Cô lặng nhìn người trước mặt, đáy mắt bình thản nhẹ nhàng... Khóe môi vươn lên nụ cười nhạt
" Ca "
Người đứng trước mặt cô là thằng nhóc tên Rai kia, và cũng là anh trai của cô hiện tại
Hắn hơi liếc nhẹ xuống sàn sau đó bước lại gần, ngồi xuống cạnh cô
"... "
" Hử? "
Cô hơi nghiêng đầu mỉm cười
" Ừ... thì... anh sắp phải vào kị sĩ đoàn. Thời gian gặp em sẽ rất ít... "
Cô hơi ngơ ngẩn, rõ là tên này đối với em gái mình cũng đâu quan tâm. Sao hôm nay lại kì lạ vậy nhỉ
" Ừ... anh ai cố ên ( Ừ... anh hai cố lên) "
"... Tặng em "
Tên nhóc này đưa vào tay cô thứ gì đó rồi chạy đi ra ngoài, cô hơi nhướn mài sau đó nhìn vào tay mình
Đó là một sợi dây chuyền, còn có một bông hoa thạch anh màu xanh đen rất đẹp. Dù rất nhỏ nhưng cô có thể thấy luồn khí nhạt mà nó duy chuyển...
[ Ký chủ! Đây là thạch anh ma pháp. Nó có thể giúp người sử dụng nguyên tố có trong đó ]
' Hừ '
[ Mà ký chủ! Ta vẫn còn thắc mắc chuyện đêm hôm qua. Tại sao người lại kêu tên Daiso gì đó tìm kiếm? ]
' À ha! Ngươi không biết thật sao? '
[ À thì! Không chắc lắm ]
" Ha ha! Ngu ngốc quá đi! Đúng là thân hình béo ú cái não lại không ú lên chút nào "
Tiếng cười châm chọc của Tiểu Huyết vang lên, tiểu Bát Đản nghe vậy liền tức giận
[ Cái con rắn xấu xí kia! Mi có ý gì hả ]
" Ngươi nói ai xấu xí? Ta đẹp hơn ngươi đấy "
[ Hừ! Có ngon giải thích cái coi ]
" Ha! Theo những gì ta quan sát thì khi cái tên điên khùng Daiso gì đó nhắc đến người tình của hắn thì Fislin Rai. Hoàng tử duy nhất kia đã mất bình tĩnh... "
[ Vậy thì có liên quan gì? ]
" Óc bò đúng là óc bò. Điều đó chứng tỏ người phụ nữ đã yêu hoàng đế chính là mẹ hắn. Nếu không thằng nhóc đó cũng không phản ứng như vậy "
[ (⊙o⊙)? ]
" Còn nữa, chủ nhân nói Daiso tìm kiếm hình bóng của người phụ nữ đó là có lý do. Ngươi nghĩ xem, nếu hoàng tử Rai là con của Donald hoàng đế. Vậy thì tại sao lại không giống hắn? Tất nhiên nhan sắc của thằng nhóc đó nghiêng về mẹ nó hơn "
[ Vậy có nghĩa là... ]
" Đúng vậy! Có nghĩa hoàng tử Rai giống với mẹ nó. Và thằng nhóc này cũng hận hoàng đế không kém a~ "
[ (^)o(^) Thì ra là vậy ]
" Ngu ngốc "
[ ←_← Tưởng mình thông minh lắm chắc ]
Cô nhìn sợi dây chuyền đánh giá, sau đó cất vào túi
" Chủ nhân! Người định làm gì tiếp theo? "
' Hử! Ta nghĩ sau này sẽ có một cuộc chiến giữa cha và con a~ '
[ Điều quan trọng là ký chủ hiện chưa biết rõ cốt truyện... ]
' Không sao! Ta đã nắm được vài phần '
" Quả là chủ nhân có khác *^O^* "
[ Nịnh 😏 ]
" Đừng tưởng ta không biết cái bản mặt xấc láo của ngươi nha con hồ ly thúi "
[ Ngươi nói ai thúi hả ]
" Ngươi đó thì sao "
[ Đồ con rắn hôi ]
...
Cô nhìn ra bầu trời, sau đó cúi xuống nhìn thân thể nhỏ bé của mình. Đôi mắt hơi co rút lại, khóe môi vươn lên nụ cười ác quỷ sâu xa...
