[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 277: Phượng hoàng ở trên , thượng thần nằm dưới 9



Vì dung mạo quá mức khuynh thành, Uyển Nhi đành phải dùng mũ che khuất dung mạo. Thoáng cái đã tới Hắc Phong.

Nơi này phồn hoa không kém gì kinh thành là mấy, Uyển Nhi ôm Mật Ly vào trong lồng ngực, vừa đi vừa tham thú xung quanh.

Đi theo đúng chỉ dẫn, nơi đạo sĩ đang cầm trong tay ma châu. Hai người vẫn đi về phía trước, cho tới khi dừng trước tiểu lâu.

Tiểu lâu này lớn nhất Hắc Phong. Uyển Nhi bước chân vào tiểu lâu, đập vào mắt cô là một vị nam nhân tuấn tú, mặc y phục đạo sĩ gấm xanh. Viền áo có chút màu đen.

Nam tử bên cạnh dung mạo cungz không kém, liếc mắt tà mị nhìn chằm chằm vị đạo sĩ tuấn tú kia.

" Chậc chậc ~ ta nói tiểu đạo sĩ, ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy làm đạo sĩ chẳng phải đáng tiếc!

" Chi bằng ngươi làm nam sủng của ca ca đi. Ca ca sẽ đối đãi ngươi tử tế! Hết lòng khoản đãi.

Xung quanh tiểu lâu, không có ít người vây lại xem kịch vui. Uyển Nhi mới bước vào, đã nhìn thấy cảnh này. Bất giác trong lòng nổi lên hứng thú không thôi.

Sắc mặt đạo sĩ kia mặt đỏ lên, nội tâm tràn ngập cảm giác hổ thẹn. Miệng mở lớn, lắp bắp quá lên.

" Ngư...ngươi là nam nhân, không biết xấu hổ. Không biết liêm sĩ......

Nam tử bên cạnh, mở miệng chêu chọc còn chưa đã. Bắt đầu động tay động chân, tiến lại gần vị đạo sĩ. Nhanh chóng hướng vị đạo sĩ mà lao tới.

Tuy vị đạo sĩ kia tuy ăn nói lắp bắp, nhưng thấy hành động không tiết tháo kia. Liền léo mắt một cái đã tránh khỏi, bàn tay dơ bẩn của nam tử kia.

Nam tử kia không nản lòng, ngược lại cười đến càng thêm vui vẻ: " A ~~ tình tình kiên cường, rất hợp khẩu vị. Ca ca rất thích.

" Nhanh~ tới đây cho ca ca thơm thơm......

Bỗng nhiên một chiếc đũa hung hăng bay tới, lướt qua nam tử vừa mới lên tiếng. Khiến một bên má của hắn bật máu.

" Là ai?

" Là tên nào, không sợ chết. Ăn gam hùm mật gấu đã thương gia gia? Bước ra đây.....

Uyển Nhi ôm Mật Ly bước ra từ đám đông, lưng thẳng ngực ưởn, cao ngạo hơn người lên tiếng.

" Ngươi lớn lên giống hệt A Cẩu, tới đạo sĩ cũng không buông tha. Ta xem ngươi còn không bằng A Cẩu.

Giọng nói của Uyển Nhi lạnh lùng, cao lãnh. Hoàn toàn tỏ ra vẻ khinh thường tới tột cùng.

Mọi người xung quanh nhìn dáng vẻ, lười biếng của Uyển Nhi. Trên tay còn vuốt ve sủng vật. Tất cả đều tò mò về tư sắc của nữ tử che khuất mặt này.

Nam tử bị Uyển Nhi làm cho bị thương, miệng há lớn. Hắn mặc dù chưa nhìn thấy dung mạo của Uyển Nhi. Nhưng chỉ cần nhìn dáng vẻ mê người kia, cũng khiến hắn cầm lòng không được.

Nam tử khó khăn nuốt nước bọt xuống, mở miệng: " Vị tiểu cô nương này, trời nóng bức sao còn che mặt. Vẫn nên kéo xuống cho mát mẻ.

Uyển Nhi khinh thường, cô không thèm đánh tên tiểu nhân này chỉ tổ bẩn tay.

Nếu còn là vampire cô xác định, máu của tên nam tử này là hạ phẩm. Có cho cô cũng không thèm hút.

Uyển Nhi nhìn dung mạo của vị đạo sĩ qua lớp rèm, nhìn thấy sắc mặt hắn đỏ lên. Cô có chút không tin, xác định lại vị trí của viên ma châu.

Xác định lại quả thật vẫn ở trên người, của vị đạo sĩ trẻ tuổi kia. Hơn nữa ngũ quan hắn rất tinh xảo, rất giống với tiểu thịt tươi a~~~

" Mẹ Nó! Hệ thống đây là nhầm lẫn phải không?

Không phải đạo sĩ, đa số đều là râu tóc bạc phơ, làn da nhăn nhúm. Còn tên tiểu bạch kiểm hay mắc cỡ này là ai??

