[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 220: Tinh tế! nam chủ đừng kiêu ngạo 11



Ngụy Tư Lam nhìn cô cười tới khó chịu, hắn kéo sát cô lại ôm chặt, mặc kệ ánh mắt xấu hổ của tài xế.

Hai người dựa vào nhau tay nắm tay, không ai nói gì nhưng bầu không khí ngọt ngào tới lạ thường.

Đi thêm 20 phút cuối cùng xe bay chạm rãi tiến vào Ngụy Gia.

Uyển Nhi nâng mắt Lên nhìn, từ cổng cho tới đường truyền ngoài sân. Đều hiện lên sự khoa học kĩ thuật tân tiến nhất.

Ngụy Tư Lam động tay, khiến cho cô tỉnh lại trong hồi thần. Uyển Nhi liếc nhìn gương mặt lãnh đạm kia, đôi mắt hắn sâu thẳm như mặt hồ.

" Vào thôi "

Uyển Nhi như hiểu được hăbs muốn gì, cô nắm chặt tay hắn hai người cùng nhau bước xuống.

Cô vừa đặt chân xuống, dãi băng truyền đã tích tắc đưa hai người tới đại sảnh. Lúc này đại sảnh đã tụ họp đông đủ một vòng người.

Khi thấy hai người tới gần, một người phụ nữ trung tuổi bước tới nhiệt tình chào đón...

" Con là! Phong Uyển Nhi phải không?

Uyển Nhi đánh giá người mỹ phụ trước mặt. Vài giây sau cô liền mở miệng.

" Dạ bác là thân sinh của A Lam ạ? Thật xinh đẹp suýt nữa cháu không nhận ra.

Ngữ khí của cô nói chân thành lại rất tự nhiên. Nhìn không ra một tia nói dối nào.

Vị mỹ phụ được khen, tức khắc da mặt đỏ hồng. Tâm trạng vui vẻ yêu thích Uyển Nhi hơn.

" Ài đứa nhỏ này thật tốt, lại rất biết ăn nói.

" Đúng ta là Lạc Y. Là mẹ của thằng nhóc mặc than kia, nó có làm khó dễ con thì hãy nói với ta.

Lạc Y giới thiệu bản thân xong, thầm liếc Ngụy Tư Lam, ánh mắt nói lên hắn không chọn nhầm người.

Một hồi sau, bà lại thúc dục hai người vào bên trong.

Dọc đường đi Uyển Nhi có giao lưu cùng những người khác. Cô tỏ ra thân thiết và hoạt bát.

Lạc Y đa phần rất ưng ý nàng dâu này, xinh đẹp lại khéo léo. Phút chốc mẹ chồng và nàng dâu hăng say nói chuyện, liền vứt Ngụy Tư Lam ra sau đầu.

Ngụy Tư Lam sắc mặt âm trầm, nắm tay Uyên Nhi chặt hơn. Vợ của hắn mà mẹ cũng muốn chiếm tiện nghi.

Uyển Nhi bị nắm tới đau cố gắng rút ra đều khong được. Trừng mắt với hắn cũng vô ích.

Vào tới Phòng khách, liền nhing thấy một người đàn ông trung niên. Tuấn mĩ phong độ, có nét giống với Ngụy Tư Lam.

Ngụy Tư Lam lạp tức buông tay cô ra, dáng đứng thẳng chào kiểu quân đội.

" Thưa Thượng tướng, tôi đã hoàn thành mệnh lệnh. Dẫn về một cô vợ.

Uyển Nhi nhìn động tác chào của hắn, quả thật cánh môi cô run run, muốn phì cười. Nhưng lại nhịn tới đau bụng nhỏ.

Ngụy Tư Lam quay ra giới thiệu cho Uyển Nhi....

" Đây là Ba tôi! Ngụy Tư Bạch

Uyển Nhi nhẹ nhàng gật đầu, tiến lên lễ phép chào hỏi.

" Cháu có thể gọi bác là, Bác Trai A Lam được không ạ?

" Ài! Còn bác trai cái gì. Gọi ta là Ba.

Lạc Y bên cạnh cũng xen vào, cười rạng rỡ.

" Tiểu Bạch nói phải, cũng con nên gọi hai ta là Ba Mẹ. Tôi nói phải không tiểu bạch...

" Khụ~~Bà trước mặt hai đứa nhỏ, cho tôi chút thể diện đi......

Lúc này cô quan sát vị Ba chồng này, có thể nhìn ra ông là người nghiêm nghị. Khí chất hơn người, giống một đại soái chinh chiến lâu năm.

