Hệ Thống Thuần Phục Hoa Tâm Nhân

Chương 25: Thế giới II: Đưa phế vật lai lên đỉnh nhân sinh (13)



“Tên vô sỉ độc tài!”

“Quân khốn nạn!”

“Nhóc hỗn đản biến thái!”

“Mau thả ta ra!”

William một đường bị vác như bao gạo đến một phòng ngủ của Erik. Hắn nào cam tâm bị khi dễ như thế này. William không ngừng đánh đập vào lưng của Erik, chân liên hoàn thúc đầu gối vào lồng ngực của y. Ấy vậy Erik chưa một lần run rẩy hay có dấu hiệu dừng lại, cường ngạnh đem William vào phòng riêng, khoá trái lại. Nhận ra nguy cơ, William chống trả càng kịch liệt, tay cào cấu mái tóc của y đến xù lên. William trời đất quay cuồng bị ném xuống giường, dù giường rất êm nhưng với lực mạnh như thế, hắn có chút hoa mắt.

“Sao có thể cứng đầu đến thế?” Thanh âm từ tính như đàn vĩ cầm mơn trớn màng nhĩ của hắn, phủng trong đó là sự sủng nịch và luyến si. Thế nhưng, bàn tay thô bạo nắm tóc hắn lại trái ngược hoàn toàn với sự dịu dàng dụ hoặc đó. Trong sự kinh hãi của William, Erik biến thân, xé bỏ lớp quân phục vướng bận của mình. Sáu cánh tay chặn đứng mọi kẽ hở hắn có thể trốn thoát, bốn chiếc răng nanh nhọn đến doạ ngươi như có như không cạ lên da hắn, đem đến một trận ớn lạnh.

“Mau dừng lại, ta mới hôn mê tỉnh lại!”

“Haha! Nãy giờ đánh ta có sức lắm mà. Công nghệ chữa trị của ngươi là tiên tiến nhất hiện nay rồi đấy, ngươi cũng không bị mất máu hay tương tự.”

“Với lại, ta đã nói, nếu không giáo huấn ngươi sẽ không biết sợ. Chuẩn bị đi William, đêm nay sẽ là đêm khó quên đối với ngươi.”

Nói rồi, Erik phóng tin tức tố của bản thân. Dòng lưu khí khổng lồ ấy như miếng chăn bông bao phủ toàn bộ cơ thể hắn. Một cỗ nhiệt lưu lan tràn khắp mọi ngóc ngách trong da thịt hắn, mùi pheromone của Erik nồng đượm mùi rượu vang, lại mang theo tư vị cường thế đậm đà dễ dàng khuất phục bất cứ con người nào. Dù có cố gắng đến mấy William cũng không thể chống lại mùi hương đầy tính xâm lược kia, nháy mắt cơ thể nóng lên tựa hoả nhiệt côn, những giọt mồ hôi tinh mịn bắt đầu xuất hiện.

“K-Không… Mau dừng lại… ” William vô lực nức nở, vẻ quật cường giờ biến mất, thay vào đó là dáng vẻ quằn quại dưới áp bức, tựa như con thú nhỏ đang chờ bị làm thịt. Erik nhìn cảnh xuân bày ra trước mắt mà đáy mắt ửng đỏ, cự vật trướng lớn cọ cọ vào phần đùi trắng trẻo kia. William hốt hoảng muốn né tránh thì bị trấn định xuống giường, tiếng vải vóc bị xé rách vang lên thanh thuý. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, William hoàn toàn khoả thân trước ánh nhìn càn rỡ của người trên thân. Mảng da giờ nhuốm tầng hồng sắc tựa như miếng đào mọng nước, kích thích hầu kết khô nóng của Erik giật liên hồi.

“Xem thân thể tuyệt mỹ này, rất nhạy cảm a.” Những bàn tay đen ngòm, đã thu lại móng vuốt, bắt đầu mơn trớn từng chân tơ mảng thịt của con mồi. Erik thích thú cảm nhận sự run rẩy của người dưới thân, William của y quả thật quyến rũ đến chết người.

“Ta ghét ngươi! Erik!” William trừng mắt, dấy lên tia bạo ngược trong Erik.

“Mèo con không ngoan.”

“A!”

Y không hề báo trước thọc hai ngón tay vào sâu trong nội bích của William, nhận được cái giật nảy của hắn. Ngón tay của Erik lúc này dài và to hơn bình thường, mới đưa vào đã có thể đâm sâu đến tận cùng. William sợ hãi nhích người muốn trốn, hai tay bị Erik một tay nắm chặt lại, thêm hai tay nữa trấn định eo của hắn.

