Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ

Chương 7: Hạ gục trúc mã 6



Nhiễm Tái Tái nhìn cổ tay vì bị caravat trói buộc mà xanh tím, khuỷu tay dùng sức đẩy ra nam nhân thỏa mãn trên người, yên lặng từ trên sô pha trượt xuống, tìm quần áo của mình, tay nắm chặt, cuộn mình bên sô pha.

Bình tĩnh thật lâu sau, Nhiễm Tái Tái dùng thanh âm hơi run rẩy ủy khuất hỏi "Anh ngày hôm qua có lẽ vì say, còn hôm nay, hôm nay vì sao lại như vậy đối với em, ô ô ~~~ vì em nói muốn gả cho người khác sao, nhưng anh không thích em, chúng ta tương lai cũng sẽ không cùng một chỗ, về sau anh sẽ có vợ... Em liền không thể... Anh sao có thể như vậy!"

Nam nhân dùng lực đánh một quyền trên sô pha, quay mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm nàng. "Làm bạn gái ta, chúng ta sẽ kết hôn, vĩnh viễn không có người khác!"... Từ trên sô pha đứng dậy, thân thể trần trụi khêu gợi, cúi người ôm lấy tiểu nữ nhân khóc đáng thương hề hề, cởi bỏ caravat, yêu thương sờ sờ đã cổ tay tinh tế xanh tím, cất bước chân dài đi thẳng vào phòng tắm.
Ôm nàng triệt để vệ sinh một lần, tự mình nhanh chóng tắm, lại ôm nàng hai má đỏ bừng, toàn thân tràn đầy xanh tím từ trong phòng tắm đi ra.

Đi đến một nửa, nữ nhân vẫn trầm mặc chậm rãi vươn hai tay mềm mại quyến luyến đặt lên cổ hắn, ôm chặt... Nam nhân cảm nhận được nàng hơi mang e lệ lại dũng cảm, bỗng nhiên cảm giác tâm tình thật tốt, vừa rồi không vui cũng tiêu tán đi.

Ôm nàng đến phòng ngủ, nhẹ nhàng buông, lập tức cũng trực tiếp nằm bên cạnh nàng, vươn tay giữ lấy nàng, ôn nhu hôn nữ nhân mềm mại hai má "Ngủ đi, không chạm em..."

Cảm nhận được nam nhân ôn nhu, Tái Tái chậm rãi nhắm hai mắt lại. Cho tới bây giờ, nhiệm vụ hết thảy thuận lợi, nam chủ đã bắt đầu biểu hiện du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu cường liệt a. Kỳ thật, chung quy nhiều năm như vậy cảm tình tích lũy, một khi dâng lên, như vậy tình cảm sẽ bùng nổ càng thêm nghiêm trọng, phỏng chừng trốn không thoát ...
Trong im lặng hắn nghe thấy tiếng hít thở, cùng nhau nằm, thản nhiên, nhẹ nhàng chậm chạp, hoàn hảo... Kỳ thật hắn vừa rồi trong nháy mắt trong đầu đột nhiên chợt lóe một hình ảnh, trong hình ảnh nàng cô đơn gầy yếu đứng bên một nam nhân bá đạo soái khí, còn mình ôm một nữ nhân minh diễm ưu nhã cách đó không xa, nàng trong nháy mắt sắc mặt trở nên tái nhợt, nước mắt trong suốt không ngừng rơi, mà nam nhân kia thì giống đã sớm biết, cúi đầu thô bạo chà đạp môi nàng, thanh âm bá đạo truyền đến "Không phải đã nói nếu em thấy hắn còn khóc, ta liền làm em đến ngất, ân? Chẳng lẽ lại muốn sao?"

