Hồi sau Đường Thái Y tới chuẩn mạch cho Uyển Nhi. Ông ta hơi chau mày, xem mạch qua sợi chỉ đỏ, hồi lâu mới lên tiếng.
" Hồi bẩm Hoàng Thượng, Yêu Phi nương nương là kích thích quá độ. Ngẫu nhiên sẽ nhớ ra một vài kí ức khắc ghi sâu trong lòng..
"Vậy bệnh trạng này có thể khỏi hẳn hay không? :" Nam Cung Hàn gấp gáp lên tiếng hỏi.
Đường Thái Y khom lưng, mặt gần như sát xuống đất. Hai tay chắp lại cẩn trọng nói.
" Bẩm Hoàng Thượng, loại bệnh này tới nay chưa từng thấy ai khỏi hẳn....
Nghe tới đây Nam Cung Hàn thở ra nhẹ nhõm, sâu tận trong tâm khảm. Hắn cảm thấy may mắm không thôi.
Nếu được hắn vẫn muốn nàng ấy mãi mãi như thế này. Tốt nhất đừng nhớ ra bất cứ chuyện gì.
Nam Cung Hàn khẽ phất tay. Đường Thái Y hiểu ý liền ôm hòm thuốc lui ra ngoài.
" Nàng ngủ một giấc, ta liền đem con diều khác tới cho nàng:" Nam Cung Hàn lên tiếng dỗ dành, hắn vẫn chưa kịp thích ứng với ký ức của Uyển Nhi năm 8 tuổi.
Uyển Nhi hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn, đôi mắt ngoan ngoãn chờ mong. Hai tay nắm góc áo của hắn lên tiếng hỏi.
" Hàn Ca Ca, phải quay về cung sao? Muội ngủ dậy Hàn Ca Ca liền tới đây, làm cho muội một con diều khác sao?
" Ân:" Nam Cung Hàn bất đắc dĩ gật đầu chấp thuận..
" Vậy được, muội liền đi ngủ:" Uyển Nhi reo lên, nhanh chóng leo lên giường nhắm mắt lại.
Nam Cung Hàn hơi chần chờ nhìn Uyển Nhi vô tư đi ngủ. Gương mặt bị che một bên, nhưng vẫn rất xinh đẹp đáng yêu.
Hắn bước ra ngoài tiền thính, dặn dò Hải Đường và Thiên Lý vài câu. Sau đó mới thật rời khỏi tẩm cung của Uyển Nhi.
Được vài bước hắn dừng lại, lạnh lùng đe dọa.
" Sau này ta không cho phép, các ngươi nhắc lại Tống Tướng Quân trước mặt Nương Nương của các ngươi...
" Bộp --"
Toàn bộ cung nô run rẫy quỳ xuống đất. Dập đầu run rẩy đáp lại..
" Chung nô tài biết tội:!
" Hừ:" Hắn hừ lạnh, lần này mới thật sự rời đi.
Ra tới ngoài cửa lớn, công công bên cạnh cẩn thận lên tiếng dò hỏi..
" Hoàng Thượng, bây giờ trở về Thần Hi Điện Sao?
" Không! tới Liễu Đan Cung:" Nam Cung Hàn nhàn nhạt lên tiếng.
Thẳng hướng tẩm cung của Tư Đan Hề mà bước tới.
Tư Đan Hề nghe thấy nô tài báo Nam Cung Hàn sẽ tới đây. Nàng ta kinh hãi nhìn gương mặt mình, phải làm sao với làn gia nhăn nheo này đây?
Bất giác trong đầu lóe lên một ý nghĩ. Tư Đan Hề là người thế giới hiện đại, liền hóa trang đắp bột vẽ loạn lên gương mặt mình.
Gương mặt già nua, tàn nhan nhanh chóng được che lấp tầng tầng lớp lớp phấn. Thoạt nhìn thì không phát hiện ra.
Tư Đan Hề nhanh chóng mặc y phục Phi Vị, dấu hai tay nhăn nheo vào trong ống tay áo rộng thùng thinh. Tiến ta ngoài ngênh đón Nam Cung Hàn
Khi hắn vừa tới, thấy Tư Đan Hề cúi đầu xuống hành lễ. Hắn trực tiếp bế ngang nàng ta lên, tiến lại phía giường như thói quen.
Hai tay lưu loát cởi bỏ y phục, bất ngờ để lộ ra làn dan trước ngực nhăn nheo chảy xệ, Nam Cung Hàn kinh hãi lên tiếng.
" Xảy ra chuyện gì:"
Tư Đan Hề chết lặng, câm nín không biết phải nói như thế nào. Thì đầu máy game tiếp tục phát nhiệm vụ mới.
( Nhiệm vụ mới, người chơi thành công để Hoàng Thượng sủng hạnh. Thành công thưởng làn da căng mịn trắng như ngọc trai.)
( Thất bại, nhận hình phạt làn da già nua kéo dài thêm 2 tháng: Thời hạn 10 giờ)
Nghe được Đầu máy game lại phát nhiệm vụ. Tư Đan Hề cắn răng, áp chế cảm xúc xuống. Cố gắng lấy lại tâm tình lên.
" Hoàng Thượng, thần thiếp là bị Yêu Phi tỷ tỷ đổ chè trôi nước nóng vào. Nhìn có chút ghê mắt.
" Nhưng... Nhưng thần thiếp sẽ giúp người thoải mái.. Hoàng Thượng.. hãy để thần thiếp....:"
Chưa nói hết câu, Nam Cung Hàn đẩy Tư Đan Hề ra. Thân thể hắn cứng đờ, tiểu đệ hưng phấn ban đầu bất bị dọa cho xìu xuống.
Hắn nhíu chặt hai hàng lông mày nhìn Tư Đan Hề như nhìn phải vật kinh dị.Mùi phấn son dầu thơm nồng nặc.
Nam Cung Hàn chính thức xuống giường, xỏ giầy lại. Trực tiếp xoay người bỏ đi, không quay đầu nhìn lại Tư Đan Hề.