" Hệ Thống, mi có gì giải thích cho lão nương biết hay không?
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ cần ta nói cái gì? Cái gì ta đều không Biết.....
" Mẹ Nó! Vì sao thoát ly linh hồn được, mà mi không nói sớm với lão nương.
" Làm trước kia, lão nương chịu biết bao nhiêu là đau đớn.... " Hừ "
[...] " Ách" Cái này, khi hệ thống thăng cấp lên trung cấp. Thì mới thoát ly linh hồn được.
[...] Bởi vì vậy, trước kia tiểu tỷ tỷ không thoát ly linh hồn được, Tỷ còn Trách Ta?
" Lần này tạm Tha cho mi. "
[...] Tiểu tỷ tỷ có thanh trừ cảm xúc không?
Uyển Nhi:" Có "
( Đang Thanh Trừ cảm xúc 5%-10%-100% ---- Thành công)
[...] Lần vào nghiệm vụ tiếp theo này, tiểu tỷ tỷ sẽ được ở Thế giới kế tiếp thời gian lâu hơn.
[...] Hệ Thống bị virus không rỗ nguồn gốc tấn công. Nên phải về hiệp hội điều chỉnh lại.
" Ồ" Dù sao mi rất vô dụng, lão nương sẽ không nhờ cậy được gì?
[...] Tiểu tỷ tỷ, không cần mạnh miệng như vậy đâu, đừng có nhớ ta đó.
" Cútttttt"
( Trực Tiếp truyền Tống vào nghiệm vụ -- nhiệm vụ tiếp thu thành công)
•••••••••••••••••••••
Lúc này Uyển Nhi liền cảm giác được, toàn thân không có sức lực. Lồng ngực lại đau thắt lại như muốn nổ tung ra.
Còn bị cái lạnh, đánh úp vào toàn thân, phát run rẫy.
Uyển Nhi cố gắng nhìn xuống, toàn thân nhỏ bé, quần áo tả tơi, cơ bản thân thể này lại là cái ao nhi nhỏ như 3 tuổi. Cơ hồ còn bị bệnh nặng.
Cô hít sâu một hơi vào, thở ra định mắng Hệ Thống Chó Chết kia.
" A.. A. Ô~~~
" Đệch đã sắp Chết còn bị câm?
" Tại sao? Lần nào lão nương đều bị khổ ải luân phiên như vậy.
Bây giờ muốn mắng, thì hệ thống Chó Chết kia cũng không nghe.
" Hừ Hừ đợi lão nương hoàn thành xong, sẽ xử chết mi Hệ Thống..
Uyển Nhi co quắp mình lại, Chui vào trong góc, nhắm mắt tiếp thu cốt truyện.
( TIẾP thu cốt chuyện --------)
Thế giới này là cổ đại, Nguyên Chủ này có thân phận phải miêu tả bằng chữ Thảm trong thảm.
Nguyên Chủ Là Điền Uyển Nhi, Con của một gia đình Nhà nghèo, sống dựa vào làm thuê.
Tới năm nguyên Chủ 2 tuổi, Mẫu Thân và Phụ Thân bị Sạt Lỡ núi mà chết. Nguyên Chủ được nhà hộ dân khác nhận nuôi.
Số phận không khá là mấy, cho tới Khi Nguyên chủ 5 tuổi. Bị bệnh hiểm nghèo khó mà qua.
Do Hộ dân này cũng nghèo, không có tiền Thuốc thang cho Nguyên Chủ liền ném ra ngoài đường, tự sinh tự diệt.
Nói cho cùng Nguyên Chủ không phải nữ phụ hay pháo hôi gì, không có gì ngoài thân phận bi thảm.
- Nguyện vọng của Nguyên Chủ rất đơn giản.
" Chỉ cần sống một cuộc sống bình dị tới hết cuộc đời "
Uyển Nhi thầm vỗ ngực thở phào ra.
