"Hai con Lang yêu kia đâu?" Quý Thanh cất tiếng chuyển chủ đề.
"Bị Mao Tiểu Thất bắt về Mao gia giam giữ ở tầng chót của Khóa yêu tháp rồi. Tiếc ghê, Điểu còn đang định ăn bọn chúng.." Hắc Huyền ra vẻ tham ăn.
"Ăn ít một chút." Quý Thanh nhàn nhạt nói.
Hắc Huyền giãy nảy bay vài vòng trên không trung, "Sao phải ăn ít nữa, gần đây Điểu ăn ít yêu mà, gầy lắm rồi!"
Quý Thanh nhìn thân hình ục ịch sắp béo phì của nó, "Còn béo thêm nữa ta sẽ làm thịt ngươi."
"Đừng mà!" Hắc Huyền hét lớn: "Ma Chủ đại nhân, ngài lại ngược đãi Điểu, rõ ràng ngày nào ngài cũng cho tiểu mỹ nữ ăn nhiều đồ ăn ngon quá trời quá đất!"
"Nàng ấy quá gầy, cần phải bồi bổ thân thể." Thần sắc Quý Thanh trở nên dịu dàng.
Hắc Huyền: "..."
Nó còn thấy tiểu mỹ nữ ít nhất gần đây phải tăng mấy cân rồi!
* * *
Sau khi Quý Thanh rời khỏi, Vãn Vãn dọn dẹp lại mọi thứ cho ngăn nắp. Lúc tắm rửa xong xuôi bước vào phòng ngủ, nàng phát hiện bà nội đang ngồi thẫn thờ ở đầu giường như đang suy nghĩ chuyện gì.
Vãn Vãn tiến tới ngồi xuống cạnh bà nội.
"Sao bà chưa ngủ?"
Bà nội xoa đầu nàng, nói: "Vãn Vãn, cháu nói thật với bà đi! Có phải cháu với Tiểu Quý đang yêu nhau không?"
Trong lòng Vãn Vãn giật thót, hồi hộp hỏi: "Sao bà lại hỏi thế?"
"Dựa vào ánh mắt thằng bé nhìn cháu, còn cách cư xử lúc vào nhà nữa, tất cả đều không bình thường chút nào."
Vãn Vãn há mồm toan giải thích, bà nội lại giữ chặt tay nàng cất lời.
"Đừng vội giải thích, bà biết cháu sẽ không nói lời thật lòng."
"Bà ơi! Cháu sẽ không chểnh mảng việc học đâu, cháu và Quý Thanh chỉ là.. Chỉ là.."
"Con bé ngốc này, bà có định trách mắng cháu đâu, cháu chăm chỉ học hành ra sao bà biết mà. Cháu trưởng thành rồi, bà có muốn cấm cũng chẳng cấm được. Lại nói con bé Thúy Hoa ở quê mình còn nhỏ tuổi hơn cháu mà đã sinh hai đứa.."
Vãn Vãn: "..."
Tư tưởng của bà nội thoáng hơn nàng nghĩ. Mặc dù ở nông thôn, mấy cô gái không có tiền đi học lấy chồng từ khi mới mười ba mười bốn tuổi là chuyện đương nhiên, nhưng nàng biết sinh đẻ quá sớm sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe và tương lai của bản thân.
Bà nội lại cười nói: "Chờ tới khi cháu tốt nghiệp, nếu thích thì cháu với Tiểu Quý cứ ở bên nhau đi. Thằng bé Tiểu Quý này tốt lắm đấy, mắt nhìn người của bà không sai đâu."
"Bà nội! Cảm ơn bà." Vãn Vãn nhẹ nhàng dựa vào vai bà nội, sung sướng nở nụ cười.