Mễ Bà cố gắng lê người ngồi dậy, tìm tòi đồ nghề của mình, dường như đã gắn bó cả cuộc đời. Gồm có bộ kim châm và ống tre. Vài dụng cụ bắt quỷ.
Bà định lên Từ Gia, trong lòng bà luôn lo lắng bất an. Tin chắc con quỷ kia sẽ không buông tha cho Uyển Nhi dễ dàng như vậy....
Nhất là vào thời điểm đêm trăng tròn 18 tuổi..
Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời chỉ mới ló rạng. Uyển Nhi và Từ U Niệm không hẹn, cùng nhau xuống dưới đại sảnh..
Nhan Chân Chân nhìn sắc mặt con trai mình, có chút nhợt nhạt. Bà lo lắng lên tiếng hỏi..
" Tiểu Niệm, con thấy trong người không khỏe chỗ nào?
Nghe thấy Nhan Chân Chân nói như vậy, Uyển Nhi hơi nghiêng đầu nhìn hắn. Quả thật ngày hôm nay Từ U Niệm có chút khác lạ so với ngày thường. Ấn đường của hắn đen lại, quanh người tỏa ra âm khí nặng nề..
" Con không sao! Con tới trường đây:"
Dứt lời, hắn vội cầm một chiếc bánh mì. Sau đó liền rời đi, chính vì vậy Uyển Nhi vội vàng đuổi theo sau..
" Dì, con cũng tới trường...
" Được được...! Lũ trẻ quả thật luôn vội vàng...
Nhan Chân chân lắc lắc đầu, nhàn nhã ngồi xuống. Thì ngay lập tức tiếng chuông điện báo vang lên từng hồi..
- Reng - Reng -- Reng...
Nhan Chân Chân bước tới, đưa ống nghe sát vào lỗ tai. Giọng của Mễ Bà trầm ngâm, run run vang lên...
" Chân Nhi, là ta đây...
Nhan Chân Chân kinh ngạc, vui vẻ đáp lại:" Mẹ Mễ, hôm nay mẹ gọi cho con là có việc??
" Phải là có việc..
" Con có thấy Tiểu Nhi có gì khác thường hay không?
Thấy Mễ Bà hỏi đột ngột như vậy, Nhan Chân Chân cố gắng suy nghĩ. Một hồi sau liền trả lời thật..
" Mẹ Mễ! Tiểu Nhi thì không có gì khác lạ. Nhưng Tiểu Niệm nhà con lại hành động khác lắm, sắc mặt còn rất xanh sao.
Nghe thấy như vậy, Mễ Bà ở đường giây bên kia. Bất giác bà nhớ tới đứa con trai thứ 7 của mình. Lúc trước khi chết cũng có trạng thái như Từ U Niệm
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Bàn tay bà nắm chặt ống nghe, nghiêm túc dặn dò..
" Chân Nhi, con phải lấy một bát máu cho đen... tút.... tút.... tút... tút.... rè.. rè.... xoẹt..
" Alô, Mẹ Mễ.. lấy cái gì cơ.. Mẹ Mễ, mẹ còn ở đó không...alo..
- Mất kết nối..
Mễ Bã thẫn thờ nhìn điện thoại bàn, bà cắn cắn răng vào cánh môi già nua của mình. Âm thầm quyết định, bà phải lên đó, phải tiêu giệt con quỷ kia....
- -----Cao Trung..
Lúc này Từ U Niệm vừa bước xuống xe, thì Mộ Thiên Thiên liền lao vào ôm lấy cánh tay phải của hắn. Điều khiena mọi người và Uyển Nhi kinh ngạc rằng..
Hắn lại không đẩy Mộ Thiên Thiên ra, hay buông lời từ chối như bình thường. Thấy có hiệu quả như vậy, Mộ Thiên Thiên càng tin tưởng vào những gì nữ quỷ kia nói với mình..
" Từ U Niệm, anh mãi là của Mộ Thiên Thiên Này..
" Ừ:" Từ U Niệm như cái xác vô hồn trả lời lại...
Uyển Nhi kinh ngạc, cô khẽ lấy ngon tay ngoáy lỗ tai của mình. Rốt cuộc tại sao giọng của Mộ Thiên Thiên lại khó nghe như vậy? Hơn nữa Từ U Niệm anh ta đang nghĩ cái quái gì?
[...] Tiểu tỷ tỷ, nam chủ đang bị quỷ khống chế. Còn nữ chủ đã khế ước giao dịch với quỷ, buộc cô ta phải đánh đổi giọng nói của mình..
Hệ Thống lên tiếng nhắc nhỡ, lúc này Uyển Nhi mới thực sự thông suốt. Bây giờ muốn Từ U Niệm tỉnh táo lại, chỉ còn một cách dùng miệng hút âm khí ra khỏi người của hắn..
Tay nhanh hơn não, Uyển Nhi tức tốc tiến lên phía trên. Lôi Từ U Niệm chạy thẳng về phía trước, khiến mọi người kinh hách không thôi..
Mộ Thiên Thiên trừng hai mắt, hét to bằng cái giọng vô cùng khó nghe lên.
" Mễ Uyển Nhi, cô muốn làm gì. Buông Từ U Niệm ra..:"