" May mắn ở thế giới này không phải công lược nam chủ gì đó nha. "
" Lão nương là đang bị câm, không biết nói thì công lược kiểu gì?
" Còn chưa tính, chỉ mới là cái Oa nhi 5 tuổi.
Lúc này cô xuyên vào lúc, nguyên Chủ bị bệnh sắp không qua khỏi. Bị ném ra ngoài đường, tự sinh tự diệt.
[...] Tự Động phát nghiệm vụ.
[...] Mời ký chủ Công Lược Lưu Thiên Ân.
Âm Thanh máy mọc lạnh tanh, đập vào tai khiến cho Uyển Nhi muốn phun tào.
Bây giờ cô có mắng thì hệ thống không có ở đây mà nghe. Đành chịu đựng tiếp thu nội dung cốt truyện.
Lưu Thiên Ân có thân phận là sát thủ võ công lại phi thường xuất trúng, nhưng lại được bao bọc ở vẻ ngoài là cái danh Thần y đeo mặt nạ Máu.
Hắn Luôn Luôn đeo mặt nạ đỏ như máu. Thiên hạ này không ai thấy được dung nhan của hắn.
Tinh thông lẫn độc và dược. Hắn luôn cứu người theo Tâm tình. Bán dược theo mắt nhìn người của hắn.
Có thể như, hắn vừa nhìn qua thất dân nghèo bị nạn hay không tiền. Hắn sẽ chữa trị và bốc thuốc không lấy bạc.
Còn như nhà giàu, hay quan lại. Kể cả Hoàng thất, một lời không hợp liền không chữa trị, dù có đem tới Vạn Lượng Hoàng kim.
Nữ Chủ có thân phận rất cao. Là Công chúa đương Triều Cố Ưu Ưu. Tính tình bốc đồng điêu ngoa, luôn làm theo ý mình muốn.
Một lần Thái Tử Cố Minh Triệt Trúng phải Bách độc. Mà trên đời này chỉ có Mình Thần Y Mang mặt nạ máu mới cứu được.
Cố Ưu Ưu nhận mệnh mang Hoàng Huynh Cố Minh Triệt đi tìm thần Y. Nữ chủ lúc này nữ phẫn nam trang tới gặp Lưu Thiên Ân.
Cố Ưu Ưu trước giờ tính tình điêu ngoa. Gặp Lưu Thiên Ân từ đầu luôn đeo mặt nạ, còn không mở miệng nói một câu, khiến Cố Ưu Ưu có thái độ không tốt về hắn.
Luôn trừng mắt nhìn, Lưu Thiên Ân vừa liếc nhìn đã biết Cố Ưu Ưu là nữ Nhân. Liền một lời cự tuyệt.
" Không trị " Xoay người rời đi.
Cố Minh Triệt, hiểu rõ tính cách Thần Y mặt Nạ máu quái dị. Thất vọng trở về hoàng cung.
Còn Cố Ưu Ưu căm hận mắng Lưu Thiên Ân là thần y không có ý đức. Liền Bám theo mắng chữi không tiếc lời.
Lâu dần mắng nhiều thành yêu. Cố Ưu Ưu dùng tấm lòng kiên trì của mình, từ bỏ danh Công chúa tới với Lưu Thiên Ân.
Về sau Lưu Thiên Ân đáp lại tình cảm của Cố Ưu Ưu giải độc cho Cố Minh Triệt.
Hai người quyết định ở ẩn. Sống bên mái tranh thơ mộng hạnh phúc cuối đời.
- ------// End //----------
Uyển Nhi tiếp thu xong nội dung. Cô muốn trào máu. Nam. Chủ và Nữ chủ xứng đôi thì để họ hạnh phúc đi.
Còn bắt cô đi phá Cái cp này làm gì đây? Uyển Nhi nhẩm lại thời gian, lúc này Lưu Thiên Ân và Cố Ưu Ưu còn chưa nhạn biết nhau.
Tính theo thời gian thì, còn mười năm nữa sự việc mới bắt đầu xảy ra.