Lúc này Bạch Vũ Long bị đánh khiến mất trí nhớ, bây giờ hắn giống hài tử ba bốn tuổi.
Mới mở mắt ra liền nhìn thấy Uyển Nhi, cho rằng cô là mẫu thân của mình.
[...] Tiểu tỷ tỷ, nhi tử gọi tỷ kìa. Mau lại ôm nhi tử của mình đi.
" Ôm cái ông nội nhà hắn, tên nam chủ này là mất trí thật. Hay đùa giỡn lão nương.
[...] Xác định mất trí thật, ta xem tỷ tỷ xoát hảo cảm bằng cái gì đây.
Uyển Nhi:"....."
Bạch Vũ Long không nghe thấy câu trả lời, liền chu môi. Bộ dáng ủy khuất gọi tiếp. Giống như cô không đáp lại,hắn sẽ khóc ngay lập tức.
" Mẫu Thân...."
Uyển Nhi bị gọi là Mẫu Thân, toàn thân vẫn cứng ngắc. Thân thể này mới 16 tuổi, bị lão yêu mấy nghìn tuổi gọi mẫu thân. Thật muốn một đao chém chết hắn.
Bạch Vũ Thần rụt dè tiến tới, nép mình vào ngực khiến Uyển Nhi. Bộ dáng vui sướng, tiếp tục làm nũng.
" Mẫu Thân....ôm ôm "
Uyển Nhi hít sâu vào một hơi, kiên nhẫn giải thích cho hắn hiểu....
" Ta không phải mẫu thân ngươi! Ta là An Uyển Nhi.
Uyển Nhi theo phản xạ mà gật đầu, cô không thể nào ở trên đảo được. Cô còn phải thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ.
Vừa rứt lời, đôi mắt ngây thở của hắn, hiện lên tia hàn khí. Nữ nhân này định rời bỏ hắn đi sao?.
Uyển Nhi lúc này, không có để ý tới ánh mắt của hắn cô lãnh đạm hướng Bạch Vũ Long nói.
" Ngươi có nguyện ý đi cùng ta không?
Tích tắc đôi mắt hàn khí kia liền biến mất. Hắn vui mừng gật đầu, còn mở rộng tay ôm lấy cô vào lòng, làm nũng nói.
" Tiểu Nhi tỷ thật sự dẫn ta theo cùng?
" Bạch Vũ Long, ta tới nơi này vì ngươi. Tất nhiên rời đi phải mang theo ngươi rồi.
Cô vừa nói, động tác xoa đầu nhẹ nhàng trên đỉnh đầu hắn. Càng xoa cô gàng ghen tị. Vì lí do do gì tên nam chủ này đã mỹ mạo, mái tóc còn tốt hơn cả cô.
Bạch Vũ Long thật khó chịu khi bị cô xoa đầu, luôn có cảm giác không đúng nơi nào đó. Càng nghĩ hắn càng đau đầu.
Thời điểm bây giờ Bạch Vũ Long mất trí nhớ, hơn không biết chính mình là Thủy Thần, nhìn xuống chính mình có chân. Hắn nghĩ hắn và cô là cùng một loại.
Bây giờ hai người muốn ra khỏi đảo thủy thần có chút khó khăn, lúc đi vào thuyền nhỏ đã bị lôi kiếp đánh nát.
Chỉ có thể đi bộ ra bờ biển, sau sau dùng kiếm phi hành. Chắc chắn cô phải cõng tên nam chủ này trên lưng rồi.
Uyển Nhi lúc này, khóc không ra nước mắt. Nam nhân này rất nặng, lại bắt cô. Một nữ nhân yếu đuối phải cõng.
Đợi xoát hảo cảm đầy, cô thề chính mình phải ăn sạch hắn.