[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 183: Công lược quỷ! dọa tôi đi 8



Sáng sớm hôm sau, Uyển Nhi nhận được kết quả từ văn phòng Thám tử, cô lập tức thay đồ đi xe tới, để xác minh lại.

Khi tới nơi, Họ đưa ra bằng chứng thu thập được rất nhiều, còn có đoạn Mộc Linh Linh gọi cho đám người xử lý Vãn Thanh. Thám tử còn tìm ra rất nhiều bằng chứng Công ty Mộc Gia ăn cắp thông tin mật của Vãn Giã. Chốn thuế nhiều năm,

Quan trọng hơn hết là, toàn bộ sữa giành cho trẻ em của Mộc Gia đều chứa chất gây nghiện, đồ ăn nhanh được chiên bằng mỡ người chết.

Uyển Nhi nhìn đống chứng cứ này, hoàn toàn có thể cho Mộc Gia sụp đổ hoàn toàn, làm Cho Mộc Linh Linh phải vào tù.

Uyển Nhi đẩy tấm thẻ lên mặt bàn, lãnh đạm cất tiếng. " Toàn bộ số tiền này là của các anh, Tôi rất hài lòng với kết quả này.

Người ngồi đối diện Uyển Nhi hơi nâng kính lên, kiểm tra thẻ hắn rất vừa lòng với số tiền công này.

" Vậy Tạm biệt tiểu thư, có dịp sẽ lại hợp tác. "

Uyển Nhi hơi gật đầu rồi xoay người rời đi khỏi văn phòng thám tử.

Ra khỏi văn phòng thám tử Uyển Nhi liền về nhà. Tắm rửa qua rồi thay đồ, định sẽ tới đồn cảnh sát giao nộp bằng chứng.

Liễu Thanh Nhã,nhìn Uyển Nhi định đi đâu đó, cô nghi hoặc hỏi.:" Uyển Nhi cậu định đi đâu?

Uyển Nhi nói:" Mình đi hẹn hò, Hai cậu ở phòng ngoan ngoãn đợi mình về.

Dương Lâm Nhi trợn mắt chu môi nhỏ, vẻ mặt hờn giỗi.:" Hừ, có bạn trai liền quên bạn.

Uyển Nhi cười cười, xong liền rời đi.

Thay vì tới sở Cảnh sát trước, cô cho người tung tin và những bằng chứng xác thực của Mộc Gia hãm Hại Vãn Gia lên giới Truyền thông.

Còn không quên đưa Bằng chứng chốn thuế của Mộc Gia Cho cục thuế. Bác đơn kiện tới sở an toàn thực phẩm, kèm theo bằng chứng Mộc Gia làm đồ ăn nhanh chiên qua mỡ người chết, Sửa cho trẻ em có Chứa chất gây nghiện.

Làm xong tất cả mọi chuyện, Uyển Nhi tới sở cảnh sát giao nộp Xương cốt của Vãn Thanh và bằng chứng Phạm tội của Mộc Linh Linh.

Cảnh sát mắt thấy đây là vụ án lớn lại còn đầy đủ Bằng chứng xác thực tới vậy, không khỏi nhìn Uyển Nhi bằng con mắt khác.

Giới truyền Thông nhận được tin Hot như thế này, làm sao mà bỏ qua cho được. Càng kích thích khả năng viết lách tới điêu luyện của họ là đằng khác.

•••••••••••••••••••••••••

Ngày hôm sau, trên mạng xã hội lẫn giới truyền thông, tràn ngập tin tin tức Mộc Gia sản xuất sữa trẻ em có chứa chất gây nghiện. Đồ ăn nhanh được chiên bằng mỡ người chết.

Các đối tác lớn nhỏ, thi nhau hủy hợp đồng, đòi tiền bồi thường với Mộc Gia. Ông Mộc nhìn tin tức trên Báo, lại nhìn phóng viên thay nha xô đẩy trước cửa công ty.

Chính thức đau não, Tăng xông máu ngất lịm, được Trợ lý đưa vào bệnh viện.

Uyển Nhi nằm ở trên giường, lấy điện thoại ra xem tin tức của Mộc Gia, cổ phiếu của Mộc Gia đang phá giá. Giảm cực kì mạnh, còn thêm những bằng chứng xác thực kia sợ là không trụ được bao lâu nữa.

Đợi Chi cục thuế tới đòi tiền, cả sở an toàn thực phẩm nữa, thì Môc Gia Chỉ còn nước bán nhà đi thôi.

" Mộc Linh Linh a~~ Mộc Linh Linh.. Mộc Gia cô sụp đỗ. Đợi tới khi cô bị bắt thì tiền đâu mà mời luật sư bào chữa cho cô đây.

Bất giác Vãn Thanh Hiện ra, ngồi bên cạnh Uyển Nhi, nhìn vào điện thoại nghi hoặc hỏi.

" Là cô Làm phải không? Nhưng tôi nhớ tôi không có nói gì ngoài tên của tôi cho cô biết.

Động tác lướt điện thoại của Uyển Nhi dừng lại, nhìn lên Vãn Thanh cất giọng kiên định.

" Anh là người của tôi, thì tất nhiên tôi sẽ biết rõ anh.

" Tôi đã từng nói với anh rồi những ai từng thiếu nợ hay tổn thương anh, tôi sẽ đòi lại bằng hết. Chỉ là anh không bao giờ tin tưởng tôi.

Vãn Thanh Ngẩn người, nhìn thẳng vào Uyển Nhi, quả thật hắn luôn cho rằng cô đùa giỡn hắn, an ủi hắn mà thôi. Nhưng giờ phút này hắn tin lời có nói là thật rồi.

