[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 207: Đừng nói! ta yêu nàng 11



Sáng sớm hôm sau Lưu Thiên Ân liền biết Cố Ưu Ưu sẽ bám lấy đồ nhi của mình không buông.

Hắn liền hạ dược khiến cho Cố Ưu Ưu Mê man, tiện tay nhét một ít ngân phiếu vào trong người Cố Ưu Ưu.

Sau đó xe ngựa tiến vào một trấn đông người. Lưu Thiên Ân bỏ lại Cố Ưu Ưu trong khách điếm còn chính mình và Uyển Nhi rời đi sau đó.

Uyển Nhi thở nhẹ ra một hơi, cuối cùng cô cũng thoát khỏi ma trảo của nữ chủ. Phải công nhận cái Hào quang quận chúa này rất trâu bò.

Uyển Nhi đưa tờ giấy cho Lưu Thiên Ân đọc. Gương mặt cười sáng lạn

" Sư Phụ! Người đối vói Công chúa thật tốt.

Lưu Thiên Ân ôn nhu xoa đầu Uyển Nhi, mở miệng nói.

" Ta sợ Nàng bị nàng ta cướp đi, Nàng ta rất phiền,.!

Uyển Nhi gương mặt thoáng đỏ, nhẹ cúi mặt gật đầu. Thật ra nữ chủ rất tốt lại đáng yêu.

Chỉ là hơi phiền, nghiệm vụ của cô là công lược nam chủ. Nếu đổi lại cho cô công lược nữ chủ cô sẽ hết mình mà nhận lấy.

Cô là sắc nữ thấy mỹ nam liền thích. Còn gặp mỹ Nhân cơ hồ còn thích hơn~~...

Cố Ưu Ưu tựa hồ ngủ mê ba cành giờ mới tỉnh ( = 6 giờ). Cả người mệt mỏi tứ tri cảm giác được nặng trĩu.

Nhìn bốn phía phát hiện ra không thấy Uyển Nhi và Lưu Thiên Ân đâu. Chính mình ở nơi xa lạ, trong người còn có ngân phiếu.

Bây giờ nàng ta mới Hồi thần biết, chính mình là bị bỏ dược ngủ mê, vứt ở nơi này. Bây giờ thì mất dấu Tiểu Nhi của nàng rồi.

Cố Ưu Ưu tức giận, thuê một con tuấn mã khỏe mạnh. Chạy một đường đi tìm Uyển Nhi, với hi vọng tìm cho bằng được.

" Tiểu Nhi dù chân trời góc bể ta cũng phải tìm ra ngươi ~~~

•••••••••••••••••••••

Hai người trên xe ngựa, chậm dãi di chuyển vừa đi vừa ngắm cảnh.

Chưa tới bảy ngày liền trở về Đại Lý nơi mà Lưu Thiên Ân Nuôi dưỡng Uyển Nhi từ nhỏ cho tới bây giờ.

Giữa dọc đường liền bị một thiếu niên ngăn trở, thiếu niên này Uyển Nhi Có Biết.

Hắn là Phỉ Ly, thân phận không hề nhỏ. Hoàng Đế Chu Quốc, vì một lần gặp nạn Uyển Nhi liền ra tay cứu giúp.

Phỉ Ly vừa gặp đã yêu Uyển Nhi, có nhiều lần ngỏ lời muốn Uyển Nhi về Chu Quốc lập hậu. Còn hứa cho cô ăn cả thiên hạ

Uyển Nhi bị đồ ăn mê hoặc, thiếu chút nữa thì gật đầu. Chỉ có Lưu Thiên Ân là người luôn ngăn trở.

Có một lần Lưu Thiên Ân sinh khí, xém chút nữa độc chết Phỉ Ly, may mắn Uyển Nhi tới kịp thời.

Nhiều khi Uyển Nhi có hỏi Lưu Thiên Ân vì sao không đồng ý gả nàng cho Phỉ Ly. Thì hắn không nói ra được lý do dõ ràng.

Thời gian một năm trôi qua, Lưu Thiên Ân tương chừng Phỉ Ly đã từ bỏ.

Không ngờ tới ngày hôm nay lại quay trở lại. Định cướp nàng Từ trong tay hắn sao?

Phỉ Ly vừa nhìn Uyển Nhi, hắn liền cười không khép được miệng. Vội vàng lên tiếng.

