Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 170: 170: Ghép Đôi




Nghỉ ngơi được một lúc, lại bắt đầu cuộc hành trình kẻ tìm kiếm báu vật, kẻ theo chân đằng sau.

Đi được một đoạn trên đường, Bạch Tiêu chợt phát giác ra gì đó.

Dường như không phải là mới nhận ra mà là từ lúc lên đường anh đã cảm giác có người theo dõi mình.
-“ Chuyện gì vậy ? “
-“ Hình như có người theo dõi chúng ta ! “
-“ Hả, thật á ! “
* Tít tít *
xxx HỆ THỐNG XIN THÔNG BÁO NHIỆM VỤ MỚI xxx
-“ Hả gì vậy trời ? “ _ cô thốt lên kinh ngạc.
-“ Sao vậy ? “
-“ Hệ thống đột nhiên thông báo nhiệm vụ mới, em lo quá ! “
-“ Bình tĩnh đã nào, chắc không có gì đâu ! Em mau tiếp nhận nhiệm vụ đi, yên tâm, có anh ở đây với em rồi còn gì ! “

-“ Vâng ! “
Dưới sự hậu thuẫn của Bạch Tiêu, cô đã đỡ lo lắng hơn.

Mỗi lần nhận nhiệm vụ là một bất ngờ và...!lần này cũng chẳng ngoại lệ.
Hi, lâu lắm mới gặp lại chị, em đến đây theo mệnh lệnh của chủ nhân thông báo cho chị về nhiệm vụ tiếp theo !
-“ Em dạo này sao rồi ? Mọi việc ổn chứ ? Có bị làm sao không ?
Chị yên tâm, em đáng yêu như vậy ai nỡ trách phạt em chứ !
-“ Thật không vậy ? Đừng có giấu chị chuyện gì đó ! “
Thật mà, chị cứ yên tâm đi ! Giờ chị nghe nhiệm vụ mới nè.
NHIỆM VỤ CẦN LÀM CỦA KÍ CHỦ : TÔ MỸ LỆ
* Tác thành cho cặp đôi nam nữ phụ Lăng Vân - Adeline
Thời hạn : 1 tháng
Thành công sẽ được thưởng 2000 điểm Tini, thất bại sẽ bị mất đi 1 thứ quan trọng nhất !
-“ Hả, gì vậy ? Sao giờ lại có thêm dòng cuối này vậy ? “
Chị từ từ đã, đừng nóng vội, nghe em giải thích.

Sau khi Pipi đáng yêu siêu cấp vũ trụ này đích thân cầu xin chủ nhân giúp chị thì chủ nhân cuối cùng cũng đã đồng ý nhưng mà ngài ấy có một điều kiện đó là trong vòng 3 tháng chị vừa phải hoàn thành những nhiệm vụ mà hệ thống ngẫu nhiên giao, vừa phải đi tìm đủ những món trang sức bị thất lạc trong bộ “ Bích Thiên Liên Tâm Ngọc “ kia.

Ngoài ra vì đã ưu tiên cho chị quá nhiều nên ngài ấy đã ra thêm một chỉ thị khác đó là nếu chị không hoàn thành những nhiệm vụ được giao đúng thời hạn chị sẽ phải sự trừng phạt tương ứng ! Vậy đó, nên chị cố mà hoàn thành tốt nhiệm vụ nha !
-“ Thật đó hả ? Em có đùa chị không vậy ? Đây rốt cuộc nên gọi là chuyện tốt hay xấu đây trời ! “ _ cô thở dài mệt nhọc.
-“ Sao vậy Pipi nói gì với em mà trông em ỉu xìu thế kia ? Là tin xấu à ? “
-“ Cũng không hẳn là vậy ! “ _ cô nói với giọng có chút buồn bực
Sau khi đã kể chi tiết cho anh thì cô lại thở dài một cái.

Tìm kiếm mấy đồ này đã mệt rồi lại còn phải cùng lúc đó hoàn thành nhiệm vụ không những vậy còn phải chạy đua với thời gian là 3 tháng.

Ôi trời đúng là mệt chết mất ! Anh an ủi cô :

-“ Dù sao đây cũng là chuyện tốt mà ! Vị chủ nhân thần bí kia cuối cùng cũng chịu chấp nhận cho em phá bỏ hợp đồng đó, đây chẳng phải chuyện vô cùng tốt sao ! “
-“ Anh nói cũng không phải là không có lí ! Haizz thôi được rồi, Tô Mỹ Lệ, lấy lại tinh thần làm việc thôi nào ! “
Trong thời gian 3 tháng vừa làm nhiệm vụ ngẫu nhiên mà hệ thống giao cho, vừa đi tìm bộ trang sức thần bí kia quả thực là rất khó nhưng vì tình yêu, hạnh phúc của mình và Bạch Tiêu cô sẽ cố gắng hết sức.

Cầu mong rằng mọi chuyện sẽ được suôn sẻ, thuận buồm xuôi gió.

Chúc cho tương lai của chúng ta sẽ thật hạnh phúc !
-“ Nghĩ gì mà mặt lại hớn hở, vui tươi trở lại rồi ? “
-“ Nghĩ đến lúc anh biến thành con heo mập đó ! “ _ cô khoái chí cười lớn
-“ Vậy con heo mập nầy đang muốn sinh heo con đây ! “
-“ Ấy ấy, đang trên xe anh tính làm gì vậy ? “ _ cô lấy tay che người lại.
Anh chỉ cười nhếch mép một cái rồi lại tiếp tục quay qua lái xe.

Dường như trêu cô là thú vui khiến anh giải toả mệt mỏi, chỉ cần thấy được cô là mọi cực nhọc đều hoá hư vô.

Đúng là sức mạnh của tình yêu thật lớn lao !
Đường mỗi lúc một vắng vẻ hơn, lúc đầu thì còn thấy khá đông đúc, tấp nập người đi lại, giờ gần như chẳng có bóng dáng ai đi qua.


Cây cối mọc rậm rạp che đi gần như tất cả ánh nắng mặt trời.

Nếu mà trời tối phải ở lại đây ngủ qua đêm chắc....!sẽ không ngủ được quá ! Khung cảnh còn có thêm cả tiếng chim kêu từng tiếng vọng lại trông lại càng thêm phần âm u.
( Trên xe của Lăng Vân và Lâm Nguyệt )
Càng vào sâu bên trong rừng, sóng điện thoại càng ngày càng kém.

Bài nhạc cô đang nghe say sưa cũng bị ngắt vì điện thoại bị mất sóng.
-“ Hình như trong rừng không có sóng ! Chán thật đó, tôi còn đang định tranh thủ xem phim giết thời gian ! “
-“ .....!“
-“ Ủa, sao đột nhiên anh im lặng vậy ? Nãy hỏi còn trả lời mà ? “
-“ Tôi phải tập trung lái xe, đừng làm mất tập trung ! “
-“ Ò, mà kể ra cũng lạ, sao Mỹ Lệ và Tiêu Tiêu lại vào trong rừng làm gì ta ? Chẳng nhẽ trong rừng này cất giấu kho báu khoingr lồ nào đó sao ? “
-“ Cô bớt ảo tưởng lại chút ! “ _ Lăng Vân gõ vào đầu Lâm Nguyệt
-“ Aiya, nói thì nói, đừng động tay động chân ! “.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.