Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 219



"Ưm.." Đầu dây bên kia lại truyền đến một thanh âm khàn khàn tràn ngập sự gợi cảm, chắc chắn mười thiếu nữ nghe xong sẽ có chín cô gái bủn rủn chân tay, "Diệp An, ai gọi vậy?"

Vãn Vãn đứng hình mất năm giây, trong đầu không khỏi liên tưởng tới cảnh hai tên đàn ông trần truồng đè nhau ra "đấu kiếm" ba trăm hiệp.

Dừng lại ngay, bây giờ không phải là thời điểm nghĩ mấy cái linh tinh này, Vãn Vãn chần chừ mở miệng: "Là thế này, hôm nay cháu tính dọn qua nhà chú ở không biết có được không? Chú ấy.." Tỉnh chưa?

Còn chưa kịp hỏi hết câu, điện thoại đã cúp cái rụp.

Vãn Vãn buông thõng điện thoại xuống, vẻ mặt hoang mang tột độ, tình huống này.. sẽ không thực sự giống như suy nghĩ của nàng đâu nhỉ?

Bộ não bùm một cái nổ tung, mẹ nó, lại có một tên đực rựa hăm he người đàn ông của nàng, không được, tuyệt đối không được! Nàng phải mau chóng đi tìm Phó Âm thôi!

- -

Lúc Phó Âm mơ màng thoát khỏi cơn say, đầu hãy còn chút choáng váng, đôi mắt phượng hẹp dài khép hờ ẩn chứa phong lưu vô hạn. Chiếc áo sơ mi đơn giản cùng quần jean mặc lên người hắn trái lại trông đẹp đẽ vạn phần, khóa quần rộng mở hững hờ bên hông, theo chuyển động thỉnh thoảng còn lộ ra phần múi bụng rắn chắc, tựa như yêu nghiệt chuyên đánh cắp trái tim nữ nhân.

Diệp An lặng lẽ thủ tiêu nhật ký cuộc gọi.

"À, không có gì, lại là một em gái nào đó không hiểu sao lại moi được số điện thoại của cậu."

Thằng nhóc Phó Âm này tương tư cô cháu gái kia tận mười năm rồi, ngày hôm qua bởi vì em gái nhỏ nọ từ chối dọn tới ở chung với hắn, lập tức dùng nick phụ chạy lên "Giang hồ" quấn quít lấy nàng, nào biết, hắn vừa hàn huyên được mấy câu đã bị cháu gái nhỏ mình thầm mến thẳng tay giết chết, sau đó lạnh lùng offline.

Vừa bị từ chối trong trò chơi lẫn hiện thực, trái tim Phó Âm như vỡ nát, nửa đêm đánh điện thoại lôi gã đi uống rượu, nốc đến mức say mèm mới chịu trở về nhà.

Vừa nãy cô cháu gái kia lại đổi ý muốn dọn đến ở chung với Phó Âm?

"À." Phó Âm vươn tay bắt lấy điện thoại kiểm ra, thấy nhật ký chẳng có gì kì lạ, liền đặt lại lên bàn, "Diệp An, sao cậu lại ở đây?"

Diệp An im re!

"Cậu quên đêm qua ai đưa cậu về nhà rồi à?"

Phó Âm cũng trầm tư suy nghĩ, đúng là hắn quên thật!

"Ờ! Thế cậu về đi!"

Diệp An: . Về? Đuổi hắn về? Cái đồ ăn cháo đá bát!

Chẳng qua.. Phó Âm ơi là Phó Âm, thế thì cậu đã bỏ qua một tin tức vô cùng hệ trọng rồi! Đáng đời!

Phó Âm hãy còn đang rửa mặt trong phòng tắm, Diệp An len lén lấy điện thoại nhắn một tin cho Vãn Vãn, sau đó lươn lẹo xóa hết nhật ký.

"Tớ về đây!" Diệp An lên giọng.

Phòng tắm chẳng hề vang lên tiếng ừ hử gì, Diệp An hơi ranh mãnh nhướng mày, đoạn gã đóng cửa rời đi.

- -

Vãn Vãn đang nghịch điện thoại bỗng nhiên nhận được một tin nhắn tới, nàng mở ra xem thử.

"Hôm nay chú hơi bận, chắc tối sẽ về trễ, địa chỉ xxx, chìa khóa để dưới chậu hoa trước cửa."

Vãn Vãn: .

Chìa khóa đặt dưới chậu hoa an toàn lắm sao? Chẳng qua nghĩ lại an ninh ở chỗ kia rất nghiêm ngặt, chắc cũng không xảy ra chuyện đột nhập trộm cắp gì đó đâu.

Bây giờ nàng đang ở thành phố B, mà Phó Âm ở thành phố S, cách nhau không xa lắm, cho nên nàng lập tức thu dọn đồ đạc đặt vé máy bay, chẳng mấy chốc nàng đã an vị trên máy bay tới thành phố S.

Tầm buổi chiều, Vãn Vãn lần theo địa chỉ đặt chân đến một khu biệt thự cao cấp, tới trước cửa nhà Phó Âm, quả thực chìa khóa đặt dưới chậu hoa, hơn thế nữa còn lộ liễu tới mức lòi cả một phần ra ngoài, chẳng hiểu tính cảnh giác quẳng đi đâu nữa.

Đoạn nàng tự nhiên dùng cái chìa khóa nọ mở cửa bước vào. Nội thất bày trí trong nhà vô cùng đơn giản, ngoại trừ phòng ngủ chính của Phó Âm trên lầu, những phòng khác hầu như không hề có dấu hiệu bị sử dụng qua. Vãn Vãn đặt hành lý của mình đại xuống một chỗ.

Đi tới phòng bếp, mọi thứ sạch sẽ chẳng vướng chút bụi bặm, vừa nhìn đã biết lâu lắm rồi hắn chưa tự nấu ăn. Tủ lạnh cũng chỉ chất đủ loại rượu ngoại cao cấp, một mẩu bánh mì vụn còn không có.

Vãn Vãn vô cùng bất đắc dĩ, nàng mới vừa xuống máy bay, bụng đang réo inh ỏi, đành khóa cửa xuống lầu, tới cửa hàng tiện lợi mua chút bánh sủi cảo đông lạnh trở về. Tùy tiện hâm nóng bánh lên ăn qua loa lót dạ, đoạn Vãn Vãn cầm quần áo sạch bước vào phòng tắm, sau một ngày dài mệt mỏi, nàng muốn tắm rửa sau đó nghỉ ngơi lấy lại sức lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.