[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 255: Công lược thủy thần (hoàn)



Uyển Nhi vô lực ngất đi, khi tỉnh dậy liền thấy mình vẫn trong căn phòng nguy nga này. Nhìn lại xuống thân đã được thay y phục khác.

Cảm giác khắp người suy yếu, cũng không có đau như phá thân. Coi như tên Lãnh Tầm kia còn chút lương tâm.

Nữa tháng trôi qua, cô vẫn bị giam giữ trong hoàng cung. Thời gian này, trời vẫn mưa không ngớt.Thiên tai hoành hành khắp nơi.

Thân thể này không chịu nổi, nhiều lắm thì sống thêm được 5 ngày. Lãnh Tầm lúc này cũng rất đau đầu.

Hắn tìm đủ phương pháp dù rỗng cả quốc khố. Bệnh tình của cô không tìm ra nguyên nhân, dù cho dược liệu chân quý, không thể nào giúp gì được.

Chưa kể tới hơn nữa tháng nay, thiên tai hoành hành. Khắp nơi lũ lụt, tới kinh thành cũng đã ngập nước. Hắn không biết bao giờ mưa mới ngừng.

Chỉ sợ khi mưa ngừng, dịch bệnh bùng phát, chắc chắn là điều sẽ xảy ra.

Lãnh Tầm ngồi trên long ỷ, khẽ xoa mi tâm. Khắp thiên hạ này hắn không sợ bất kì ai. Thời điểm bây giờ, hắn rất sợ thiên tai.

Uyển Nhi đang nằm nhàn nhã trên giường. Âm thang hệ thống cảnh báo vang lên.

[...] Cảnh báo thế giới sắp bị hủy duyệt. Độ nhấn chìm là 20%

[...] Đang còn gia tăng, độ nhấn chìm là 50 %.......

Uyển Nhi nhoài người dậy kinh ngạc. Có phải tên nam chủ kia nổi điên, hắn định nhấn chìm cả thiên hạ?

[...] Tiểu tỷ tỷ đoán đúng rồi, nam chủ đang nổi điên.

Uyển Nhi:"..........

khắp hoàng cung đã bị nước nhấn chìm hơn phân nữa, Lãnh Tầm lo lắng hắn vội vàng tới Nguyệt Hoa Cung, nơi hắn nhốt Uyển Nhi.

Chỉ sợ lúc này nước ùa vào cung của nàng. Lãnh Tầm được thái giám chèo thuyền tới Nguyệt Hoa cung.

Thời điểm này bất kể ở ngoài cung hay trong cung, đều di chuyển bằng thuyền.

Lúc hắn bước vào, thấy Uyển Nhi ngồi trên giường. Đáy mắt nàng hiện lên tia vui mừng lẫn chờ đợi.

Uyển Nhi thấy Lãnh Tầm bước vào, nhìn mình chăm chăm. Thì cô yếu ớt cất giọng mỉa mai.

" Hoàng Thượng ngài vẫn nên thả ta ra, ta đã là người sắp chết.

" Nếu ngài chịu thả ta ra, thì thiên hạ này của ngài sẽ không bị nhấn chìm.

" Bách tính của ngài sẽ không phải chết vô tội.

Lãnh Tầm nhíu mày, hắn không tin những gì nàng nói. Thiên tai là do trời, nàng ấy làm sao mà ngăn cản.

" Nàng đừng hồ nháo, thiên tai là do số trời.

" Nàng lấy gì ngăn cản, dù nàng sắp không được. Cũng phải chết bên cạnh ta.

Uyển Nhi thở ra một hơi, đối với những tên thần kinh như Lãnh Tầm. Cô không có đối sách với hắn.

Cô nhắm mắt lại, trong đầu nhâm tên Bạch Vũ Long trên bản đồ siêu cấp. Phát hiện ra hắn đang rất gần cô.

Uyển Nhi cười sáng lạn, hướng Lãnh Tầm nói một câu.

" Hoàng Thượng rất tiếc, khi ta chết cũng không chết bên ngài.

" Ta đã có người trong lòng hắn sắp tới đây rồi.

Bất giác đôi mắt Lãnh Tầm lóe lên tia ngạc nhiên lẫn lãnh ý. Lãnh Tầm rống giận, dù cho hắn có làm chuyện gì.

Nữ nhân này năm lần bảy lượt, vẫn muốn rời xa hắn.Tới chết cũng không nguyện ý chết bên hắn.

