( Nhiệm vụ hoàn thành, người choie được thưởng dung mạo khuynh thành.Thời hạn sử dụng 1 tháng)
Tư Đan Hề đang ngồi niết gương mặt từ thanh tú, trở thành mĩ mạo của mình. Ngón tay hơi khựng lại, nghi ngờ lên tiếng hỏi.
"Vì sao Yêu Phi chết, mà thời hạn sử dụng gương mặt này lại ngắn tới vậy?
( Nghiệm vuh mới, xin mời người chơi hoàn thành bước lên hậu vị. Thành công thưởng gương mặt khuynh thành vĩnh viễn)
( Thất bại, chịu hình phạt tử vong, thời hạn hoàn thành 1 tháng)
Tư Đan Hề cắn răng, tay cầm lược vứt thẳng vào gương đồng. Nàng ta nhìn xung quanh, sau đó nói vọng ra.
" Tiểu Hoa, hiện giờ Hoàng Thượng đang ở đâu)
Tiểu Hoa nghe thấy gọi mình, nàng ta khom người đi vào. Hai mắt kinh ngạc khi thấy nhan sắc thay đổi bất ngờ của Tư Đan Hề, nhưng lại không dám lên tiếng hỏi.
" Bẩm Nương Nương, Hoàng Thượng mới từ tẩm cung bii thiêu rụi của Yêu Phi trở về. Bây giờ đang ở ngự thư phòng.
Tư Đan Hề nhíu mày, trong lòng có chút không thoải mái. Yêu Phi đã chết, Nam Cung Hàn còn tiếc nuối cái gì? Không lẽ bản thân mình còn không bằng nữ nhân ngốc nghếch hủy dung kia?
" Ngươi cho người hầm cho ta, một chén tổ yến, năm ngoái Tần quốc tiến cống "
" Lại đây, chỉnh lại tư sắc cho bổn cung. Chuẩn bị tới ngự thư phòng:"
" Nô tì rõ:" Tiểu Hoa hơi run sợ, tiến lại gần Tư Đan Hề cầm lược lên giúp nàng ta vấn tóc.
Lúc này Uyển Nhi đang ngồi nhìn ra Khung cảnh bên ngoài, lại nhìn Hải Đường, Thiên Lý đang còn ngủ mê man.
" Ai ai! Lão nương còn tính dong chơi lâu dài, vậy mà nữ chính đã sốt ruột muốn lên hậu vị rồi.
" Vậy lão nương vẫn còn 1 tháng để tiêu dao:" Uyển Nhi ngồi xổm, tay vẽ vẽ dưới nền đất.
Cuộc hội thoại của Tư Đan Hề và đầu máy game Thực Tế ảo kia. Uyển Nhi đều nghe rõ mồn một..
" Ưm..:" Hải Đường lẫn Thiên Lý hơi run rẫy hàng mi, cổ họng phát ra âm thanh cực kì nhỏ.
Vài phút sau, hai nàng ta chống thân ngồi dậy. Hai tay dụi dụi mắt mình, liếc mắt nhìn bốn phía, sau đó lại kinh ngạc nhìn Uyển Nhi.
" Nương Nương, chúng ta... chúng ta.. sao lại ở nơi này..? :" Thiên Lý lên nói trước...
" Đúng vậy, nương nương... đã xảy ra chuyện gì? :" Hải Đường nhịn không được, gật gật đầu hùa theo.
Uyển Nhi đứng dậy, phủi bụi trên người, chỉnh lại y phục nhăn nhó của mình. Nhìn hai nàng ta cười xinh đẹp. Cất giọng dễ nghe êm dịu lên.
" Ta hỏi hai em lại một lần nữa, hai em có nguyện ý cùng ta tiêu dao thiên hạ?
" Bụp -- "
" Nương Nương, nô tì nguyện ý:"
Hải Đường /Thiên Lý đồng thanh lên tiếng.
Uyển Nhi vội nâng đỡ hai nàng ta dậy, gằn giọng nói.
" Nguyện ý thì tốt, ta sẽ không bạc đãi hai em. Ta nghiêm cấm hai em quỳ, chỉ quỳ phụ thân phụ mẫu..
" Quỳ thiên quỳ địa. Không được quỳ khom người bất cứ ai. Nơi này cách xa Tử Cấm Thành 2 dặm, tẩm cung đêm qua đã bị người đốt cháy thành than.
" Ta chỉ kịp đưa hai em ra ngoài, từ nay về sau chúng ta xem nhau như tỷ muội..
" Nương... Nương... nô.... tì không dám..:" Hải Đường trực chã rớt nước mắt, nàng ta tội nghiệp cho số phận của nương nương bọn họ.
Còn có người lòng dạ ác độc, muốn nương nương bọn họ phải chết. Xem như thoát khỏi chiếc lồng vàng nhuốm đầy máu đó cũng tốt..
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin
liên hệ FB: Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Hải Đường, Thiên Lý cảm thán. Nhẹ thở ra một hơi. Họ quyết định cả đời này sẽ luôn bên cạnh Uyển Nhi, Nguyện làm trâu làm ngựa...
" Gọi ta là Tiểu Thư, không được gọi nương nương nữa:" Uyển Nhi nhíu mày đính chính lại..
" Dạ tiểu thư, bây giờ người muốn đi đâu?
Uyển Nhi cười xinh đẹp, lấy ra từ trong ngực một xấp ngân phiếu. Cái này đêm qua nhân lúc trốn, cô kịp mượn tạm trên người Nam Cung Hàn. Dù sao muốn đi đâu, ngân phiếu vẫn là thứ thiết yếu.
" Khụ ~~ Trước hết em giúp ta, mua mấy bộ y phục mới. Không thể nào mặc cung trang ra ngoài. "
" Sau đó, chúng ta sẽ vào kinh thành. Ta đã nghĩ ra nên làm gì tiếp theo.
Hải Đường cầm lấy ngân phiếu trong tay Uyển Nhi, xoay người lại nhìn Thiên Lý. Chớp chớp mắt, còn không hiểu Uyển Nhi đang muốn làm gì?
" Thiên Lý, muội ở đây cùng với tiểu thư. Ta đi rất nhanh liền quay lại.
" Được:"Thiên Lý nhẹ nhàng gật đầu.
Hai nàng ta lo sợ Uyển Nhi ở nơi hoang vu này, sẽ gặp nguy hiểm hay đạo chích nào đó.
••••••••Ở một tinh cầu xa xôi nào đó "
Nam nhân ngồi trên phi thuyền, nhìn lên ngôi sao sáng nhất. Hắn nhìn chăm chú, tràn đầy hy vọng
" Ta muốn gặp lại nàng:"
[ Hệ Thống 333 ]: Tam thiếu, ngài mới chịu phạt không lâu. Vẫn nên quên đi, nữ nhân đó chỉ là nhân vật qua đường..
" Ta muốn gặp lại nàng:" Hắn vẫn bất chấp mở miệng nói..
[...] Tam Thiếu, ta sẽ tạo cơ hội cho ngài. Nhưng không phải bây giờ. Tốt nhất ngài hoàn thành nghiệm vụ trước mắt, nghiệm vụ sau này ta sẽ tạo cơ hội cho ngài..
" Được! Vài ba ấu trùng này, chỉ chớp mắt liền xong:" Nam nhân lạnh lùng, xen lẫn hưng phấn nói.
Thoáng cái phi thuyền đã thực hiện cú nhảy quá hố đen, không còn thấy trên vũ trụ rộng lớn kia.