" Tiểu Nhi, lâu rồi không gặp muội đã chịu mặc nữ trang sao. Thật là một mỹ nhân nha.

Uyển Nhi cười ôn nhu đáp lại, tay vẽ lên không trung.

" Phỉ Ly huynh còn có gan quay trở lại sao? Không sợ sư phụ độc chết huynh?

" A" Ta tới thăm muội. Bị độc chết ta cũng không sợ:" Hắn cười cợt, mắt lóe lên tia lửa liếc nhìn Lưu Thiên Ân.

Lưu Thiên Ân, ánh mắt lạnh lùng phóng dao về phía Phỉ Ly. Hắn là đang gặp vận xui gì.

Vừa cắt đuôi được Cố Ưu Ưu. Bây giờ lại mọc thêm cái đuôi lớn hơn Phỉ Ly này.

Là do vận khí hắn xui hay do đồ đệ của hắn có số kiếp đào hoa đây?

Phỉ Ly mặt dày mày Dạn đi Theo hai người, dọc đường hắn mua rất nhiều đồ ăn ngon cho Uyển Nhi.

Uyển Nhi thấy đồ ăn, liền quăng Lưu Thiên Ân về sau đầu. Không cảm giác được ánh mắt muốn giết người của Lưu Thiên Ân.

Một năm thời gian Uyển Nhi phát dục, càng trở nên xinh đẹp động lòng người.

" Tiểu Nhi một thời gian nữa. Ta sẽ hướng Thần Y xin thú muội.

" Trở về Chu Quốc Làm hoàng hậu của ta có được hay không?

Uyển Nhi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp. Nhìn thẳng vào ánh mắt si luyến của Phỉ Ly.

Cô nhếch miệng cười, cơ hội đây rồi không lợi dụng là đầu heo.

Ngón tay cô vẽ lên không trung, với vẻ mặt thần khẩn. " Xin lỗi Phỉ Ly. Muội không thể gã cho huynh được.

" Vì sao? "

" Muội vì sợ Thần y không đồng ý sao? Muội nói rõ đi:! Phỉ Ly kích động mà lắc lắc bã vai của Uyển Nhi.

Động tác kích động của hắn, khiến Uyển Nhi giật mình. Vội vàng né tránh, tay nhanh chóng viết lên không trung.

" Huynh rất tốt, nhưng muội đã có người trong lòng. Không thể đáp lại tình cảm của Huynh giành cho muội.

" Thân thế huynh tốt, vẫn nên tìm người sứng đáng hơn. Muội chỉ là nữ nhân câm.

" Không có tài đức gì hơn người, xin huynh đừng làm khó muội.

Lúc này Phỉ Ly mới hồi thần nhanh chóng mở miệng đáp lại.

" Ta không quan tâm muội ra sao, nhưng người muội thích là ai?

" Thần y có hay biết chuyện này không?

Uyển Nhi hơi chút chần chờ một chút, sau đó hít vào một hơi, kiên định viết lên không trung.

" Người muội... Thích... Là sư phụ:

Rứt lời cô lui về sau hai bước. Đề phòng hắn nổi điên mà vật chết cô.

Phỉ Ly càng kích động hơn, hai mắt trợn trừng miệng lẩm bẩm thốt không thành lời.

" Sao có thể như vậy. Thần y hơn muội 14 tuổi có thể thúc thúc của muội.

" Muội nói đi tất cả chỉ là muội lấy cớ từ chối ta thôi, phải không?

Uyển Nhi càng lùi về sau hơn, động tác tay không ngừng vẽ.

" Là sự thật, muội không lừa gạt huynh. "

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +4% bây giờ là 99%)

Lưu Thiên Ân nấp vào một góc, từ đầu tới cuối hắn đều chứng kiến và nghe thấy hết.

Bấy giờ hắn đã hiểu tình cảm của hắn, giành cho đồ đệ là gì rồi.

Chính là tình yêu mà lâu nay hắn không hề nghĩ tới. Nàng yêu hắn và hắn cũng yêu nàng.

Bây giờ hắn chỉ cần giải quyết cái tên Phỉ Ly đáng ghét. Đang ngăn cản Kia ra.

Hắn có nên dùng độc tiễn tên Phỉ Ly kia xuống dưới chơi với Diêm Vương Hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.