“Cảm giác thế nào khi có nhiều cánh tay phục vụ cho ngươi hả? Xem này, ta mới chạm một chút mà ngươi đã cứng lên rồi.” Ánh hổ phách loé tia cười, Erik bỡn cợt chọt chọt vị tiểu William đã sớm ngẩng đầu. William nghẹn ứ không dám nói gì, hắn cảm nhận eo mình bị nâng lên cao.

“Để ta nếm thử xem sao.”

Erik há miệng ngậm lấy na căn sạch sẽ của William, hai ngón tay ngụ tại hậu huyệt không ngừng đâm chọc, tạo nên tiếng nước đầy dâm mỹ. Eo bị giữ chặt không thể cử động, William cắn môi chịu đựng sự càn quấy của Erik, cả đằng trước lẫn đằng sau đều chịu sự tấn công không chút lưu tình của y.

“Ư a… Điểm nhẹ… A!”

William cả người run như cầy sấy. Erik mỗi lần cử động ngón tay đều đâm đến tận cùng, điểm G của hắn bị kích thích không có điểm dừng. Đã vậy, tiểu huynh đệ lại bị tên ôn thần kia nắm làm con tin. Khoang miệng ấn nóng của Erik đem lại khoái cảm lớn cho hắn, răng nanh liên tục cạ ngứa côn th*t nhạy cảm. Erik mút đến say mê, tựa hồ coi nó như viên kẹo mút ngọt ngào nhất, tiếng bú mút “chùn chụt” phát ra không chút kiêng kị đem hắn đỏ mặt tai hồng. Kĩ thuật điêu luyện của Erik ép hắn bắn ra sớm, chất lỏng đặc đều được Erik thu hết toàn bộ, nuốt xuống cái “ực”.

Hôn hôn lên khoé mắt ướt đẫm của người thương, Erik thấp giọng trêu đùa. “Ngươi bắn ra thật nhanh a, Alpha như vậy là không ổn rồi. Nhưng mà, ngươi ngon lắm, ngọt lắm.”

William nghiến răng muốn đấm vào mặt tên hỗn đản trước mặt, đáng tiếc tay đã bị tóm gọn.

“Cái thân thể mẫn cảm này thật khiến ta muốn chà đạp mãi a. Tiếp tục thôi!”

Erik đem dục vọng đã sớm phình to của mình ma sát cửa huyệt mê người kia. William thất kinh nhìn cự vật của Erik, không biết hắn có ảo tưởng không nhưng rõ ràng nó to hơn, dài hơn. Không những thế, nó còn hiện lên mấy nốt sần sùi hệt như mấy đồ chơi sex toy của Hoa Thư Giải.

Cái quái? Như thế nào lại có cái vụ khỉ gió này? Đây là dương v*t của côn trùng ư?

“Nó đẹp đúng không nào? Ngươi nên nhớ kỹ hình dạng của nó, đây sẽ là thứ sẽ dằn vặt cái lỗ dâm đãng nhỏ xinh của ngươi cả đêm.”

“Ngươi!”

Những gì William định nói bị nhét lại vào trong bụng khi cái côn th*t kia đem đỉnh đầu của nó sáp nhập vào cửa hoa huy*t của hắn. William hung hăng lắc đầu, quá lớn rồi sao có thể vừa chứ. Đáng tiếc, sự chặt chẽ của hậu huyệt như tiếp thêm lửa cho dục vọng của Erik. Y ôm chặt lấy cơ thể đẹp đẽ của hắn vào lòng, một hơi đem hoả thiết đã được làm trơn kia vào sâu bên trong khoang thịt ấm nóng.

“Ư… Ha… Đau quá, mau rút ra!”

Khuôn mặt tái mét của William làm y có chút xót thương, nhưng xúc cảm tuyệt vời kia như sóng trào cuốn đi mọi lí trí của y, giờ chỉ còn lại ham muốn chà đạp người dưới thân thật tàn bạo. Erik chưa bao giờ là kẻ dịu dàng, bởi vậy y không hề quan ngại đến hậu huyệt co rút cực hạn kia, bắt đầu đem côn th*t nóng như lửa hung hăng trừu sáp. Tiếng va chạm mạnh vang lên dâm dục khôn cùng, hai tinh hoàn đánh mạnh vào bờ mông trắng nõn đến đỏ tấy, hận không thể hoàn toàn đưa vào bên trong luôn.

