" Vũ Ma ma ": Nương Nương! Không nên sinh khí hại thân. Hoàng Khuynh Thành đó, chỉ là PHân vị Mỹ nhân. Còn người là Hoàng Hậu, chủ của cả Lục Cung này.
" Người muốn nàng chết. Nàng dám trái mệnh sao.
" Vũ Khuynh Hương ": nhưng ta hận. Rất hận, ta vào cung đã ba tháng. Hoàng thượng còn không thèm liếc mắt nhìn ta, chứ đừng nói chạm vào ta.
" Để cho cả Lục Cung Này biết! Hoàng hậu ta vẫn là xử nữ. Ta còn biết gặp mặt nhìn ai?
" Vương Ma ma ": nương nương, người đừng suy nghĩ nhiều! Khắp phi tần này.. Ai cũng giống nương nương!
- Vũ Khuynh Hương, như nghe được tin chấn động. Bèn hỏi lại?
" Vương Ma ma": Ngươi nói Như vậy là sao?
- Vương Ma ma, nhìn trước ngó sau! Mới bắt đầu Thì thầm bên tai Vũ khuynh hương. Khiến Tâm trạng nàng hòa hoãn đi không ít.
•••••••••••
- Lúc này, Uyển nhi như là con búp bê. Mặc cho Tiểu hồng tắm rửa nhào nặn...nước tắm của cô, có bỏ thêm cánh U lan và các cánh hoa khác. Tắm xong da dẽ cô trở nên ửng hồng nuột nà, non mịn, nhìn vào rất mê người.
Uyển nhi, sau khi hoàn tất tắm rửa cũng không còn việc gì nữa, trang điểm? Đương nhiên là không cần, lẽ nào trong khoảng thời gian lăn ra giường còn muốn cho Tên Hoa Tâm kia, một thân miệng toàn son phấn sao?
" Tiểu hồng " Tiểu thư. Người mặc siêm y nào? Để em lấy cho người.
" Uyển nhi nhẹ nhàng lên tiếng ":Không Cần! Em lấy bộ Y Sa màu trắng thêu Bạch mai tới đây. Càng đơn giản càng tốt.
" Tiểu hồng Có hơi bất mãn. Tiểu thư lần đầu thị tẩm, cũng quá qua loa rồi không. Trang điểm thì không. Ăn diện cũng không. Điểm nhấn duy nhất là đóa bỉ ngạn nở rộ giữa mi tâm. Tóc còn lấy đại một sợi vải trắng cột lại...
- Thu xếp bản thân xong. Cô xoay người lại, khiến cho Tiểu Hồng kinh hãi.
Chủ tử của cô. Ăn mặc giản dị, còn Kinh diễm hơn bình thường. Trãi trách, con mắt thẩm mỹ của tiểu thư, luôn tốt hơn Cô. Sau này sẽ không tự chủ trương nữa, càng xấu mặt hơn.
- Uyển nhi, chuẩn bị ổn thỏa, mắt thấy thời gian Hoàng đế hoa Tâm kia sắp đến. Uyển nhi sách lồng đèn đứng trước cửa đón gió. Tiện đón luôn tên hoa Tâm kia.
- Cố Trình Vũ bước tới gằn, thì thấy một đạo bóng người xinh đẹp như tiên nữ, cầm đèn lồng lắc lư theo gió. Đôi mắt tĩnh lặng như mặt hồ nhìn lên Ánh trăng.
- Ánh trăng, như thẹn với vẻ đẹp của cô mà nhẹ nhành trốn sau áng mây, y sa Màu trắng phiêu dật theo gió. Cả người thướt tha lã lướt. Như thể chỉ cần một con gió, là cô sẽ bay theo làn gió vậy.
" Cố Trình Vũ! Trong lòng thương tiếc mỹ Nhân...
( Ting độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 15% tỷ xinh đẹp cố lên)
- Uyển nhi,thấy tên Hoàng Đế tới gần. Liền Nhẹ nhàng phúc Thân với hắn.
- Uyển nhi, cố gắng từng động tác phải đẹp cho tới động lòng người.
- Tỳ Thiếp... Bái khiến Hoàng Thượng!
" Cố Trình Vũ ": Vội cầm lấy đèn lồng của cô. Cho thái giám cầm. Còn tay kia đỡ eo cô và nắm chặt tay vừa mới cầm đèn, nhẹ quở trách.
" Cố Trình Vũ ": Ái phi, đêm khuya gió lạnh. Tại sao lại ra ngoài này, lỡ Phong Hàn. Trẫm sẽ đau lòng ái phi.
" lão nương mà tin ngươi nói. Thì lão nương mà tên ngốc. Sót ta thì cho ta đầy hào cảm đi.
" Đồ Hoa Tâm, nói dối không ngượng mồm. Sau này kiểu gì cũng bị méo miệng.
Trong lòng cô thì mắng 8 đời tổ tông hắn. Nhưng ngoài mặt thì trái lại... Nhu thuận giả ngây thơ.