Thoáng chốc, bầu không khí một mãnh hòa hợp.

Bất ngờ Surgery bay tới, Uyển Nhi theo phản xạ ôm lấy. Không ngừng vuốt ve.

Ngụy Tư Bạch rất tự nhiên mà giới thiệu cho co biết.

" Đây là sinh vật trên sao hỏa Surgery có trí tuệ A+, bình thường nó rất sợ người lạ.

Lạc Y ở bên nói thêm: " Chắc chắn Surgery biết, Uyển Nhi là người nhà, nên mới thân thiết như vậy.

Uyển Nhi cười ngọt ngào, định đáp lại. Bỗng người đàn ông bên cạnh cầm Surgery ném đi xa.

Mắt hắn trừng với surgery, kết nối sóng não.

" Đủ rồi nha? Đây là vợ lão tử, nhanh Cút ra. Không lão tử cho mi về sao hỏa.

Ánh mắt của Ngụy Tư Lam phát lạnh

liếc nhìn Surgery một cái.

Surgery ở góc tường, trưng ra bộ dáng đáng yêu ủy khuất nhìn Uyển Nhi. Lưu luyến rời đi, nó là rất sợ bị ném về sao hỏa.

Mà chủ nhân mặt lạnh, nói được sẽ làm được...

Lúc này Ngụy Tư Lam mới hài lòng, nắm chặt bàn tay nhỏ của Uyển Nhi.

Lạc Y và Ngụy Tư Bạch nhìn nhau, đều có chút buồn cười, con trai hai người cũng có lúc đáng yêu như thế này đây.

Lạc Y nhanh chóng kết thúc bầu không khí này. Bà lên tiếng phụ họa.

" Chừng nào thì hai đứa cử hành hôn lễ? Đăng kí trước hay là làm lễ trước…”

Uyển Nhi theo tự nhiên đáp.

" Cháu... Sao...cũng được! Chỉ là cháu còn đang dang rở ở trường quân đội.

Cô biết Nguyên chủ từ khi mất tích. Việc học liền bị bỏ dở, còn hai năm nữa mới tốt nghiệp. Bây giờ kết hôn có sẽ không tiện cho lắm.

Nhưng, Uyển Nhi định nói tiếp. Thì Ngụy Tư Lam đánh gãy.

Hắn cầm lấy tay cô đưa lên: " Bây giờ đi đăng ký, ngày mai Tổ chức hôn lễ.

Tóm lại, phải chói chặt vợ trước. Khỏi cần đính hôn trực tiếp cưới là được.

Lạc Y và Ngụy Tư Bạch thì không ngạc nhiên. Họ nhìn ra con trai họ muốn chói chặt nàng dâu này.

Uyển Nhi thì không được như hai người, cô trợn mắt ngạc nhiên. Ít ra phải đính hôn trước chứ, sao hắn có thể bá đạo như vậy được.

Lạc Y hiểu ý, liền lên tiếng thay cho Uyển Nhi.

" Tiểu Lam.. Con thấy có hơi gấp hay không? Vẫn nên đính hôn trước, đợi con dâu học xong rồi cử hành hôn lễ.

Nhưng ánh mắt hắn trầm xuống, liếc mắt cảnh cáo mẹ mình.

" Không! Bây giờ con và cô ấy sẽ đi đăng kí. Còn tổ chức khi nào cũng được.

" Bảo Bảo! Anh nói có phải không?

Lúc này cô thật sự muốn đánh hắn.

" Đúng cái ông nội nhà hắn, ai cho hắn cái quyền định đoạt. Còn không thèo hỏi ý lão nương.

Uyển Nhi cúi đầu, cố gắng thể hiện ngại ngùng. Ngọt ngào mở miệng.

" Dạ! A Lam nói đúng, vẫn nên đăng kí trước.

( Ting -- Độ Hảo cảm của nam chủ +10% bây giờ là 80% tiểu tỷ tỷ cố lên.)

" Khụ! Bán đứng bản thân mình, mà tăng hảo cảm. Thì lão nương cắn răng cố làm.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều có chút không kịp phản ứng.

Ngụy Tư Lam không nói gì, hắn rất hài lòng câu trả lời của cô. Lập tức kéo cô đi Trung Tâm Tinh Tế, đăng kí kết hôn.

Lạc Y và Ngụy Tư Bạch chết chân, nhìn thân ảnh hai người dần biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.