Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 164: Chú à, đừng dính lấy tôi (12)



"Còn có phương pháp xác định khác không?"

Thấy Kỳ Dật chững chạc đàng hoàng đặt câu hỏi, Hạ Kình mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

"Kỳ Dật, anh thật có hứng thú với đàn ông?"

"Tôi không biết, nên mới muốn xác định một chút."

Từ sau khi tình cờ gặp gỡ tên nhóc kia, hắn phát hiện mình đối với cô không đặc biệt bài xích.

Bọn họ từng ôm, từng hôn, thậm chí từng ngủ chung trên một cái sô pha.

Nếu đổi thành người khác, nhất định muốn đụng đến hắn cũng đừng hòng.

Hạ Kình bứt tóc: "Để tôi suy nghĩ đã."

Có thể xác định xu hướng của bản thân.

Chắc chỉ có chỗ kia.

"Kỳ đại gia, anh biết gay bar không?"

Kỳ Dật từng search thấy chỗ đó, gật đầu.

Hạ Kình lập tức cầm điện thoại lên đặt chỗ: "Tôi quen một người bạn mở một quán bar như vậy. Tối nay chúng ta tới đó thử. Nếu anh đối với đàn ông ở đó nổi lên hứng thú, vậy chứng minh anh thích đàn ông."

"Huynh đệ cứ yên tâm. Cho dù anh thích nam giới, cũng không phải chuyện gì lớn. Xã hội bây giờ cởi mở nhiều rồi, lại nói đó là chuyện của riêng anh, người khác quản thế nào được."

Âm lượng của Hạ Kình càng lúc càng lớn, Hạ Dật nhanh chóng trừng mắt với cậu một cái: "Lo gọi điện thoại đi!"

________________________________________________________________________________

"Sắp đến giờ diễn rồi. Lưu Hiểu, anh họ của bà đâu?"

Đêm nay Cos Đoàn có hoạt động. Bọn họ phải lên sân khấu tạo chút náo nhiệt, tạo dáng vài cái, đọc vài câu thoại là được.

Thế nhưng anh họ của Lưu Hiểu còn chưa đến, thiếu mất nhân vật nữ.

Anh họ của Lưu Hiểu diện mạo âm nhu, rất thích hợp cos nhân vật ngự tỷ. Ngực độn lên tí, cos nhân vật phải nói là đẹp bá chấy bọ chét.

"Điện thoại gọi không được, tui cũng không rõ nữa." Lưu Hiểu còn gấp hơn đoàn trưởng. Anh họ nhà cô thời khắc mấu chốt lại như xe tuột xích, đúng là làm người lo lắng.

'Rộp rộp'

Liếc mắt thấy Lăng Thanh Huyền đang ăn snack khoai tây, Lưu Hiểu như tìm được cứu tinh.

"Manh tương!"

Lăng Thanh Huyền buông snack xuống: "Không thể. Tôi chỉ đến học hỏi."

Hoạt động hôm nay cô không cần tham gia, chỉ tới phụ giúp và học hỏi thôi.

Hơn nữa nhân vật là ngự tỷ đồi núi chập trùng, cô biết tự lượng sức mình.

"Manh tương ~"

"Manh Manh tương ~"

Lưu Hiểu một bên, đoàn trưởng một bên, đoàn viên vòng xung quanh, tất cả đều mắt hóa sao băng rơi trong đêm lao xao mà nhìn cô.

Lăng Thanh Huyền lau miệng, biết thế không ăn loại đồ ăn vặt có âm thanh giòn vang này.

"Tiếp theo, xin mời thành viên của Cos Đoàn lên sân khấu. Lần này họ sẽ hóa thân vào các nhân vật trong game, thử xem các bạn có nhận ra tất cả nhân vật mà họ cos không nhé!"

MC mặc phục trang lolita mèo, hướng xuống khán đài làm ra động tác nũng nịu giả ngây thơ, gây nên một hồi oanh động.

"Cos Đoàn là đoàn nào? Tên gì quê mùa vậy trời? Chưa từng nghe qua. Nhất định là vô danh tiểu tốt."

""Kiến thức nông cạn. Triển lãm Anime lần trước, Cos Đoàn ra mắt một tiểu ca ca shota siêu đẹp trai, siêu ngầu lại dễ thương đến tim tui tan chảy."

"Rốt cuộc là đẹp trai hay là ngầu hay là dễ thương? Bà không bịa xàm đó chứ?"

"Ai nha, bà không hiểu đâu. Chờ lát nữa thấy rồi sẽ biết."

Cos Đoàn vốn không  nổi tiếng cho lắm, lại nhờ triển lãm Anime lần trước hấp dẫn thêm được không ít fan.  Một bộ phận khán giả của hôm nay chính là cố ý đến xem họ biểu diễn.

Bây giờ vừa nghe MC giới thiệu Cos Đoàn liền nhao nhao gào thét đòi xem tiểu ca ca.

Giữa tiếng hò reo, thành viên Cos Đoàn lần lượt lên sân khấu, thế nhưng chờ nửa ngày cũng không thấy đến lượt Lăng Thanh Huyền.

"Hôm nay tiểu ca ca không tới sao?"

"Nhiệt liệt yêu cầu tiểu ca ca lên biểu diễn!"

Lưu Hiểu giúp cô sửa sang lại một chút: "Manh tương! Em có thể! Nhân vật ngực khủng thôi mà. Em chấp hết!"

Bổn tọa nói không được hồi nào đâu.

