Uyển Nhi nói xong, cô tiến lại gần Nam Cung Hàn, ngón tay thon dài chọc chọc vào bụng của hắn. Bĩu môi, chớp chớp đôi mắt trong veo linh động nói.
" Người nha! ăn thứ gì sao lại béo như vậy? Ah! ta biết rồi ngươi là bằng hữu của A Cẩu.
" Tiểu Trư phải không.....?
Hải Đường kinh sợ, vội tiến tới níu tay Uyển Nhi kéo xuống nhằm muốn, quỳ thỉnh tội. Nhưng cô làm sao có thể quỳ trước nam nhân này, hắn không xứng.
" Nương Nương, người không thể nói bậy. Đó là Hoàng Thượng.
" Bộp --"
" Hoàng Thượng xin người tha tội, nương nương quả thật thần trí không rõ, xuất khẩu loạn ngôn..
" Cộc --Cộc "
Hải Đường lẫn Thiên Lý đồng thời xùy bụp xuống, dập đầu liên hồi. Điều này càng khiến Uyển Nhi sinh khí hơn, trong thâm tâm cô ngầm quyết định sẽ chơi chết tên Nam Cung Hàn này.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB: Phạm My ( Tiểu Đào Đào)
Nếu không chơi chết hắn, tên lão nương sẽ viết ngược..
[...] Tiểu tỷ tỷ, cầu tỷ yêu thương nam chủ. Đừng hở cái là chơi chết nam chủ có được không?
Uyển Nhi:"....."
" Hệ Thống chó chết, mi cút:"
Uyển Nhi trừng mắt liếc nhìn Nam. Cung Hàn, ánh mắt lạnh lùng xa cách, hơn nữa thuần khiết như hài tử. Khiến Hắn cũng nữa tin nữa ngờ.
" Tiểu Trừ, ngươi là cái gì lại bắt hai người họ quỳ? Hai vị tỷ tỷ, mau đứng lên, chỉ được quỳ Phụ Thân phụ mẫu, quỳ tổ tiên.
" Không được quỳ dưới tên Tiểu Trư này:"
Nói xong Uyển Nhi lưu loát muốn nâng Hải Đường và Thiên Lý lên. Nhưng hai nàng ta nhất định không đứng, mơ hồ bị dọa cho sợ hãi.
Nam Cung Hàn:"...."
Trán hắn nổi lên ba vạch hắc tuyến, đôi mắt âm trầm liếc. xuống bụng của mình. Phải hay không bụng mình to thật? Yêu Phi cũng thật lớn mật dám nói hắn là Tiểu Trư?
Lúc này Uyển Nhi không lôi hai người đang quỳ kia đứng lên được, cô đành quay sang đấu khẩu với Nam Cung Hàn.
Không xoát đầy hảo cảm thì thôi, lão nương chịu phạt là xong. Nghĩ như vậy nên Uyển Nhi không hề lo lắng chuyện gì, trừng lớn đôi mắt nhìn Nam Cung Hàn.
Hắn thấy Uyển Nhi không hề kinh sợ mà trừng mắt, giống như thể nàng ấy thật sự không biết hắn. Mơ hồ còn ghét bỏ.
" Tiểu Trư, ngươi trừng cái gì? ngươi nha, không những bụng to mà đôi mắt cũng xấu tới vậy.
" Rầm -- "
" Yêu Phi to gan, ta nhịn nàng đủ rồi. Nàng đừng giả ngây để đổi lấy sự quan tâm tư ta..
Nam Cung Hàn tức giận, nghiên răng rít lên từng chữ. Chân đập vào bàn gỗ hương được chạm khắc tinh xảo. Tức khắc chiếc bàn liền gãy mất một chân
Uyển Nhi lúc này thật sự sinh khí, bàn tay cô nắm chặt. Đôi mắt nhìn cái bàn gãy chân bên canh, khóe môi nhéch lên nụ cười nhàn nhạt.
Hắn tuỏng chỉ mình hắn biết đập bàn thôi sao? Lão nương cũng đập được.
" Rầm -- Rầm:"
Uyển Nhi dùng hết sức lực của thân thể này, bàn tay đập mạnh lên mặt bàn. Tạo thành tiếng vang lớn, tức khắc cái bàn vỡ ra thành 8 mảnh.
Hải Đường, Thiên Lý lẫn Nam Cung Hàn kinh ngạc. Mở lớn hai mắt, như không thể nào tin được những gì mắt mình thấy được.
" Tiểu Trư, ngươi thua rồi. Ngươi thật vô dụng, xấu xí thì thôi đi, không ngờ lại yếu đuối như vậy.
Cô tự đắc lên tiếng mỉa mai Nam Cung Hàn, trong bụng hả hê không thôi. Dám. lớn tiếng với lão nương? tự chuốc lấy nhục.
Nam Cung Hàn sửng sốt, hắn giận tím mặt. Khoát tay ra sau lưng, mở miệng nói.
" Yêu Phi, nàng giỏi lắm, xem như nàng lợi hại.
" Các ngươi chăm sóc cho Yêu Phi thật tốt, tốt nhất đừng để nàng chạy loạn.
Nói xong hắn quay người rời đi, còn không quên truyền chỉ cho, công công thân cận bên mình.
" Truyền ý chỉ của trẫm xuống toàn hậu cung, Yêu Phi mắc phong hàn. Bất cứ ai cũng không thể làm phiền
Công Công cung kính khom người, giọng nói the thé vang lên..
" Nô tải tuân chỉ:"
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +5% độ hảo cảm là 5% tiểu tỷ tỷ thỉnh cố gắng)
Nam Cung Hàn vừa đi vừa ngẫm nghĩ, hắn không tin một người mất trí lại thay đổi tính cách tới chóng mặt như vậy. Hơn nữa chỉ cần 1 cái đập tay bàn đã vỡ vụn. Sức lực mơ hồ còn mạnh mẽ hơn người luyện võ từ nhỏ của hắn.
" Yêu Phi, là trước giờ nàng dấu ta. Hay nàng thật sự mất trí? nàng thành công khiêu chiến sự tò mò của ta rồi.. "
Nghe âm thanh hệ thống cộng hảo cảm, Uyển Nhi kinh ngạc. Cô không hiểu tên nam chủ đang nghĩ cái gì? bị chữi còn vui vẻ tăng hào cảm??
" Này, hai người đứng lên đi. Tên tiểu trước kia đi rồi, ta đói...!
Cô ngồi xuống giường, bẹp bẹp miệng. Tay xoa xoa bụng. Đấu khẩu với nam chủ một hồi thật đói..
Hải Đường và Thiên Lý vội vàng đứng lên, lần này họ tin tưởng Nương Nương của họ mất trí thật. Tính cách hoàn toàn thay đổi thật rồi.
" Nương Nương, nô tì đi nấu cho người một chén cháo khác:"
" Khoan đã, ta muốn ăn vịt nướng. Bánh táo đỏ, chân giò heo hầm:" Uyển Nhi chu mỏ lên đòi hỏi, cô thật sự không nuốt nổi cháo.
" Nương Nương.... "
Thiên Lý định nói gì đó, nhưng đành cúi thấp đầu xuống.Âm thầm gạt lệ bước đi.
" Nô tì sẽ cố gắng, đem chân giò heo, vịt nướng, bánh táo đỏ cho người..:"
" Ân! hai ngươi thật tốt:" Uyển Nhi thật lòng lên tiếng nói.
Cho lão nương ăn no, lão nương nhất định sẽ bảo vệ tốt hai cô nương này.