Lẽ nào gã dám tiết lộ chuyện mình bị một tên Kiếm Sư cấp thấp đánh cho chết nghẻo, mất mặt lắm đó!
Bên Vãn Vãn lúc này.
【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Ý gì đây? Não bị ngấm nước à?
Bấy giờ Phó Âm chẳng biết mở mồm nói gì, trong lòng hơi chút thảng thốt.
【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Cô giận hả?
Vãn Vãn không đáp, chỉ di chuyển nhân vật của mình bước ra xa.
Túy Tam Thiên lập tức chạy theo.
【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Tôi, tôi chỉ muốn làm bạn với cô thôi!
【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Tôi lại không muốn làm bạn với anh.
【Hiện tại】 Túy Tam Thiên: Vậy cô làm sư phụ của tôi cũng được.
Vừa nói đến quan hệ thầy trò, Vãn Vãn liền nhớ tới nữ chủ Hạ Mạt Hi, mối quan hệ thầy trò khác giới, luôn khiến người ta có cảm giác mập mờ khó nói.
【Hiện tại】 Đế Thập Tam: Không được.
Nói xong, Vãn Vãn liền offline.
* * *
【Chat riêng】 Soái ca cặn bã: Sao rồi đại ca? Đã liếm được cháu gái tươi xanh chưa?
Phó Âm nhìn khung chat nhảy lên, đôi môi mỏng mím chặt, dưới ánh đèn mờ ảo bao phủ, toàn thân hắn toát lên vẻ lãnh khốc lại mê hoặc.
【Chat riêng】 Túy Tam Thiên: Qua đây!
Lại ngữ khí ra lệnh ấy, thậm chí cách một cái màn hình cũng đủ khiến Diệp An tưởng tượng ra lúc hắn đánh dòng chữ này, vẻ mặt lạnh lùng đến mức nào.
Lẽ nào dùng tiền tán em gái không thành công? Nếu thế thì cháu gái của Phó Âm cũng quá lãnh đạm rồi! Không biết nên mừng rỡ hay khổ sở đây?
【Chat riêng】 Soái ca cặn bã: À.. Đại ca ơi, tớ nhớ ra còn chút việc chưa giải quyết xong, đi trước nha!
Dứt lời, Diệp An nhanh tay bấm chọn rời khỏi game, thở phào một hơi nhẹ nhõm, nếu bây giờ gã chạy qua, cam đoan 100% sẽ bị đánh cho ba má nhìn không ra.
Gợi ý của hệ thống: Bạn tốt của bạn "Soái ca cặn bã" đã offline.
Thấy thông báo hệ thống nhảy lên, Phó Âm cũng lập tức tắt máy, khóe miệng cong cong nụ cười xấu xa. Được lắm! Diệp An, cậu chờ đấy!
Cảm thấy cổ họng hơi khát, hắn chuẩn bị xuống lầu lấy chút nước. Khi vừa tới cầu thang, Phó Âm chợt phát hiện cô cháu gái nhỏ của mình cũng đang đứng dưới lầu cầm ly thủy tinh uống từng hớp nhỏ.
Lúc này thiếu nữ ấy đang bận trên người cái váy ngủ đơn giản, bắt gặp Phó Âm đứng sững người nơi đó, nàng khe khẽ chớp mắt, hơi mím môi, đặt ly nước xuống mặt bàn.
"Ủa, chú chưa ngủ hả?"
Đôi mắt Phó Âm lả lướt dọc theo đường cong thân thể nõn nà, cô gái của hắn mặc váy ngủ trông cực kỳ khả ái, huống chi nàng còn vô ý cắn đôi môi đỏ mọng, cái miệng nhỏ nhắn khép hờ khiến người ta không khỏi bị mê hoặc, mặc hết luân thường đạo lý vồ tới ngấu nghiến.
"Ừ." Giọng nói hắn hơi khàn khàn, gian nan cụp mắt, bước xuống cầu thang đến bên cạnh nàng.
Rót một ly nước tu ừng ực, ngọn lửa bỏng rẫy trong lòng cũng nguôi ngoai ít nhiều.
"Chú ơi." Vãn Vãn ngước nhìn nam nhân tuấn mỹ tựa ma cà rồng hút máu người kia, khẽ cắn môi, ngập ngừng hỏi: "Chú có bạn gái chưa?"
Phó Âm sửng sốt, nói: "Chưa có."
"Vậy là tốt rồi." Vãn Vãn nở nụ cười nhẹ nhõm.
Tấm lưng rộng hơi cong, đôi mắt phượng hẹp dài thâm thúy mê hoặc khảm trên khuôn mặt đẹp như tượng tạc kề sát lại, "Sao đột nhiên cháu lại hỏi như thế?"
Vãn Vãn xấu hổ lùi ra xa, trơ mắt, nín thở nhìn khuôn mặt yêu nghiệt kia đang cách mình ngày càng gần.