Hệ Thống Vô Liêm Sỉ Buộc Ta Câu Nhân

Chương 29





Tống Tử Duệ nghe hệ thống ban bố nhiệm vụ mà như sấm sét giữa trời quang.

Không phải câu dẫn một người mà là câu dẫn hai người đó, một người còn là sư phụ của y nữa a, y không thích chơi sư đồ luyến đâu.

Tống Tử Duệ khóc không ra nước mắt, y hận cái hệ thống vô liêm sỉ này nhiệm vụ thất bại thì bị cả sư môn ấy ấy.

Nhân sinh của y chả còn gì để luyến tiếc nữa.- Nè hệ thống! có giới hạn thời gian hoàn thành nhiệm vụ hay không?[ Thời gian nhiệm vụ: Không giới hạn.


Nhưng phải hoàn thành nhiệm vụ này mới có thể nhận nhiệm vụ khác, vì món nợ chưa trả xong mong kí chủ tiếp tục cố gắng]- Cmn còn nhắc đến món nợ đó nữa, tại sao không quên nó cho xong đi.

Phải câu dẫn hai nam nhân, ông đây dù gì lúc trước cũng là một trạch không có tý kinh nghiệm nào, ngươi dù gì thì cũng phải cho người ta tí cách chứ.

Nói câu dẫn liền một lần hai nam nhân.Tống Tử Duệ một hơi sổ ra một tràng kể lể, nhưng hệ thống lại không lên tiếng, tức quá đi mất.Giờ y phải nghĩ cách câu dẫn Diệp Thiên Phong mới được, hay là câu dẫn vị sư phụ kia trước hmm.

Sư phụ để mình ở chung phòng chắc chắn có ý định gì đó với mình, vậy thì đành phải thuận nước đẩy thuyền thôi.

Quyết định câu dẫn sư phụ trước sau đó sẽ là Diệp Thiên Phong, cố lên Tống Tử Duệ mày làm được mà, vì trả nợ tiến lên!Thế là Tống Tử Duệ ngồi lại bàn lấy giấy bút ra bắt đầu soạn kế hoạch.

Bắt đầu từ tối nay sẽ hành động, chuẩn bị đạo cụ nào đây nhỉ.Tối hôm đó, Tô Dĩ Thần trở về thấy phòng còn ánh sáng, đoán chừng Tống Tử Duệ chưa ngủ hắn mỉm cười rồi bước vào.Mở cửa phòng ngủ ra, Tô Dĩ Thần như không tin vào mắt mình.

Tống Tử Duệ đang đứng trước tủ quần áo đang mặc vào người chiếc áo lót của hắn, áo chưa mặc xong còn lộ ra ngoài bờ vai của y, làn da trắng hồng mịn màng, hắn vô ý mà nuốt nước bọt.

Thấy người nhìn mình Tống Tử Duệ liền bật chế độ diễn xuất lên.- Sư...sư phụ ta...ta không có áo...ta có thể mặc áo của người không ạ?- Được được không...!không sao.- Cảm ơn sư phụ.Tống Tử Duệ tặng cho Tô Dĩ Thần một nụ cười ngọt ngào khiến tim hắn đập liên hồi.

Mặc quần áo xong xuôi Tống Tử Duệ trèo lên giường, y nằm ở phía trong.


Thấy Tô Dĩ Thần cứ đứng ngoài cửa mãi y vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh lên tiếng.- Sư phụ chúng ta mau ngủ thôi.Tô Dĩ Thần thấy hành động của y không kìm được mà suy nghĩ lung tung, khuôn mặt lạnh lùng ửng đỏ bất thường.Tiến vào phòng, đóng chặt cửa Tô Dĩ Thần bắt đầu cởi ngoại bào chỉ chừa lại lớp y phục mỏng.

Tống Tử Duệ đưa mắt ngước nhìn hắn miết, nhìn từ trên xuống dưới không chừa chỗ nào.

Cuối cùng lại đặt ánh mặt xuống phần bụng dưới của y.

Thấy phía dưới có gì đó nổi lên Tống Tử Duệ buộc miệng lên tiếng.- Sư phụ lớn thật.Một câu nói lập tức khiến Tô Dĩ Thần điếng cả người, cơ thể không kìm được mà hơi run run.

Cố gắng xua tan dục vọng của mình hắn bình tĩnh trèo lên giường.Tống Tử Duệ ở một bên cười cười không nói gì nữa.

Đợi Tô Dĩ Thần nằm ngay ngắn trên giường y mới lên tiếng.- Sư phụ ta hơi lạnh, người ôm ta được không? Nếu không thì ta ôm người cũng được.Tô Dĩ Thần hơi thở bắt đầu bất ổn, lửa nóng vốn chưa tắt lúc này vì một câu nói của Tống Tử Duệ liền bắt đầu hừng hực cháy trở lại.

Hắn không nói hai lời liền xoay người về phía y, hai tay rắn chắc hữu lực kéo Tống Tử Duệ vào lồng ngực, giam cầm y ở trong.Tống Tử Duệ kinh ngạc trong lồng ngực cửa Tô Dĩ Thần trợn trắng mắt.

Vốn cho là kế hoạch dở tệ này không thực hiện được, ai mà ngờ thuận lợi như vậy.- Duệ nhi mau ngủ đi!- Vâng ạ.Hmm, y có nên thử thêm một chút nữa không nhỉ, nếu không được thì sau này tìm cách khác, bây giờ y tò mò quá.Tống Tử Duệ hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng thở ra.

Y xoay lưng lại với Tô Dĩ Thần nhích mông lại gần chỗ phía dưới của hắn, nhẹ nhàng nhúc nhích, cọ cọ.


Chỉ nghe Tô Dĩ Thần nặng nề thở dốc, phía dưới mông y lập tức cảm nhận được cái gì đó chọt chọt mình.- Duệ nhi!!! con làm gì thế?Tô Dĩ Thần cố gắng gằn từng chữ, sau đó nhẹ nhàng thả lỏng hai tay định buông y ra.

Tống Tử Duệ biết hắn định rời đi liền vươn tay nắm lấy tay hắn, nhẹ giọng kêu.- Sư phụ a~Tô Dĩ Thần hết sức kìm chế dục vọng của mình, phải biết từ lúc bước vào phòng tới giờ hắn bị Tống Tử Duệ đốt lửa không biết bao nhiêu lần rồi.

Hắn là nam nhân không phải hoà thượng, hắn cũng có dục niệm.

Vốn muốn từ từ đem người ôm vào lồng, ai ngờ người lại tự chui vào, đã vậy còn chủ động câu dẫn hắn.

Hắn làm sao có thể chịu nổi chứ.- Là tự con chủ động.Nói rồi Tô Dĩ Thần nhào lên giường, đè lên cơ thể Tống Tử Duệ, nắm lấy hai tay y đặt lên đỉnh đầu.

Tay còn lại nhanh nhẹn lột quần áo của y ra vứt sang một bên, cúi đầu vùi mặt vào cổ y tham lam hít lấy mùi hương.

Tống Tử Duệ gương mặt ửng đỏ mông lung nhìn y.- Sư phụ ah~~~---- Mọi người đoán xem chương sau sẽ như thế nào, sẽ có H hay là drama?.---- Dạo này tui siêng lắm nè, mọi người like, bình luận...!để khen thưởng tui đi a~~~yêu mọi người lắm a( ˘ ³˘)♥.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.