Vãn Thanh rũ mắt, gục đầu vào bên vai Uyển Nhi, Thì thầm.

" Cảm ơn Em, tất cả cảm ơn em. Nếu như anh được gặp em sớm hơn thay vì Mộc Linh Linh kia. Nhưng bây giờ đã quá muộn...

" Anh không còn gì hết, ngay cả con người cũng không phải. Không thể đáp lại tình cảm của em.

Uyển Nhi, nhăn mày tay nhẹ nhàng xoa lên đầu của hắn, trầm tỉnh nói.

" Suỵt~~! Không có chuyện gì là quá muộn, Vãn Thanh tôi đã nói sẽ cho anh cuộc sống mới, anh phải tin ở tôi.

Vãn Thanh ngẩng mặt nhìn vào đôi mắt trong veo linh động của Cô, hắn nhẹ nhàng gật đầu.

Hắn cũng mong có cuộc sống mới bắt đầu sẽ là với cô. Người con gái bỗng dưng bước vào cuộc đời của hắn.

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ 95% tiểu tỷ tỷ cố lên)

" Chu Uyển Nhi lần này tôi tin em ". Âm thanh đầy chân thành của hắn vang lên, mặc dù chỉ mình cô mới nghe thấy được.

Uyển Nhi cười sáng lạn xoa đầu hắn thêm. Vài cái, lưu luyến rời ngón tay ra khỏi đầu.

"Ngoan lắm~~ Người của tôi phải tin tưởng tôi tuyệt đối. "

••••••••••••••••••••••

Sáng sớm hôm sau, Uyển Nhi tiếp tục xem tin tức, thì được Biết Mộc Gia Bị Ngân hàng Nghiêm phong toàn bộ gia sản, Cổ phiếu Của Mộc Gia bán rẻ như cho.

Ông Mộc bệnh nặng không gượng dậy nổi, để công ty và tài sản riêng cứ theo nước lũ trôi đi, Mộc Gia chính thức bị phá sản.

Uyển Nhi hài lòng với hiệu ứng hiện tại, cô chống thân mình dậy, thay đồ đi tới trường.

Điều cô không ngờ tới, với hoàn cảnh hiện tại Mộc Linh Linh vẫn còn tâm lý để tới trường.

Lúc này, Mộc Linh Linh sắc mặt nhợt nhạt tiều tụy tới trường, Mộc Gia của cô trong một đêm sụp đổ, không còn giàu có như trước kia, thảm hơn nữa là mang nợ.

Bây giờ cô chỉ còn cố gắng có cái bằng đại học, tương lai sau này sẽ tốt hơn Một chút.

Mộc Linh Linh đi tới đâu, đều bị người ta chỉ cho khinh bỉ, vẻ mặt càng mờ mịt hơn, thần sắc còn tái hơn vừa rồi. Những lời nói không hay cô ta đều nghe thấy hết.

" Người A": Mọi người nhìn đi, không ngờ công ty của ba cô ta lại làm chuyện thất đức như vây,

" Người B:" Phải rồi, sữa cho trẻ em có chất gây nghiện cũng thôi đi, đằng này còn Đồ ăn Nhanh chiên qua mỡ người chết, thật quá ác độc rồi.

" Người đi đường ": Sao Ba cô ta không bị vào tù nhỉ, kiếm tiền thất đức trên Mạng sống của người tiêu dùng. Trước kia cô ta còn kiêu ngạo biết bao nhiêu?

" Người C ": Tôi không quan tâm những chuyện đó. Tôi chỉ không biết bản thân mình đã ăn biết bao nhiêu đồ ăn nhanh của công ty Ba cô ta rồi.

" Mọi Người ": ọe... Cô có biết thì đừng nói chứ.... Ẹo ẹo...

Mộc Linh Linh nghe những lời này, trong lòng không nhịn được mà run sợ. Bỏ chạy, tránh xa những người vừa rồi.

Uyển Nhi câu miệng cười, chạy đuổi theo Mộc Linh Linh, ra vẻ quan Tâm động viên cô ta.

" Linh Linh, cậu ổn không? cậu đừng buồn tất cả mọi việc không phải do cậu làm, mình tin là có sự hiểu nhầm ở đây.

Uyển Nhi cầm lấy tay Mộc Linh Linh mà lắc tới lui.

Mộc Linh Linh hất tay cô ta. Hắng giọng hét lên.

" Cô đừng giả mèo khóc chuột quan tâm tôi, cô cũng giống như những người kia mà thôi. Trước mặt nói khác, sau lưng lại khinh bỉ tôi.

" Cô cút ra cho tôi. " La hét xong Mộc Linh Linh xoay người bỏ đi.

Uyển Nhi bị quát nạt, nhanh chóng thay cho mình bộ dáng uỷ khuất, Liễu Thanh Nhã và Dương Lâm Nhi thấy vậy liền đi tới an ủi.

" Cậu nha, cô ta xấu tính như vậy cậu còn quan tâm làm gì? Ngốc thật.

Viền mắt cô hồng hồng nghẹn ngào nói. " Bình thường Linh Linh rất tốt, có lẽ mình đã chọn sai thời điểm...."

Dương Lâm Nhi: " Ôi ôi tớ chỉ thấy mình cậu tốt thôi, mặc kệ Cô Ta đi Mình vào lớp thôi không sẽ muộn mất bây giờ.

Uyển Nhi nhẹ nhàng gật đầu, lau nhẹ nước mắt trên gò má, nở nụ cười xảo quyệt nhanh chân theo Dương Lâm Nhi và Liễu Thanh Nhã vào lớp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.