“Xem khuôn mặt dụ người này, thật khiến ta mất hết kiểm soát mà. Sao nào, bị ta thượng sướng lắm phải không? Đường đường là một Alpha lại dang chân cho kẻ khác thao, chẳng khác nào một Omega lẳng lơ cả.”

Lời nói thô tục của Erik như diêm đốt cháy toàn bộ cơ thể hắn, cơ thể xóc nẩy một cách bị động theo từng đợt tiến vào của y, ngón chân nhỏ xinh quắp chặt ga giường.

“Bất quá, hình ảnh hư hỏng này của thiếu chủ chỉ có thể để ta hưởng dụng mà thôi. Rên rỉ đi nào William, đem miệng nhỏ của ngươi hét lên cho ta nghe.”

Erik cấu hạt hồng châu trước ngực hắn, hạt bên kia cũng không thoát số phận bị tra tấn. Erik bắt đầu ngậm cắn nụ hồng chúm chím, tiếng bú mút không kiêng kị vang lên nhuộm đỏ hắn cả một tầng da. Bị trêu đùa, hai hạt nhỏ đã sớm cứng rắn, trở nên mẫn cảm vô cùng, William nhịn không được khóc thành tiếng. Chơi đủ, Erik di chuyển đến hai cánh hoa hồng nhuận, lao vào cấu xé tựa như con thú hoang. Răng nanh y cắn rách môi hắn, máu tươi tuôn ra toàn bộ bị y liếm gọn. Tiếng gầm gừ âm trầm rúng động bên tai, nghe không khác nào một dã thú mất kiểm soát, Erik hưởng thụ dòng máu nhiếp hồn đến si dại. Erik cường ngạnh đem miệng hắn ép mở, vói lưỡi vào điên cuồng khuấy đảo. William mơ hồ nếm được vị sắt của máu, nhưng nhanh chóng bị khoái cảm khống chế, mặc Erik thoả thích bú mút lấy lưỡi của mình. Erik hôn đến nghiện, hoàn toàn bịt kín đường hô hấp của hắn, thân dưới lại không ngừng đâm chọt sâu vào trong cơ thể William. Điểm G bị người tàn nhẫn thúc vào trướng đến tận tâm can, một hồi luận động kịch liệt như thế kéo dài đến nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng hai người cùng bắn. Tinh dịch ấm nồng của Erik rót đầy hậu huyệt hắn, đem lại cảm giác khó tả. William mệt thở không ra hơi, cả người ửng hồng rất đẹp mắt, thôi thúc người khác hung hăng khi dễ.

Erik cười cười kéo William về phía mình, vắt tay hắn qua cổ. Hai tay ôm lấy vòng eo thon nâng người lên, hai tay khác bóp nắn cánh mông căng vểnh của hắn, chơi đùa đến nghiện, chất lỏng mới bắn bên trong rỉ xuống tí tách. Ánh hổ phách loáng cái sáng lên tia nhục dục, Erik kéo cơ thể của hắn xuống, đỉnh đến độ sâu chưa từng có.

“Ư a… Sâu quá…”

William chịu chấn động mạnh cổ giật ra đằng sau, Erik bỡn cợt gặm cắn hầu kết nổi lên trên chiếc cổ trắng nõn kia. Do trọng lực tác động, toàn bộ trọng lượng của hắn đều dồn xuống dưới, không những thế tên biến thái kia lại không thèm giảm tốc độ, mỗi lần đều bạo ngược đâm sâu đến tận cùng, tựa hồ muốn phá nát tuyến tiền liệt của hắn. Tinh dịch lúc nãy còn chưa lấy ra hết, lại thêm côn th*t khủng bố của Erik, William cảm tưởng hậu huyệt như muốn rách đến nơi.

“Ha a… Điểm nhẹ…”

“Ngươi gợi cảm chết đi được.”

Tiếng nước va chạm mạnh rúng động tai hắn, xấu hổ không thôi. Mặc cho William khóc lóc van xin, Erik gia tăng lực đạo trên mông hắn, thúc đẩy như một động cơ không biết ngừng. Hai chân trắng nõn khua loạn trong không trung, cuối cùng vô thức quắp vào vòng eo tráng kiện của Erik, móng tay bắt đầu cào cấu lưng của y. Erik không hề cảm thấy đau đớn, trái lại tư vị nhục dục lại càng thêm kích thích bởi mùi máu, động tác lại thêm phần cuồng dã.