" Được! Nếu đã như vậy ta tự tay tiễn nàng.

Lãnh Tầm bước tới gần Uyển Nhi, hai tay bóp chặt lấy cổ trắng nõn của cô. Lúc này hắn chỉ muốn chiếm giữ nữ nhân này. Dù chỉ là thân thể.

Uyển Nhi cảm thấy cổ đau đớn, hít thở không thông. Cho tới khi hệ thống báo điểm sinh mệnh còn 2%.

Bất ngờ cửa bị nước đập bay đi. Lãnh Tầm giật mình, hắn quay đầu nhìn lại hướng cửa. Đập vào mắt hắn là ngọn sóng cao lớn, đang dâng lên.

Uyển Nhi mĩm cười mãn nguyện, miệng nhỏ mấp máy.

" Chàng tới rồi, rốt cuộc cũng tới rồi.

Lãnh Tầm căng mắt ra nhìn, hắn Không thấy người nào. Nàng ấy là chờ đợi ai? Là ai tới.

" Nàng nói nhanh! Nàng đang đợi ai tới?

Uyển Nhi vẫn cười xinh đẹp,trong bộ dạng yếu ớt nhợt nhạt. Lúc này cả hai người đều ướt hết.

" Ta đợi thần, phu quân của ta đã tới đây rồi.......

Không để cho Lãnh Tầm lên tiếng, bên ngoài gió điên cuồng thét gào. Âm thanh hoa lệ, văng vẳng như từ nơi rất xa vọng vào.

" Nhân loại đáng chết, ngươi cả gan đem nương tử của bổn thần đi.

Lãnh Tầm kinh ngạc, nhìn về hướng âm thanh phát ra, hắn nhìn nam nhân đứng trên ngọn sóng cao trào.

Nam nhân này gương mặt mĩ mạo, không có chân, thay vào đó là đuôi cá. Khắp người tỏa ra tử khí.

Hắn là bậc đế vương, không thể chịu khuất phục bất kể ai. Dù cho là thần đi nữa.

" Thủy Thần, nàng đã là người của ta. Ngài dù là thần cũng không thể thắng nổi ta.

Lãnh Tầm trừng mắt với Bạch Vũ Long. Mặt đối mặt lạnh lùng lên tiếng.

Bạch Vũ Long bị khiêu khích hắn phất tay. Lãnh Tầm liền bị thổi bay xa, nôn ra một ngụm máu.

Hắn lúc này quét đôi mắt đỏ như máu về phía Uyển Nhi, phi thân tới ôm Uyển Nhi vào lòng.

Mưa có dấu hiệu lớn hơn. Cơn tức giận của Bạch Vũ Long, khiến hoàng cung trở thành nơi đổ nát. Khắp nơi đều bị nhấn chìm trong nước.

Mắt thấy không ổn, Uyển Nhi dùng hơi sức còn lại, thều thào vào tai Bạch Vũ Long.

" Phu quân, chàng đem ta đi. Hắn vẫn chưa làm gì ta.

" Ta sắp không xong rồi, đừng liên lụy bách tính vô tội....

Bạch Vũ Long nghe thấy Uyển Nhi nói. Hắn cúi xuống nhìn nàng, liền thu bớt sát ý.

" Nương tử, nàng sẽ không sao. Ta sẽ không để nàng chết.

Cô nở nụ cười nhợt nhạt, bàn tay xoa lên gương mặt mĩ mạo của hắn.

" Được! Tới lúc đó ta muốn đuôi cá của chàng.

" Được! Nàng muốn gì ta đều cho.

Ngay cả trái tim hắn còn cho nàng được, đừng nói là đuôi cá hắn nguyện cắt bỏ...

Bạch Vũ Long liếc ánh mắt sắc bén về phía Lãnh Tầm, lên tiếng nhắc nhỡ

" Ngươi hãy mong nàng không có chuyện gì, nếu không thiên hạ này của ngươi...

" Ta không ngại nhấn chìm xuống biển đâu.

Rứt rời hắn ôm Uyển Nhi bay đi mất. Chỉ còn Lãnh Tầm ngã dục ở dưới đất.

Lúc này, mây mù tiêu tán đi mưa đã ngừng. Nước cũng rút đi hết, cả hoàng cung chỉ còn lại mảnh điêu tàn.

Lãnh Tầm nhận ra rằng. Thứ không phải của mình, mãi mãi không thuộc về mình.