"Uyển nhi ": Tỳ Thiếp sợ! Hoàng thượng lạc đường. Nên tỳ thiếp chờ người tới mới yên tâm... Ngài nhìn xem, tay người đã lạnh rồi. Để Tỳ Thiếp ủ ấm cho người.
" Cố Trình Vũ ": Chút nữa cười thành tiếng! Hoàng cung này, hắn đã lớn lên ở đây 21 năm. Nói lạc là lạc sao được.
" Ài, vị Ngu Mỹ Nhân này. Quả là ngây thơ tới mức đáng yêu đi. Dù gì nàng cũng chỉ mới 15 tuổi xuân. Vẫn chỉ là cái hài tử....
Hắn lại liếc xuống bàn tay như ngọc mềm mại đang nắm bàn tay Của hắn mà sửa ấm. Không khỏi ngứa ngáy trong lòng.
"Cố Trình Vũ ":Ái phi thật ngốc. Cả người nàng đón gió chờ ta, nàng còn không sợ. Thì ta đến chỗ nàng, một chút lạnh này cũng đáng lắm.
( Ting độ hào cảm của nam chủ +5 bây giờ là 20%).
" Uyển nhi": Khinh thường, nghĩ trong lòng. Tốt lắm tên hoàng đế nào cũng là, cao thủ trong giới cưa gái. Miệng như bôi mật....
- Uyển nhi, hai má nổi lên rặng mây hồng, cúi đầu e thẹn... Tựa vào lồng ngực rắn chắc nam nhân kia.
- Cố Trình Vũ ": Thấy mỹ nhân e thẹn. Trong người tê ngứa.. Hắn có hơi chút luống cuống, vì đây là lần đầu hắn chạm vào nữ Nhân nha.
- Mặc dù, trong cung cả ngàn giai Nhân. Hắn có thị tẩm thì cũng chỉ chung giường với họ. Chứ không diễn cảnh yêu tinh đánh nhau.
Còn vị Ngu Mỹ Nhân này, là người đầu tiên hắn có cảm giác thân thiết và gần gũi. Tựa như đã quen từ Mấy kiếp trước rồi.
" Cố Trình Vũ" ôn nhu, vuốt ve mái tóc mềm mượt, không phủ một chút dầu bóng nào. Khiến hắn thoái mái không ít.
" Cố Trình Vũ ": Ái phi. Đêm khuya đáng giá ngàn vàng, Cũng Nên nghĩ ngơi sớm.
- Tức khắc, hắn bế chọn Cô vào lòng, đi sâu vào trong bức bình phong.. Nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
- Cố Trình Vũ. Rất nhanh cởi sạch Siêm y trên người Uyển Nhi, Hắn Cũng Tự cởi sạch đồ, của chính mình.
- Uyển nhi sửng sốt một hồi. Cô nhìn kỹ lại quả thật trên người tên Hoàng Đế này, thật rắn chắc, tới mức tinh xảo. Gương mặt Của hắn hét sức tuấn dật.. Khiến bản chất sắc Nữ của cô cầm lòng không được.
( Từ đoạn H đào sẽ thay cô = Nàng nhé)
Uyển nhi, nhanh chóng thay bằng cảm xúc thẹn thùng vừa ủy khuất, mặc kệ sắc mặt Của Hoàng đế như thế nào,
" Cố Trình Vũ " nhìn cái miệng nhỏ đỏ tươi của nàng, liền hung hăng cúi đầu phủ lên.
"A...... Ngô......" Môi hắn nóng cháy dán lên, nhất thời khiến Uyển Nhi thể xác và tinh thần rung động, hơi thở nam tính càng làm cho Nàng choáng váng...... " Cố Trình Vũ " dán lên đôi môi mềm mại của nàng, hắn liếm mút từ đầu đến xuống dưới, cắn môi nàng lại gặm lại mút, hút đến hai chân nàng nhũn ra, trong đầu ong một thanh âm vang lên, thành trống rỗng......
Cố Trình Vũ chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, vội vàng cạy ra khớp hàm nàng, đầu lưỡi lửa nóng thô ráp tiến quân thần tốc, xông vào nơi ngọt ngào, hương vị ngọt ngào trong miệng nàng làm hắn nổi điên, đầu lưỡi hung ác nuốt nước bọt, uốn đầu lưỡi nàng dùng sức mút vào.....
Ân...... Hoàng Thượng...... Ngô a......"
Cố Trình Vũ,nghe nàng tiếng rên rỉ, hắn càng là hưng phấn, mạnh mẽ lại thô bạo xoa nắn lên......đôi Vú Cao vểnh Của nàng.
"A......" Uyển nhi một trận rùng mình, hai vú bị hắn bắt lấy, xoa đến cứng ngắc. Cố Trình Vũ xoa lại hai vú, lòng tràn đầy nhộn nhạo, chỉ cảm thấy hạ thân trướng đến phát đau, chỉ nghĩ vội vàng tìm cách mà giải phóng, lại chưa từng từng có kinh nghiệm, chỉ có thể ôm nàng dùng sức cọ.