“Máu ngươi rất ngon, ngươi biết chứ? Để ta nếm thử nhé.”

Erik lướt đầu lưỡi ướt át lên cần cổ trắng nõn, cắn phập lên địa đạo yếu ớt kia. William thét lên một tiếng, huyết quản căng phồng lên vì loại kích thích mới lạ. Răng nanh bén nhọn trở nên nóng rực, tựa hồ muốn đốt cháy lớp thịt bên trong của hắn. Một cỗ nhiệt lưu hoà cùng khoái cảm mới lạ tấn công hắn từ trong ra ngoài, nỗi run rẩy xen vào từng chân tơ kẽ tóc. Erik nếm được hương vị quen thuộc, ánh hổ phách lấp loé tia mạc quang đáng sợ. Dòng máu ngọt ngào tựa rượu vang hảo hạng nhất làm bùng cháy cơn khát trong y.

“Đau quá! Buông ta ra! Đồ bọ xít chết tiệt!” William mơ hồ thấy thân dưới của y thúc đẩy càng dữ tợn, khoái cảm quá lớn làm đầu óc hắn trở nên trì độn, mọi cơ quan cảm xúc như dồn cả vào thân dưới. Huyết quản William gia tăng tốc độ chảy, trái tim đập bang bang trong lồng ngực của hắn đều được Erik cảm nhận hết. Erik rời miệng, liếm láp những giọt máu còn dính trên miệng mình, tạo nên nét quyến rũ tà mị khó có thể chối từ. Mặt William nóng lên, khuôn mặt đẹp đẽ tựa ác ma hoàn toàn thu hút tầm nhìn của hắn.

“Máu ngươi là mỹ vị tuyệt vời nhất.”

“Không đúng, toàn bộ cơ thể ngươi, tất cả đều đẹp đẽ, đều hoàn mỹ cả.”

“Tất cả của ngươi, đều thuộc về ta.”

Erik đem William lật người lại, côn th*t vẫn chôn sâu bên trong cơ thể mĩ miều kia. Y vuốt ve tuyến mùi phía sau cổ hắn, nơi mùi hương bạc hà toả ra mạnh mẽ nhất. Đối với Omega, đó là nơi Alpha đánh dấu để hoàn toàn chiếm hữu người đó, biến người đó thành bạn lữ cả đời của mình. Bất công là, Omega nếu bị đánh dấu chỉ có thể thuộc về duy nhất một Alpha, nhưng Alpha lại có thể đánh dấu nhiều Omega cùng một lúc. Erik nhếch mép, Alpha nếu như bị đánh dấu thì sao nhỉ? Hắn sẽ thuộc về mình hoàn toàn, không ai có thể tách rời hai người họ. Y biết việc này trái luân thường đạo lý, một Alpha nhất định sẽ thấy nhục nhã khi tuyến mùi của mình bị xâm phạm. Nhưng mà…

Erik chỉ muốn William, sẽ không bao giờ có người thứ hai.

Tuyến mùi là vật quan trọng gắn kết linh hồn hai người muôn đời, nắm được nó, William sẽ là của hắn, ai nói gì cũng không thể.

Y yêu hắn, yêu đến điên cuồng rồi, cái sự độc chiếm vặn vẹo này đang nhấm nháp lí trí của y.

William cả người cứng đờ, Erik đang liếm tuyến mùi sau gáy của hắn. Alpha bị cắn ở đó sẽ rất đau, hắn không muốn đâu! (;’༎ຶД༎ຶ’)

“Không được. Mau ngừng lại! Erik đừng làm vậy, xin ngươi đấy!”

“Xin lỗi, ta muốn chúng ta hoàn toàn thuộc về nhau. Linh hồn của ngươi, ta cũng muốn trói buộc cả đời.” Erik thì thào, dục vọng trướng lớn hung hăng tấn công điểm ngoặt sâu nhất của William, đem người dưới thân không còn sức kháng cự. Erik há mồm, với tốc độ ánh sáng cắn xuống bộ phận yếu ớt nhất của Alpha.

“Á á!” William gào thét đau đớn, chỗ bị cắn như phát bỏng. Erik cũng cảm nhận được cỗ hoả nhiệt đó, như muốn thiêu đốt miệng của y. Tuy vậy, Erik không muốn buông, răng nanh cắm càng sâu xuống, ôm chặt lấy thân hình giãy dụa của đối phương. William khóc không thành tiếng, giọng khản đặc yếu đuối vô cùng, gáy hắn thì bỏng rát, hậu huyệt của hắn thì bị côn thiết kia trừu sáp đến tê dại.

