Lần này Uyển Nhi Hoàn toàn chán nản, cả ngày đắm chìm trong đồ ăn, mở mắt ra sẽ ăn Nhắm mắt lại vẫn mơ tới ăn.
Cuộc sống của cô cứ như vậy sa ngã, chỉ có Đồ ăn mới không quay lưng lại với cô.
[...] Tiểu Tỷ tỷ, tỷ bình tĩnh lại đi, tỷ không công lược nam chính nữa sao?
" Lão nương không cần công Lược gì đó nữa, mặc xác Nam chủ.
[...] Không phải tiểu tỷ vì hiểu lầm mà âm Hào cảm sao, tỷ không đi tìm nguồn gốc đi, ở đây ăn thì được cái gì?
Hai mắt Uyển Nhi sáng rỡ lên ngẫm nghĩ.
" Phải nha, Lão nương phải đi tìm con hồ ly kia vặt lông nó, bắt nó tới Nhận tội trước Cố Mộ Phong.
[...] Đúng vậy, tiểu tỷ tỷ đừng ăn nữa, tiến hành luôn đi.
" Ồ, đợi lão nương ăn xong bữa rồi đi. "
[...] "...."
Thời gian nay Nhan Doãn Vân, nấu cho cô không Ít đồ ăn. Uyển Nhi cũng tìm đan dược và công pháp phù hợp cho Nhan Doãn Vân tu luyện.
Thời gian chớp mắt một cái đã qua một tháng. Nhờ có Uyển Nhi mà Nhan Doãn Vân thành công kết thành kim đan sơ kì.
Uyển Nhi nghiên cứu lại cốt truyện, có một việc sắp xảy ra ở Chân Nhân Tông, cô cảm thấy, có thể nắm bắt cơ hội này mà xoát hào cảm.
Theo cốt truyện cho biết, bảy ngày tới đây một Đệ tử nội môn của Chân Nhân Tông, sơ xảy làm Thánh thú Thượng cổ bị giam vạn năm thoát ra ngoài.
Con thánh thú này tính cách hung tàn, ăn thịt người tu tiên lẫn Ma Tu để tự tăng tu vi chính nó. Chỉ sau một đêm Chân Nhân Tông lụi tàn do Thánh thú này tàn phá.
Các đại Trưởng lão mới tu Vi Nguyên Anh Hậu kì, làm sao có thể ngăn cản nổi Thánh thú này, tất cả đều vào bụng Thánh thú hung tàn kia.
Uyển Nhi tìm ra kẽ hở để xoát hào cảm, cô cong môi cười, bản thân cô có thể hấp thu tu vi của người khác, bất quá cô có bị nổ chết cũng phải xoát cho đầy hào cảm mới được.
.•••••••••••••••••••
Hôm nay là ngày Nhan Doãn Vân và Tiêu Nhiễm thành hôn. Trên dưới Ám Nhân Tông đều tham gia, toàn bộ đều một mảnh đỏ thẳm vui mừng.
Uyển Nhi nhìn hai người họ có chút buồn cười. Hai người họ khắp người tản ra dư vị hạnh phúc, chính cô cũng rất hâm mộ.
Đi qua nhiều thế giới như vậy, công lược nhiều nam chủ như vậy, cô chưa có yêu ai đi?
Không phải chưa từng yêu, những người đó chỉ là cô ghé qua cuộc đời họ chớp nhoáng.
" Tên Vương Lâm khốn kiếp nợ Lão Nương 1% mãi không trả.
" Món nợ này lão nương nhớ. Đợi có một ngày lão nương vặn ngược thời gian đến xử lý hắn.
[...] Tiểu tỷ tỷ thù dai thật, bất quá người Ta còn không có nhớ rõ tiểu tỷ tỷ đâu.
" Hệ Thống Chó Chết câm miệng Lại. "
Uyển Nhi đè nhẹ bàn tay lên lồng ngực đang nhói đau, không biết cảm giác này là gì?
Cô nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, mỉm cười chúc phúc Tiêu Nhiễm và Nhan Doãn Vân.
Ngày hôm sau, Uyển Nhi rời khỏi Ám Nhân Tông Đi tới Hạ Trấn, là nơi lúc con Hồ ly kia giết người.
Cô nhất định phải tìm cho bằng được Con Hồ ly kia. Uống máu ăn thịt nó, vì nó mà khiến Cô vào con đường cùng.