Trong hình ảnh ánh mắt thống khổ cùng áp lực của nàng đến bây giờ còn rõ ràng trong đầu hắn, mà trong nháy mắt bởi vì hắn mạc danh kỳ diệu liên tưởng, mình thế nhưng ghen tị muốn nổi điên, nữ nhân của mình thế nhưng bị nam nhân khác làm té xỉu, khốn kiếp ~~
Mà thôi, nếu đã là nữ nhân của mình, vẫn tự giữ đi! Từ ấu niên đến bây giờ, mình kỳ thật đã quen bên người có nàng. Cho dù nàng chẳng phải xinh đẹp, chẳng phải phù hợp yêu cầu hắn. Thế nhưng mình đã không buông được nàng!

Ngày hôm sau, thiếu nữ mềm mại một thân bủn rủn tỉnh lại. Cảm nhận được ôm ấp cực nóng phía sau, còn có nam nhân tiếng tim đập hữu lực, cùng với hơi thở buốt giá nam tính, trong nháy mắt cảm giác thực hạnh phúc, nhẹ nhàng xoay người, liên thấy vẻ tựa tiếu phi tiếu trong mắt nam nhân.

Ánh mắt thâm thúy mà ôn nhu khiến Tái Tái nhất thời mất ngôn ngữ. Thế nhưng, nhìn thấy nàng tỉnh dậy, nam nhân kia lại không cho nàng cơ hội thở dốc. Hắn trực tiếp một phen nhào đến bịt kín đôi môi của nàng, đồng thời, một đại trảo cũng mò tới bộ ngực thiếu nữ, không thương tiếc xoa nắn.
"Ngô ngô..." Tái Tái giãy dụa lên tiếng, nàng sắp không thể hô hấp, nam nhân lại căn bản là không để ý tới nàng. Hắn nóng cháy bá đạo hôn phủ đầy cái miệng nhỏ nhắn, hết sức khiêu khích cùng triền miên quấy trong miệng Tái Tái, khiến nàng rốt cuộc không còn khí lực phản kháng.

Một nụ hôn dài kết thúc, hai người đều hô hấp không ổn, lồng ngực kịch liệt phập phồng. Tái Tái mắt to ngập nước đong đầy nghi hoặc khó hiểu, liền như vậy nhìn hắn.

Nam nhân tâm tình lại rất hảo, nhìn thấy nàng bộ dạng mèo con mơ hồ, thậm chí suиɠ sướиɠ cười ra tiếng. "Tái Tái của ta, thật sự là vật nhỏ khả ái, em về sau chính là vị hôn thê của ta!"

Hắn ôn nhu vuốt tóc Tái Tái, thấy Tái Tái kinh ngạc lại vui vẻ, tâm tình của hắn càng tốt. "Làm sao, lại không tin Thần ca ca sao? Ta thật sự sẽ thực thương tâm a!" Hắn sát vào trước mắt Tái Tái, ngón tay thon dài nâng cằm nàng, ý tứ hàm xúc không rõ nói.
Tái Tái nâng dũng khí nhìn thẳng đôi mắt sâu không thấy đáy của Mục Thần, lộ ra tươi cười ôn nhu tươi đẹp, "Thật sao, Thần ca ca, em rất hạnh phúc!" Lập tức vươn hai tay ôm nam nhân. Như vậy yên tĩnh ôm nhau, chỉ có thể nghe phảng phất tiếng tim đập gần tại bên tai, càng bát loạn nhân tâm.

Đột nhiên, Mục Thần không hề báo trước xốc chăn, bế Tái Tái lên."A ~" Thiếu nữ mềm mại thét chói tai, "Thần ca ca, anh làm gì?"

"Ta nghĩ, chúng ta về sau ngày còn dài. Trước tiên, chúng ta buổi sáng tắm uyên ương đi." Mục Thần nhướn mày, không có hảo ý nhìn một chút hai người thân thể, ái muội nói. Tái Tái mặt lập tức đỏ lên, nàng học đà điểu gắt gao chôn đầu bên cổ Mục Thần.

Nhưng mặc kệ thiếu nữ kháng cự, trước mặt nam chủ cường thế nam chủ, nàng như trước chỉ có ngoan ngoãn nghe lời.
.l


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.