Tẩy Tủy Đan này, là dành riêng cho người chưa chính thức tu hành sử dụng, có thể rửa sạch tạp chất của kinh mạch, còn có thể tăng tư chất và linh mạch, mà cực phẩm Tẩy Tủy Đan bày, rất là khan hiếm.
Ngày kế, Phong Giác nhìn thùng gỗ chứa tập chất bài trừ, cả người thông thuận không ít, tốc độ hắn vận hành chu thiên cũng nhanh hơn.
Đứng dậy, cửa phòng bị đẩy ra, Lăng Thanh Huyền đặt đồng phục ZZ khâu vá cả đêm trên bàn, sau đó bình tĩnh giúp hắn đóng cửa lại.
Tâm trạng bổn tọa thật là tốt, vừa mới nãy có phải nhìn đến đồ vật gì không nên nhìn không?
Hẳn là hoa mắt đi.
Phong Giác khóe miệng khẽ run, toàn thân bạo hồng, hắn thở hổn hển vài lần mới trấn định xuống.
Vừa mới… Sư phụ không phát hiện cái gì đi!
Lăng Thanh Huyền ở bên ngoài đợi trong chốc lát, thấy Phong Giác ra tới, liền duỗi tay cho hắn bắt mạch, Phong Giác trốn tránh, ánh mắt mơ hồ.
Trên mặt tuấn tú của còn mang theo rặng mây đỏ, đối mặt với Lăng Thanh Huyền, đôi mắt cũng không biết nhìn hướng nào.
Lăng Thanh Huyền lôi kéo tay hắn, nơi đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào, trở nên nóng bỏng.
Phong Giác có chút thở không nổi, hắn cắn môi dưới, trong lòng hung hăng mắng chính mình.
“Tĩnh tâm.”
Hắn thiếu chút nữa nghẹn lại, vội vàng tĩnh tâm.
Lăng Thanh Huyền buông ra tay, ném cho hắn bí tịch mới, “Coi như cũng được, hôm nay học cái này.”
Phong Giác luống cuống tay chân tiếp được, trong lòng nai con chạy loạn, ấp úng lúc sau, xoay người mém nữa đụng vào cây cột.
【 Hảo cảm của vai ác Phong Giác +5. 】
Cho vai ác bí tịch là có thể thêm hảo cảm? Lăng Thanh Huyền quyết định cho hắn nhiều hơn.
【 Ký chủ, cô không tay cầm tay dạy vai ác một chút sao? 】
Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành là ở cá nhân. Ngươi còn nhỏ, không hiểu.
【……】 Vì sao không thừa nhận luôn cô ngại phiền đi?
Lúc sau Lăng Thanh Huyền thật sự ném cho Phong Giác thêm một ít bí tịch, chẳng qua hảo cảm không có tăng.
Nhìn thiếu niên kia ở đất trống giơ kiếm lên không trung, Lăng Thanh Huyền cầm nhánh cây không chút để ý mà khoa tay múa chân.
【 Ký chủ, không được quên nhiệm vụ chủ tuyến của cô, vạch trần bộ mặt nữ chủ giả nhân giả nghĩa và thành công phi thăng. 】 nó muốn nhắc nhở Lăng Thanh Huyền học vai ác khắc khổ một chút, không cần cả ngày nhàn rỗi.
Bổn tọa không quên.
Lăng Thanh Huyền kéo căng khuôn mặt, cầm nhánh cây trong tay vọt đến chỗ Phong Giác.
Công kích bất thình lình khiến Phong Giác nhất thời không xem xét kỹ, hắn nhanh chóng phản ứng lại, khó khăn lắm mới tránh thoát.
“Sư phụ?”
Dù gọi sư phụ, bổn tọa cũng sẽ không lưu tình.
Trong giây lát, Phong Giác nằm ngửa trên mặt đất, mất hết sức lực, “Sư phụ?”
Lăng Thanh Huyền ra chiêu sắc bén, phảng phất giống như muốn lấy mạng hắn, nhưng mỗi đến thời điểm cuối cùng, đều sẽ thu hồi về.
Hắn vẫn còn quá yếu.
Lăng Thanh Huyền vứt nhách cây trên mặt đất, bên tai là ZZ cầu xin.
【 Ký chủ, cô đây là muốn hù chết ta, nhân gia không cần bị dọa đâu! 】 mấy chiêu trí mạng, nó sợ vai ác đi đời muốn chết.
Bổn tọa có chừng mực.
Lăng Thanh Huyền cúi người, sợi tóc dài của nàng dừng ở bên mặt Phong Giác, có điểm ngứa.
Dung nhân rơi vào phàm trần kia từng chút tới gần, Phong Giác mau đem chính mình nghẹn chết.
“Sư phụ?”
“Vi sư đi ra ngoài một chuyến, ngươi ở nhà cố gắng tu luyện.”
Nhà?
Phong Giác vội vàng ngồi dậy, tay chạm không đến góc áo nàng, sư phụ lại đi rồi……
Bất đồng với núi Huyền Thanh phương thức dạy học một chọi một, đệ tử Càn Khôn Môn muốn tu luyện cùng nhau, Phong Giác mấy ngày không xuống núi, không xuất hiện cùng người trong môn khiến cho hắn không có cảm giác tồn tại.
Tương phản Mộ Lâm bởi vì tướng mạo và tính tình hiền hoà, vòng một đám mê muội không nói, các sư huynh đệ cũng thích tu tập cùng hắn.
“Mộ sư đệ, tuy rằng cái này kém cực phẩm Tẩy Tủy Đan, nhưng đối với thân thể của sư đệ cũng có lợi rất lớn, ta thật vất vả nhờ chưởng môn sư phụ tìm, sư đệ mau nhận lấy đi.”
Trang dung Tề Viện hóa tinh xảo, môi đỏ xinh đẹp, cặp mắt to lại tròn kia chăm chú nhìn thẳng Mộ Lâm.