Hai người chở về khách sạn, liền trở lại phòng của mình. Sắp xếp hành lý, ngày mai chuẩn bị bay về nước.
Tùy Gia Lạc lúc này mới tắm xong, tóc ướt rũ xuống, trên người chỉ mặc duy nhất áo ngủ. Nước trên tóc nhỏ giọt ướt vai áo, thời điểm này nhìn hắn đẹp tới tà mị
Bỗng nhiên cửa bên ngoài,tiếng gõ cửa vang lên. Tùy Gia Lạc lười nhác, chống thân dậy ra mở cửa.
" Cốc Cốc "
Vừa mở cửa ra liền thấy Uyển Nhi, gương mặt có chút do dự. Hắn có chút kinh ngạc nhìn cô, hồi sau mở miệng hỏi.
" Còn có việc gì sao?
" Gia Lạc.... Tôi... Thật ra..: " Cô tỏ ra thái độ hơi bối rối, ngập ngừng. Tay đưa ra một bịch trắng nhỏ nhét vào tay Tùy Gia Lạc.
" Gia Lạc lúc tối anh có uống nhiều rươu, đây là thuốc tiêu hóa anh liền đi.
" Tôi phải về phòng của mình rồi "
Rứt lời cô hơi đỏ mặt e thẹn, xoay người bỏ đi. Không đợi để cho Tùy Gia Lạc lên tiếng.
Hắn nhìn hình dáng Uyển Nhi gấp rút rời đi, khéo môi hơi nhếch Lên ý cười. Thư ký này của hắn da mặt thật mỏng, cũng rất chu đáo.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 55% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi thấy hảo cảm tăng, không khỏi vui mừng. Không uổng công cô diễn kịch lâu nay.
[...] Tiểu tỷ tỷ trong bịch đó, có thật là thuốc tiêu hóa không?
" Là thuốc tiêu hóa. Nếu hắn không phải nam chủ, thì lão nương đã sớm bỏ thuốc xổ vào rồi.
[...] "...." Ta vẫn không nên nói chuyện cùng tiểu tỷ tỷ.
Uyển Nhi về tới phòng, cầm điện thoại nhắn tin sang cho Tùy Gia Lạc. Lúc sau cô ném điện thoại ra một góc, an ổn chìm vào giấc ngủ.
Tùy Gia Lạc đăng nằm, nghe âm thanh tin nhắn. Hắn liền mở ra xem, thấy dãy số lạ, trực tiếp mở tin nhắn ra đọc.
" Gia Lạc anh nhớ uống thuốc với nước ấm, tôi đã đặt vé bay lúc 5 giờ chiều.
" Tổng giám đốc " ngủ ngon.
Hắn đọc xong tin nhắn, tưởng rằng cô có công việc cần nói, ai ngờ là nhắc nhở hắn uống thuốc. Ban đầu hắn vứt điện thoại sang một bên.
Không biết trời xui đất khiến như thế nào, lại cầm điện thoại lên lưu số của cô lại, thuận tay nhắn tin lại cho cô.
" Cảm Ơn "
Uyển Nhi thấy tin nhắn đến, vội vàng mở ra xem. Ai ngờ cô nhắn cho hắn cả một bài điếu văn dài đầy ý nghĩa.
Mà tên nam chủ này, chỉ nhắn lại hai chữ " cảm ơn ".
Thật sự cô muốn bổ đôi đầu hắn ra, xem bên trong được làm từ đậu hủ phải không?
Cô lười nhắn lại, tiếp tục nhắm mắt đánh cờ với chu công. Còn thời gian buổi sáng, Uyển Nhi quyết định càn quét hét nhà hàng ở Anh.
_______________________
- Đôi lời T/G: Hãy tôn trọng người viết. Thỉnh không đăng ở wed khác.
- Truyện chỉ được đăng duy nhất trên app " Mê Đọc Truyện "
- Chỉ tiếp nhận ý kiến. Không thu bất kì gạch đá nào, không thích có thể không đọc. Không chấp nhận những lời khiếm nhã nào
****Xin lỗi đành phải chèn ngang***
______________________________
Thoáng cái một ngày ở Anh đã trôi qua, Hai người vừa bước ra từ sân bay đã có người tới đón.
Uyển Nhi bộp chôp trong lòng, theo như cốt truyện. Thì đây là tình huống Tùy Gia Lạc,sẽ gặp Hoa Như Ngọc vào hôm nay.
Cô đã cố gắng đặt vé trễ hơn 2 giờ. Chắc hai người họ sẽ không gặp nhau được.
Hai người yên tĩnh ngồi trên xe. Đi được 15 phút, bỗng nhiên xe dừng lại. Uyển Nhi nhìn đằng trước, giống như đụng phải người nào.
Tùy Gia Lạc cau mày, mở cửa ra bước xuống xe. Uyển Nhi cũng hấp tấp xuống theo sao.
