là Kỳ Vân Hiên , hắn đã đến kịp để cứu nàng , hắn không bỏ rơi nàng , không lừa dối nàng , hắn đã từng hứa sẽ bảo vệ nàng , Kỳ Vân Hiên không giống bọn họ ... tất cả đều muốn lợi dụng Tử Lăng Khuynh nàng mà thôi

Mùi hương của Kỳ Vân Hiên lưu lại trên áo phảng phất quanh chóp mũi khiến Tử Lăng Khuynh cảm thấy dễ chịu kì lạ

Sâu thẳm trong tâm nàng không bài xích hắn mà còn có chút ỷ lại

Tất cả tế bào trên cơ thể đều kêu gào đến điên cuồng , mạch máu cũng chảy nhanh hơn, dồn dập lại một chỗ

Kỳ Vân Hiên ... đến bên hắn ... nhào vào người hắn... ngươi sẽ không thấy khó chịu

Tử Lăng Khuynh thuận theo suy nghĩ , mặt nhỏ nghếch lên , thân thể nhào đến ghế lái của Kỳ Vân Hiên

Hắn giật mình , tay lái chệch đi suýt chút nữa thì xảy ra tai nạn

Ké..et ... Chiếc xe Roll \- Royce mạnh mẽ dừng lại

Kỳ Vân Hiên đáy mắt một mảnh đen nhánh tĩnh lặng âm trầm


Tiểu miêu nhi này , lại lớn mật như vậy !!

Cô gái nhỏ hư đốn đang làm loạn trên ngực hắn , tay nhỏ nhắn muốn cởi cúc áo của hắn thậm chí có chút run rẩy giật từng cái ra cũng cuống quýt xé áo sơ mi trên người mình để lộ từng mảng da thịt ửng hồng mê người

Đôi mắt xanh lam trước giờ trong trẻo linh động lúc nào cũng toát lên sự giảo hoạt cùng tính toán bây giờ lại phủ lên một tầng hơi nước mờ ảo ... mị hoặc cực hạn !!

Đầu nhỏ của nàng dụi dụi vào ngực hắn , thân thể trèo lên ngồi luôn trên đùi tiếp tục cọ cọ loạn xạ khắp nơi chỉ kém chưa giật tung hết quần áo ra thôi

Kỳ Vân Hiên đẩy nàng ra một tay xốc lại trang phục trên người mình một tay xoa xoa đầu nàng

" Tiểu miêu nhi ... ngoan ngoãn đừng làm loạn . Tôi cũng là một người đàn ông trưởng thành đấy . Đừng đùa với lửa !"

Tử Lăng Khuynh mắt điếc tai ngơ mơ màng không nghe rõ hắn nói gì vẫn tiếp tục lăn đến

Trên người hắn tỏa ra khí lạnh của huyết sát chi khí làm nàng thấy dễ chịu vô cùng ngu gì mà buông tha cho tảng băng di động này cơ chứ

Nàng vẫn cố chấp bám víu lên người hắn không buông

Kỳ Vân Hiên đen mặt nhấn mạnh ga phóng như bay về biệt thự

Hắn không dám nghĩ đến hôm nay mình đến muộn thì nha đầu này sẽ thế nào nữa

Nghĩ nghĩ hắn lại càng tức giận , nha đầu này lại dám gần gũi người đàn ông khác như thế ! Mà tính cảnh giác của tiểu hồ ly sao lại kém như vậy để mấy bọn hạ đẳng bắt được . Sau này nhất định phải dạy dỗ lại thật tốt mới được kẻo không khéo có ngày gặp họa mất thôi





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.