Là con người, không thể đấu với thần. Chỉ nhận lại thương vong.

_____________________________

Bạch Vũ Long để Uyển Nhi dựa vào mình, hắn ôm chặt lấy cô. Bàn tay xoa lên gương mặt nhợt nhạt kia.

" Chàng đã nhớ hết rồi đúng không? Xin lỗi là ta lừa chàng.

" Không nên dụ dỗ chàng như hài tử, chàng ca rất hay.........

Bạch Vũ Long áp môi mình lên cánh môi thiếu huyết sắc kia của cô. Hắn lúc này rất ôn nhu, không còn tử khí quanh người.

" Nàng đừng nói gì nữa! Ta nguyện để nàng lừa gạt ta...

" Nương tử nàng sẽ không chết, ta sẽ không để điều đó xảy ra. Rồi ta sẽ lại ca cho nàng nghe.

" Chàng định làm gì? Sinh tử bệnh lão không thể ngăn cản.

" Được chết bên chàng, ta đã mãn nguyện.

Bạch Vũ Long gắt gao lấy Uyển Nhi, hắn im lặng không trả lời nàng nữa.

Bàn tay lưu loát, vươn móng tay sắc ngọn ra. Đâm sâu vào trong lồng ngực mình, cố gắng moi trái tim ra ngoài.

Uyển Nhi không còn sức ngăn cản, chỉ biết trừng mắt nhìn hắn tự đâm vào lồng ngực mình.

" Đừngggg... Chàng đừng moi ra sẽ Chết...

Bạch Vũ Long cắn chặt răng, tránh cho mình phát ra âm thanh đau đớn.

Vài phút sau, sắc mặt hắn đã tái nhợt. Tay cầm chắc trái tim tỏa ra ánh hào quang màu xanh.

Đặt trái tim trên lồng ngực Uyển Nhi, vài giây sau trái tim liền biến mất.

Tức thì cô cảm giác được sinh mệnh trỗi dậy. Sức mạnh điên cuồng chạy khắp cơ thể của cô.

Bạch Vũ Long vẫn ông chặt lấy nàng, lồng ngực hắn đã lành lại. Không có bất cứ dấu vết như bị moi tim, chỉ còn vương lại vết máu loang lỗ trên y phục.

Đôi mắt Uyển Nhi hồng hồng, cô xúc động xen lẫn đau lòng. Tay niết lên gương mặt mĩ mạo, không có một chút huyết sắc nào.

" Chàng! Sao chàng là thần lại ngu ngốc tới vậy. Trái tim này ta trả cho chàng, ta không nhận.

" Ta không muốn nhận... Tên thủy thần đáng chết.

" Chàng nhanh lấy lại đi, trái tim xấu xí này lão nương không cần..

Bạch Vũ Long mệt mỏi, hắn cảm thấy sức lực như bị rút cạn đi. Hắn cố gắng nở nụ cười hoa lệ với cô.

" Nương Tử! nàng xứng đáng có nó. Ta sẽ không chết được đâu.

Bỗng nhiên đuôi cá của hắn biến thành đôi chân, Uyển Nhi kinh ngạc trước dị tượng này.

[...] Tiểu tỷ tỷ không cần ngạc nhiên,hắn mất đi trái tim của thần, thì tức khắc trở thành người bình thường.

Uyển Nhi nghe được lời giải thích của hệ thống, lúc này cô mới yên tâm thở nhẹ ra.

" Phu Quân, chàng hứa cho ta đuôi cá. Đuôi cả chàng đâu? Ta muốn ăn.

Bạch Vũ Long xấu hổ, mặt hắn hồng hồng. Mấp máy mở miệng.....

" Đuôi... Ta không có! Nhưng nàng có thể ăn ta.

Uyển Nhi phì cười, tay gõ nhẹ lên trán hắn ngọt ngào nói.

" Ta sẽ đưa chàng tiêu dao thiên hạ, trọn kiếp này.

Bạch Vũ Long nhẹ nhàng gật đầu.

" Được, ta sẽ bồi bên nàng kiếp này. Kiếp sau đều bồi bên nàng.

" Muôn kiếp luân hồi, ta chỉ yêu mình nàng.

( Ting -- đã hoàn thành nghiệm vụ 100% -- Tiến hành sao chép tính cách kí thể 5% - 10% -100% sao chép thành công.

( Tách ly khỏi kí thể thành công)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.