[...] Tiểu tỷ tỷ không có lỗi. Xác thực là một người, ai nói với tiểu tỷ tỷ đạo sĩ phải già và xấu xí?

" Trong phim đều như vậy, tiểu thuyết cũng không khác đâu....?

[...] Khụ! Vì tỷ gặp hắn sớm hơn 20 năm. Tất nhiên sẽ trẻ trung, tiểu tỷ tỷ nhanh dụ dỗ hắn lấy đi ma châu.

Uyển Nhi: " Được ~~"

Uyển Nhi bỏ qua nam tử háo sắc kia, trực tiếp vươn tay ra lôi kéo vị đạo sĩ trẻ tuổi. Còn không quên lên tiếng.

" Đi thôi ". Một mạch kéo vị đạo sĩ đi thẳng ra khỏi tiểu lâu. Khiến toàn bộ mọi người kinh ngạc, như thể trúng tà.

Toàn thân không thể nhúc nhích. Chỉ biết trợn tròn mắt nhìn hai người bước đi.

" Miêu~~Miêu! Tỷ không phải thấy nam nhân này lớn lên xinh đẹp, liền không buông tha chứ?

" Hừ muội nghĩ nhiều, chỉ là ta lương tâm nổi lên. Liền giúp hắn giải vây:" Uyển Nhi dùng tâm thuật, nói chuyện cùng Mật Ly.

Đi được một lúc, tới chỗ không có người. Lúc này Uyển Nhi mới buông bỏ tay khỏi, ống tay áo của bị đạo sĩ tiểu bạch kiểm kia ra.

Uyển Nhi nhẹ nhàng tháo xuống mũ có rèm, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm tiểu bạch kiểm đạo sĩ kia: " tiểu thịt tươi, ngươi tên là gì?

Hắn vừa mới phục hồi tinh thần lại thấy tư sắc của Uyển Nhi lại lần nữa ngẩn người.

Ngay sau đó lại mặt đỏ lên, quay đầu đi không dám nhìn thẳng Uyển Nhi, miệng lắp bắp..

" T...a.. Ta.. Không phải tiểu thịt tươi.. Cũng. Không phải con thỏ nhỏ ( tiểu bạch kiểm)

" Ta... Là... Là....Trần Thiên Mị..:" nói xong sắc mặt hắn còn đỏ hơn ban đầu, e dè cúi đầu xuống.

Uyển Nhi:" Phụt....... " vội vàng lấy tay che miệng lại, ngăn cho tiếng cười phát ra...

" V...ị....vị cô nương này cứ cười đi, ta biết tên ta có chút giống nữ tử....

Uyển Nhi gật gật đầu, tên Trần Thiên Mị này. Không những tên giống nử tử, mà hành động tới dáng vẻ càng giống hơn. Gương mặt lúc nào cũng trong trạng thái tiểu thẹn thùng.

Mật Ly nhìn bộ dáng Uyển Nhi nhìn vị đạo sĩ tới hoa si. " Miêu~~! Tỷ còn chối đi, tỷ là đang thích tên tiểu bạch kiểm này.

" Miêu~! Tỷ mau lau nước miếng đi.. Thật mất mặt...

Uyển Nhi cười cười:" Được! Ta lau lau....

Ai bảo tên này quá xinh đẹp rồi, Lãnh Thần Duyệt đã đẹp tới tuyệt thế. Thì tên này lại đẹp theo kiểu nhu nhu, thật là giống viên bánh trôi, muốn cắn một miếng...

" Ực ~~~ "

Uyển Nhi trong đầu, lóe lên ý định không ai tưởng tượng được. Nếu như ghép Lãnh Thần Duyệt với tên Trần Thiên Mị này, thành một cặp.

Thì không biết tên nào nằm trên, tên nào là công và tên nào là thụ đây a~~~

Hai người đó thành một cặp, thật xứng đôi... Chậc.. Chậc..

Trần Thiên Mị có chút tò mò, ngắm nhìn hồ ly trong lòng ngực Uyển Nhi. Mật Ly mở đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn hắn.

Nếu hắn đoán không nhầm, thì vị cô nương khuynh thành này, đang nói chuyện cùng hồ ly qua ánh mắt đi. Tuy đạo hạnh hắn không cao, nhưng rất dễ để nhìn ra

Uyển Nhi thấy tên tiểu bạch kiểm này, luôn nhìn mình chằm chằm. Cô mở miệng hỏi.

" Tiểu thịt tươi, ngươi biết ta là ai sao?

Trần Thiên Mị ngẩn người, sau đó mới ấp a ấp úng đính chính lại:" Tiểu... Đ.. A.. Đạo.. Là Trần Thiên Mị, không phải tiểu thịt tươi.

" Hay tiểu bạch kiểm gì đó.. Tiểu đạo, tiểu đạo cũng không biết cô nương là ai."

Uyển Nhi tiến sát vào Trần Thiên Mị, giở giọng chêu ghẹo.

" Ta nói ngươi là tiểu thịt tươi ngươi chính là tiểu thịt tươi. Ta là giải vây cho ngươi.

" Có phải cảm thấy ta người tốt phải không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.