Erik thực sự đem hắn giày vò đến cùng cực. Một lúc sau, hai người đều cảm thấy một nguồn năng lượng cuồn cuộn trong cơ thể, một luồng nhiệt khí bao trọn mọi ngóc ngách trong cơ thể tựa như hai linh hồn đang giao triền với nhau. Cảm giác quá tuyệt vời khiến cả hai bắn ra cùng một lúc, William vô lực ngã xuống giường, lồng ngực phập phồng vì vận động quá độ. Erik rời khỏi địa phương non mềm kia, nhìn dịch trắng lấp đầy lỗ nhỏ mà lòng thoả mãn vô cùng.

William, từ trong ra ngoài, đều được y đánh dấu.

Từ giờ trở đi, hắn sẽ không bao giờ có thể ly khai y, cũng sẽ không gì có thể tách hai người bọn họ ra được, trừ cái chết.

Để chiếm được người mình tâm tâm niệm niệm, dù có phải sử dụng đến thủ đoạn đê hèn nhất, y cũng cam lòng.

Ta ích kỷ như vậy đấy, William ạ.

Ngươi là của ta.

Chỉ có thể là của ta.

Vĩnh viễn là người của Erik này.

“Hức hức… Ta ghét ngươi, Erik…”

William khóc lóc như một đứa trẻ, những giọt châu hoa liên tục rơi xuống gò má tinh mịn, làm trái tim y mềm nhũn. Người có thể làm được điều này, chỉ có thể là hắn.

“Suỵt, đừng khóc…” Erik khó có khi dịu dàng dỗ dành. “Ta xin lỗi, ta rất muốn ngươi nên đã không biết tiết chế. Ta sẽ nhẹ nhàng hơn.”

William trợn trắng mắt. “Đồ cầm thú! Ngươi dám đánh dấu ta! Giờ còn muốn cứng thêm lần nữa! Ta phi!”

Người dưới thân bị hành đến tàn tạ mà vẫn còn sức chửi mắng y, một bộ mèo con xù lông làm tim y nhảy nhót. Một tiếng cười vang thoát ra khỏi miệng y, tự nhiên và sảng khoái không hề giống ngày thường.

Y đang phi thường vui vẻ.

William vẫn còn sốc trước nụ cười tuyệt đẹp đó, nhất thời quên mất tên này là một tên xà tinh đầu óc hư hỏng nặng, là cái tên bạo lực giết người không gớm tay. Chỉ có hắn mới có thể thấy được mặt này của y, cảm giác mình là người đặc biệt duy nhất.

William thất kinh, cố đè nén xúc cảm ấm áp đang muốn lan toả.

Kì quái, tên kia rõ ràng vừa làm những chuyện rõ ràng kinh khủng với hắn, cớ gì hắn lại động tâm?

Trời ơi hắn bị hãm hại thiệt rồi, tam quan nát bét hết rồi, tiết tháo vỡ vụn hết rồi, cư nhiên lại thích bị cái tên nghiệt súc bá đạo cưỡng hiếp.

Chó má cái hệ thống hố cha, nhất định nó định biến mình thành tên thụ vừa dâm đãng vừa M nè!

Thiên lý, giờ còn đâu a? (T_T)

William che mặt thổ tào, hậu huyệt của lão tử còn sưng tấy a, khoan đừng động nữa, định đem ta chơi chết hả tên biến thái?

Erik mắt mang ý cười nhìn gương mặt thẹn quá hoá giận của William, cúi xuống hôn lên cánh môi yêu kiều, đem côn th*t thúc vào khoang thịt mềm mại.

“Ô ô… “

Thật sự không thể coi thường tinh lực của một Alpha cường giả, đến bây giờ vẫn còn rất sung sức. William bị sắc dục che mờ lí trí, sau khi bị đánh dấu cơ thể hắn lại tiếp nhận Erik dễ dàng hơn, khoái cảm đem lại cũng mãnh liệt hơn. côn th*t như khảm sít sao vào hoa huy*t tiếp tục tra tấn hắn đến nửa tỉnh nửa mê, riết hồi William cũng quên mất khái niệm thời gian, triệt để hãm sâu vào trong bể nhục dục triền miên.

William sau vụ này biến thành người tàn tật, nửa thân dưới hoàn toàn tê liệt suốt cả tuần, chỉ có thể chôn thân trên giường.

“ERIK LÀ TÊN VƯƠNG BÁT ĐẢN KHỐN NẠN!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.