Cô liếc nhìn nữ nhân đang ngã dưới đất, gương mặt không tính xinh đẹp kinh diễm. Nhưng có nét thập phần đáng yêu, Uyển Nhi hơi nghi ngờ thì hệ thống nhắc nhỡ.
[...] Tiểu Tỷ tỷ đó là nữ chủ
Uyển Nhi lúc này rất muốn phun tào. Đây chắc chắn là do hào quang của nữ chủ quá mạnh mẽ rồi.
Cô liếc nhìn Hoa Như Ngọc, xong lại đảo mắt nhìn Tùy Gia Lạc. Thấy hắn không có bất cứ hành động gì, lúc này cô nhẹ nhàng thở ra.
Định tiến lại gần đỡ Hoa Như Ngọc lên, Bất giác Hoa Như Ngọc lên tiếng trách móc.
" Các người đi không nhìn đường sao? Đâm vào người ta còn không đường xin lỗi?
Uyển Nhi nhanh chóng, tiến lại gần định bụng đỡ Hoa Như Ngọc lên. Còn chưa kịp cất tiếng xin lỗi, thì Tùy Gia Lạc đã ra lệnh.
" Uyển Nhi cô đưa chi phiếu cho người này, xem như tiền thuốc.
Hoa Như Ngọc lẫn Uyển Nhi nghe, sắc mặt mỗi người đều khác nhau. Uyển Nhi cắn răng, quả thật không thể thay đổi cốt truyện.
Lúc này Hoa Như Ngọc hung hăng tiến tới gần Tùy Gia Lạc. Vung tay lên, tát mạnh xuống mặt hắn.
Uyển Nhi phản ứng nhanh chóng, mím chặt môi hứng trọn cái tái này. Tiếng tát vang lên rất rõ ràng.
" Chát ~~ "
Hoa Như Ngọc kinh ngạc, hơi cứng người lại, cô chỉ muốn đánh tên khinh người kia. Ai ngờ cô gái này lại ngăn cản.
Tùy Gia Lạc ngạc nhiên, hắn không ngờ tới Uyển Nhi sẽ thay hắn. Lãnh trọn cái tát này.
Một bên má của Uyển Nhi in rõ năm ngón tay, hốc mắt cô hơi đỏ hồng, môi mím chặt hướng Hoa Như Ngọc xin lỗi.
" Xin lỗi vị tiểu thư này, Tổng giám đốc của tôi không có ý khinh thường cô.
" Chỉ là anh ấy, không thích chạm vào người lạ, tôi thay mặt xin lỗi vị tiểu thư này.
( Ting -- Hảo cảm của nam chủ +5% Độ hảo cảm là 60% tiểu tỷ tỷ giỏi quá)
Tùy Gia Lạc nhìn hành động của cô, hắn lại nhìn lên Hoa Như Lạc. Bất giác hắn rất ghét nữ nhân trước mặt này.
Tùy Gia Lạc lôi kéo Uyển Nhi lên xe, giật lại tấm chi phiếu. Ánh mắt đầy hàn khí nhìn Hoa Như Ngọc, lạnh lùng phun từng chữ.
" Thật không giống nữ nhân"
Rứt rời hắn ra lệnh cho tài xế, lái xe chạy thẳng. Không thèm để ý tới Hoa Như Ngọc còn đã ngã dưới đất.
Hoa Như Ngọc thẫn thờ, cô ta có không may đâm vào xe hắn. Có lỗ mãng đánh người, nhưng cô là nữ nhân mà?
Hoa Như Ngọc nghe Tùy Gia Lạc nói bản thân mình, không phải nữ nhân. Bất giác lồng ngực hơi nhói, giống như cô đã để tuột mắt một người quan trọng.
Cô cảm thấy kì lạ, nam nhân vừa rồi..hôm nay chỉ mới gặp lần đầu, sao có thể quen thuộc??
Lúc này Uyển Nhi một tay xoa má, ngồi trên xe. Có một chút đau, nhưng trong lòng cô đang rất muốn cười thật to.
Nam chủ lại ngang nhiên,nói nữ chủ không phải nữ nhân. Khác nào vã một cái tát vào mặt nữ chủ a~~
Tùy Gia Lạc nhàn nhạt mở miệng, ra lệnh cho tài xế.
" Tới bệnh viện "
" Gia Lạc, anh bị đau chỗ nào sao? Hay chỗ nào không khỏe.:" Uyển Nhi giả ngốc lên tiếng hỏi.
" Tôi thì không? Nhưng cô thì cần tới bệnh viện.
Hắn quả thật không biết, cô thư ký này trong lúc làm việc. Thì thông minh tột cùng, còn bây giờ thì ngây thơ tới đáng yêu.
" Gia Lạc, không cần đâu anh đưa tôi về nhà, trườm đã thì sẽ không sao.
Tùy Gia Lạc nhíu mày, hướng Uyển Nhi hỏi lại..
" Cô chắc là không cần tới bệnh viện?
Uyển Nhi nhẹ nhàng gật đầu, mà đáy mắt cô lại nghĩ ra trò hay khác. Thú vị hơn.