Lăng Thanh Huyền liếc xéo cô.

Lưu Hiểu bịt mũi lại. Mẫu thân đại nhân ơi, cứu mạng với, máu mũi của con không ngừng được.

Váy dài đen tuyền mang theo cánh ác ma, thêm chút cách điệu, ôm sát lấy đường cong thân thể, lộ ra cổ tay cùng chiếc cổ thon dài, buộc lên dây lụa màu đen buộc thành nơ bướm.

Mái tóc tím cài nơ màu đen nhu thuận buông dài đến ngang hông. Đôi mắt màu tím băng sương, hơi hơi lập lòe, phảng phất thu nạp của thế giới vào bên trong.

Mảng lớn da thịt lộ ra trước ngực, thực chất là những sợi tơ màu trắng đan chéo, độn lên mấy lớp, tạo ra ảo giác đồi núi hùng vĩ.

"Chị bị cảm?"

Lưu Hiểu bịt mũi lắc đầu: "Mau lên sân khấu. Chú ý lời thoại nha."

Khi Lăng Thanh Huyền lên sân khấu, khán giả dưới đài hoàn toàn yên tĩnh.

Đôi cánh ác ma nhẹ lắc lư, đôi chân thon dài trắng nõn được hắc ti bao quanh, lộ ra vẻ lộng lẫy đầy dụ hoặc.

Trên làn váy là vòng eo thon gọn, dáng người hoàn mỹ vượt trội, lại không thể làm lu mờ đi dung mạo băng sương rét lạnh kia.

Đồng tử màu tím mang theo hàn băng, khiến người nhìn vào hoàn toàn bị trấn trụ.

Lăng Thanh Huyền khẽ hé môi son, cất lời: "Làm người của ta, vì ta mà đến, nghe ta mà đi."

Sau khi cô nói xong, không gian yên tĩnh bảo trì hồi lâu. MC không chú ý Lăng Thanh Huyền, chỉ cảm thấy có chút lúng túng. Sao khán giả một chút phản ứng cũng không có? Chuyện gì đây?

Nhưng ba giây sau, đám đông sôi trào!

Bất kể nam sinh hay nữ sinh, đều hoàn toàn thuần phục dưới hình tượng của cô.

"Mẹ ơi! Máu mũi của tui! Máu mũi! Gọi 115 đi!"

"Còn ngẩn người cái gì, mau chụp đi! Đây chính là nữ vương điện hạ rồi!"

"Tui không xong rồi. Sắp bị thịnh thế mỹ nhan này làm ngất xỉu rồi. Ai hô hấp nhân tạo với!"

Dưới khán đài hỗn loạn rối bời, MC lúc này mới nhìn về phía ngọn nguồn của sự việc.

Nếu không phải cô nắm micro rất chặt thì chỉ sợ đã rớt xuống sân khấu rồi.

Sao, sao có thể có một người hóa thân vào nhân vật hoàn mỹ đến vậy? Cực kỳ hoàn mỹ đó trời!

Lăng Thanh Huyền tính thời gian, rõ ràng đã đến giờ, MC lại không cho bọn họ xuống sân khấu.

Snack khoai tây của cô còn chưa ăn xong đó.

Sau khi kết thúc chụp ảnh, Lăng Thanh Huyền vừa đi vài bước đã có khán giả không nhịn được vọt lên sân khấu xin chụp ảnh chung.

MC vội vàng gọi bảo an ngăn lại.

Trong cảnh hỗn loạn, thành viên Cos Đoàn cuối  cùng chạy về được hậu trường.

"Ha, ngực của tui thiếu chút nữa bị chen bể. Manh tương, em siêu lợi hại nha, nam nữ không tha. Xem ra sau này tranh tài, đoàn chúng ta có hi vọng rồi!"

Đoàn trưởng cũng hết sức vui mừng, ngược lại nói với Lưu Hiểu: "Lưu Hiểu, mặc dù bà tìm được một hạt giống tốt, nhưng công không thể bù khuyết. Mau gọi cho anh họ của bà, vì cái gì mà đến muộn, bắt ổng giải thích cho tui."

Lưu Hiểu còn chưa hết hưng phấn, nghe vậy đành bất đắc dĩ nói: "Anh họ cùng bạn bè đi họp lớp, hình như uống say. Bạn ảnh có nhắn địa chỉ cho tui, chờ lát nữa tui qua tìm."

Lúc này hậu trường có một nhóm đang tẩy trang, Lưu Hiểu lo lắng cho anh họ, đi gấp. Đoàn trường bảo mọi người về nhà trước, ngày mai đem đồ trả cho đoàn cũng được.

Lăng Thanh Huyền vừa đi được mấy bước đã bị Lưu Hiểu kéo tay.

"Manh tương, anh họ của chị đang ở quán bar, chị là con gái, không dám đi một mình. Em đi với chị nha?"

Lăng Thanh Huyền nghiêm mặt.

Bổn tọa không phải con gái sao?

"Đi đi mà, đi đi ~"

"Buông tay." Trước khi đi, bổn tọa muốn ăn xong bịch snack đã.

"Được."

___________________________________________________________________

Gay bar, nghĩa cũng như tên, là chỗ để nam giới xã giao. Họ có thể đến đây tìm bạn bè, tìm đối tượng, thậm chí, tìm bạn...tình.

Kỳ Dật bị Hạ Kình kéo quán bar này, nhìn không khác mấy với quán bar thông thường, nhưng hắn chợt thấy không ổn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.