Không phải vì con Hồ ly kia, thì độ hào cảm đã không âm tới thảm hại
Trước Khi đi, Uyển Nhi ăn mặc nam trang, sắm vai công tử phong lưu, trêu hoa ghẹo nguyệt. Cũng tiện cho cô ngắm mỹ Nhân.
Uyển Nhi không biết con hồ ly đó tên gì, nhưng cô nhớ lại dung mạo của nó, bản đồ siêu cấp liền định vị ra nơi ở cửa Hồ ly.
Uyển Nhi híp mắt cười, suy nghĩ tối nay nên làm thịt hồ ly nướng hay hấp đây?
Theo như bản đồ siêu cấp chỉ dẫn, Uyển Nhi phải mất ba canh giờ mới tới nơi. Cô dừng lại trước biệt phủ to đùng, phía trên có ghi " Phủ Ngự Sử"
" Chậc ~~ Con hồ ly này là đi hút máu hay đi làm tiểu thiếp ở Phủ Ngự Sử a~~~"
Lúc này là ban đêm, nên Phủ Ngự Sử đóng kín cổng. Uyển Nhi chỉ còn cách Bay vào thôi.
Nói liền làm, Cô Bay qua tường cao, núp trên Mái nhà quét mắt toàn bộ Phủ Ngự Sử. Rất nhanh Uyển Nhi, nhìn thấy hình dáng mỹ nhân lã lướt trong phòng.
Hồ ly trong phòng liền cảm giác có người liền Lên tiếng. " Người nào ở ngoài đó?
" Ta Thầm mến mỹ nhân đã lâu, nay to gan xông vào nơi này, chỉ muốn mỹ Nhân đáp lại mảnh thâm tình này của ta.
" Công tử, có cảm mến cũng không nên đêm khuya vào khuê phòng của ta. " thanh âm của phi thường mị hoặc câu dẫn nam nhân.
May mắn Uyển Nhi là nữ nhân, nếu là nam nhân sớm đã không kiềm chế mà đè hồ ly này dưới thân rồi.
Uyển Nhi không thèm nhiều lời với hồ ly, tay cô nhanh chóng kết ấn bao quanh căn phòng, Để tránh hồ ly chạy chốn, cũng bớt đi âm thanh không cần thiết.
Hồ ly nhìn động tác của Uyển Nhi, thì kinh ngạc thốt lên. " Nguyên lai công tử là người tu tiên?
" Ta không những là tu tiên, còn là muốn ăn thịt ngươi, để khi ngươi chết Lại không biết lý do vì sao mình chết.
" Công tử~ Ta không có đắp tội ngài, vì sao lại muốn giết ta?
" Hừ! Bớt nhiều lời, CHỗ nào ngươi cũng đắp tội với ta." vừa rứt lời Uyển Nhi tạo ra quả cầu hắc ám phóng tới.
Uyển Nhi nhanh chóng, phóng thích năng lượng Ám Tu bao vây Hồ ly.
Hồ ly bị cỗ Ám Tu bóp chặt toàn thân, không thể nói lên lời. Dần dần sức mạnh bị hút cạn, hình người hóa thành hồ ly đỏ rực.
" Huyết Hồ? " Uyển Nhi kinh ngạc thốt Lên.
Huyết Hồ này chỉ có trong truyền thuyết, vậy mà hôm nay cô lại tự tay giết nó nha, thật có diễm phúc.
Lúc này, Hồ Ly chỉ còn nhúm lông, thịt và xương đều nhũn thành máu loãng.
" Chậc~~ quá tay rồi, bây giờ lấy đâu ra thịt mà ăn đây?
" Không lẽ lấy máu về uống? Nhưng ở dưới sàn đất rất bẩn, vẫn nên bỏ đi.
Giải quyết xong được Hồ ly, cỗ tức giận trong lòng Uyển Nhi đã thuyên giảm đi ít nhiều.
Cô không trở về Ám Nhân Tông, hay Chân Nhân Tông. Cô quyết định đợi tới ngày Chân Nhân Tông bị Thánh Thú tàn phá sắp không được mới xuất hiện.
Uyển Nhi vẫn một thân nam trang, tiêu dao những ngày còn lại. Có thể là những ngày cuối cùng ở thế giới này.