Hắn cúi đầu, gặm hai vú trắng như tuyết, lại mềm mỹ lệ đến ngon miệng, hắn bắt lấy một bên xoa, liền ở trong tay biến hình không ngừng, nhìn kia hạt đậu đỏ, liền cúi đầu nhai nhai ở trong miệng...
Tê......Hoàng Thương.... ân..... ngô... Nhẹ thôi... Thiếp không chịu được. Ở cửa huyệt Của nàng. Bị vật cứng nóng hổi cà tới phát điên... Nhưng nàng không biết nên động từ đâu.
Uyển nhi, liền không chịu được khi chính mình bị đùa bỡn. Nàng đưa tay xuống cầm chắc vật Căn Của hắn. Nhẹ nhàng di chuyển lên xuống.
"A......"....Ân~~~
Hạ Thân bị trướng đến phát đau, nàng lại mềm lại lạnh dùng tay Cầm, Cố Trình Vũ cầm lòng không đậu phát ra Âm thanh sảng khoái thở dài, hai người tay cầm côn th*t cùng nhau vuốt ve.
"A...... Không được...... Ta ra không được......" Tiểu Yêu Tinh~~~Nàng chậm chút•~~Ta ra không được
Uyển nhi nghe được mặt đỏ tai hồng, liền nắm chặt côn th*t phóng tới chính mình giữa hai chân tiểu huyệt.
Cố Trình Vũ liền chỉ cảm thấy quy đầu bị cái mềm mại cái miệng nhỏ ngậm lấy, hắn hai mắt trợn tròn, thân thể liền theo bản năng động, côn th*t to lớn, đang hung ác xuyên qua tiểu huyệt tiết ra dịch mật Kia.
"A...... Ân...... Đau quá...... A......" Uyển nhi nhất thời chịu không nổi cảm giác đau bị phá thân này. Đã vậy còn bị một cây côn th*t to lớn. Xuyên qua... Khiến nàng đau tới phát khóc.
- Cố Trình vũ, thấy mỹ nhân vừa bị phá thân, rất đau, liền động tác chậm lại. Lúc lâu sau, thấy tiểu huyệt đã dần có khoải cảm.. Tiết ra nhiêu mật dịch hơn. Thì hắn bắt đầu điên cuồng lắc hông. Mỗi lần động, là côn th*t sâu tận bên trong tiểu huyệt.
Ái phi~~~trong hảo khẩn...... Ha...... Thật thoải mái......" Cố Trình vũ đè nặng hai đùi nàng, côn th*t thọc đi vào, đỉnh đến của nàng tâm tê dại, cảm giác đau lúc trước cũng dần mất, chỉ còn lại khoái hoạt và Kích thích.
Ân ân...... Chậm rãi.....Hoàng Thượng•~~~Ngô.. Người đừng dừng lại... AA
đồ vật quá lớn quá dài, một chút thao tiến hoa tâm sâu chỗ bên trong, đảo cả người nàng bủn rủn, nói không nên lời khó chịu, bụng nhỏ cũng là trướng trướng ê ẩm.
Nghe nàng thống khổ lại vui sướng rên rỉ, hạ thân kia vật càng trướng đại vài phần...... Cố Trình Vũ.. Điên cuồng nhéo nhéo hai vú nàng....mối cú nhấp đều hung ác Mạnh bạo.
Ngô ngô...... Chàng~~Sâu.. Sâu....... A...... A a...... Đừng đừng đừng tiến a......từ bỏ.. "Ô...... A a...... Ân ân...... Chịu chịu không nổi......" Tử cung vách trong bị côn th*t Của hắn vô tình tiến vào, ở bên trong sông cuộn biển gầm.
Nghe nàng nức nở, hắn động đến càng thêm lợi hại, thường xuyên ma xát, làm tử cung phun ra mật dịch. Như nước ấm bao quanh Cô thịt của hắn, khoái cảm nổi lên làm hắn gầm nhẹ ở trong thân thể nàng mà phóng ra lượng tinh dịch đậm đặc....
•••••••••••••••••
- Diễn yêu tinh đánh nhau xong. Thì mỹ nhân cũng thiếp đi. Khóe môi còn không quên nở nụ cười thỏa mãn.
(Ting độ hào cảm của nam chủ + 30% bây giờ là 50% tỷ xinh đẹp cực giỏi)
" Uyển nhi ": Em gái nhỏ. Đừng nói, em vừa rồi xem lão nương đánh nhau.
[....] Đúng rồi tỷ xinh đẹp. Cái này cần phải lưu trữ tĩ mĩ. Vì em rất Cẩn thân nha.
"Uyển nhi đen mặt gầm trong lòng "
" Cút. Đi. Cho. Lão. Nương"
[......] trốn thôi. Mỹ nhân nổi điên rồi. Ta có làm gì sai sao.?
- -Cố Trình Vũ! sai người đem nước tắm tới. Mắt thấy mỹ nhân vẫn còn ngủ. Hắn nhanh gọn bế nàng vào thùng uyên ương. Tắm cho nhau xong.
- Cố Trình Vũ. ôm nàng chở lại giương, rồi hai người ngủ ngon giấc.