Lúc này Tống Thế Vũ cả người nhếch nhác không khác gì ăn mày. Sau cái lần Ẩn Ngạo Hàm sai đàn em vứt ông ta xuống Biển.
Thì Tên đàn em kia không vứt hắn, mà chỉ thả Tống Thế Vũ đi. Ông ta cũng không hiểu lí do tại sao. Tiền tài danh vọng ông ta đều mất hết.
Món nợ này Tống Thế Vũ chỉ dám tính trên đầu Ẩn Ngạo Hàm. Ông ta rất sợ Uyển Nhi, ông ta xem cô như một con Quái Vật không Thể chạm vào.
Màn đêm buông xuống. Thành phố tấp nập cũng trở nên vắng lạnh.
Khi Uyển Nhi trở lại chung cư, phát hiện trong phòng Ẩn Ngạo Hàm không bật đèn.
" Chưa về sao" khuya rồi hắn còn định đi đâu?
Uyển Nhi đẩy cửa vào, ấn công tắc đèn điện lên.
Phát hiện, Ẩn Ngạo Hàm từ trong phòng ngủ ra, trên tay còn cầm bó hoa là hộp nhẫn.
Hắn tiến lại Quỳ xuống. Cất giọng trầm thấp, xen kẽ lo lắng.
" Bảo.. bảo... Em đã ăn sạch anh rồi. Em cũng nên có trách nghiệm,.....
"Bảo Bảo.. Em đồng ý lấy anh nhé... Hãy sinh cho anh nhiều cái tiểu bánh bao.
Uyển Nhi phức tạp nhìn Ẩn Ngạo Hàm, sau đó xinh đẹp nở nụ cười sáng lạn. Hai tai nhận lấy bó hoa, tay trái đưa ra.
" A Hàm~~ Em đồng ý.... "
Ẩn Ngạo Hàm mừng như điên, tay run run đeo nhẫn cho cô. Xong nhấc bổng cô lên xoay nhiều vòng. Cất giọng vui sướng.
" Bảo Bảo tháng sau..không.. Quá trễ.. Tuần sau chúng ta kết hôn nhé.
Uyển Nhi đáp cánh môi của mình, hôn sâu...lâu sau mới buông cánh môi hắn ra. Ngọt ngào lên tiếng.
" A Hàm~~ Anh nói khi nào đều được. Dù là ngày mai cũng được. "
Ẩn Ngạo Hàm si luyến nhìn Uyển Nhi, như thể trên đời này vật quan trọng nhất của hắn là cô không thể ai sánh bằng.
( Ting -- Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 97% tiểu tỷ tỷ quá giỏi).
•••••••••••••••••
Nhà Thờ Đức Mẹ...bên trong giáo đường.
Ngày hôm nay, tiếng chuông điểm 12 giờ trưa vang lên, dàn nhạc giao hưởng du dương,pháo hoa bắn khắp giáo đường
Một đôi bích nhân xinh đẹp nắm tay nhau, bước theo thảm đỏ đi đến, đi vào trong lễ đường.
Khách quý đứng ở hai bên đều là các nhân vật nổi tiếng, sôi nổi vỗ tay. Vẻ mặt, đều là chúc phúc.
Bên ngoài một dàn Đàn em mặc vét đen, đeo kính đen bao bọc kín mít bên ngoài.
Phải biết rằng, đây là hôn lễ hoàng tráng nhất, giữa Ẩn Gia và Phùng Gia. Từ con người cho tới Gia thế đều xứng với nhau.
Đám cưới được tổ chức quá mức tráng lệ xa hoa. Đây là đám cưới biết bao mong ước của các cô gái.
Trong một góc tối, Tống Thế Vũ trong trang phục Mục Sư, trong tay nắm chặt khẩu M14. Đôi mắt không ngừng hướng tới đôi bích lân đang tỏa sáng KiA.
Ẩn Ngạo Hàm tuấn mĩ lạnh lùng, mặc bộ lễ phục màu trắng, dáng người cao lớn khí thế hơn người
Mặt mày tà mị lại tùy ý, khí thế cường đaị khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Uyển Nhi, mặc áo cưới cúp ngực, đuôi váy dài kéo sau lưng, thiết kế thanh nhã quý phái, phác họa ra đường cong duyên dáng của cô. Trên đầu cài vương miện khảm kim cương sáng lấp lánh.
Mơ hồ nhìn thấy dung nhan xinh đẹp đến cực điểm thật giống với nữ hoàng xinh đẹp cao quý, làm mọi người phải kinh diễm.
Lúc này, hai người thân mật dắt tay nhau, tới gần cha sứ
Cha xứ đọc lời thề nguyền.
Ẩn Ngạo Hàm cậu có đồng ý để cô gái này trở thành vợ của mình? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hay dù bất kỳ lý do nào khác.
" Đều yêu cô ấy, chăm sóc cô ấy, tôn trọng cô ấy, tiếp nhận cô ấy, vĩnh viễn trung trinh với cô ấy cho tới phút cuối cùng của sinh mệnh?”