" Chủ... nhân ⊙﹏⊙ "
[... ]
' Ta nghĩ mình nên lập một kịch bản hay a~ '
Nói rồi cô dùng viên đá thạch anh khi nãy đưa lên
[ Ký chủ! Người muốn... ]
' Phải! '
Nói rồi từ thạch anh phát ra một luồn ma pháp, hơi thở hắc ám xâm nhập vào người cô. Cô dùng răng cắn vào ngón tay mình chảy ra máu, nhẹ quẹt lên khóe miệng...
Sau đó cô từ từ nằm xuống giường, đôi mắt nhắm nghiền lại. Hơi thở yếu ớt, động mạch loạn nhịp. Tất cả chìm sâu vào bóng tối...
Xoảng!
Gunra đi vào nhìn thấy cô nằm bất động liền bàng hoàng, làm rớt mâm thức ăn trên tay. Vội chạy lại gần cô
" Công chúa! Công chúa, người không sao chứ "
Nhìn thấy vết máu nơi khóe môi cô, nàng ta càng sợ hãi. Vội bế cô chạy ra ngoài, gương mặt lo sợ
" Chị Gunra, có chuyện gì vậy? "
Anna thấy Gunra hốt hoảng cũng đi lại xem, nhìn thấy cô nằm đó yếu ớt liền kinh hãi
" Không biết đã xảy ra chuyện gì! Mau gọi bác sĩ "
Gunra bế cô chạy đến cung điện chính, sự hùng vĩ cao cao tại thượng kia khiến người người sợ hãi. Gunra nước mắt chảy dài
" Xin hai vị hãy truyền thông báo đến bệ hạ. Xin người cứu công chúa "
First đi ngang nhìn thấy Gunra khóc lóc liền lại gần, khi thấy cô trên tay Gunra, mới hốt hoảng đi lại
" Chuyện gì vậy "
" Xin ngài! Xin ngài hãy truyền tin đến bệ hạ. Xin ngài ấy hãy cứu công chúa "
" Đứng dậy! Mau theo ta "
First dẫn Gunra đi vào tẩm điện, dãy hành lang dài vang lên tiếng bước chân gấp gáp.
First đẩy cửa bước vào trong, Donald ngồi trên ghế nói chuyện với hầu tước Hundin, thấy sự thất lễ của First liền nheo mài
" Bệ hạ! Công chúa... "
Lời nói đứt quảng của First càng khiến Donald khó chịu...
" Kị sĩ có chuyện gì gấp sao? "
Hundin đứng lên lại gần hỏi, khi thấy Gunra ngoài cửa đang bế cô liền kinh ngạc
" Công chúa làm sao vậy "
Gunra chạy vào quỳ trước Donald
" Bệ hạ! Xin người cứu công chúa "
Donald thấy cô liền đứng lên kinh ngạc, vươn tay ôm cô xem xét
" Chuyện này là sao? "
Giọng nói Donald tức giận vang lên
" Thần không rõ... khi thần vào đã thấy công chúa như vậy... Xin..n..ngài... hãy cứu công chúa... "
Donald vươn tay tạo ra một luồn sáng xanh nhạt chiếu rọi vào cô
" Phụt...! "
Cô ho ra một ngụm máu càng khiến Donald lo lắng
" Bệ hạ! Chuyện này... "
Hundin đi đến kinh hãi
" Trong cơ thể nó có ma tố hắc ám, và đang đánh nát trái tim con bé "
Donald đỡ cô nằm trên ghế, đôi mắt lạnh lẽo dao động...
" Khụ... khụ... "
Tiếng ho yếu ớt, gương mặt cô càng ngày càng trắng bệch. Khóe môi nhợt nhạt...
First nhìn cô sau đó nói
" Bệ hạ! Nếu để nguyên tố mạnh như vậy vào trong cơ thể công chúa. E rằng công chúa sẽ qua không nổi "
"... "
" Bệ hạ... "
" Đủ rồi! Cho người đi tìm cho ta nước thánh của dòng chảy Asu. Mang nước về đây và không được để dấy bẩn "
Tiếng nói Donald lạnh lùng, First nghe vậy liền quỳ xuống
" Thần xin đảm nhận trọng trách này! Thưa bệ hạ "
Rầm!
Bầu trời bên ngoài bỗng nổi gió lớn, sấm sét gào thét điên cuồng. Cơn gió tàn bạo thổi qua, mây đen kéo đến dữ tợn...
Ai cũng bàng hoàng nhìn ra ngoài... Donald lạnh lùng nhìn bầu trời, bàn tay siết chặt...
' Ha! Thời tiết phù hợp a~ '
Cô hơi mở mắt nhìn ra ngoài, khóe môi yếu ớt mỉm cười nhẹ, đôi mắt nhắm nghiền lại...