Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 186: Thái Tử, bức vua thoái vị không? (1)



【Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. 】☆*:.。.o(≧▽≦)o.。.:*☆

ZZ tung tăng chạy tới, vui xong lại sầu:  【Tiếc là lần này không có phần thưởng. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng  nha.】

Hiện tại Lăng Thanh Huyền không có hứng thú với phần thưởng cho lắm, nàng xoay xoay vòng ngọc băng hoa phù dung trên cổ tay, tháo ra.

"ZZ, ngươi cần bao nhiêu năng lượng?"

Ký chủ chưa từng đề cập đến vấn đề này nhưng hôm nay bỗng nhiên dò hỏi làm ZZ có hơi hoảng.

【Chuyện này hả? Khi đạt mức năng lượng nhất định, sẽ có thông báo từ hệ thống.】

Nói cách khác, năng lượng của ZZ hiện tại vô cùng nhỏ bé, hầu như không đáng kể.

Lăng Thanh Huyền còn có một vấn đề.

"Ngày mưa hôm đó, hình ảnh chợt lóe lên trong đầu bổn tọa là gì?"

Thiếu niên kia, nàng nhìn không rõ, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận chút ít.

Nhưng nàng cảm thấy rất quen thuộc.

【Chuyện đó móc nối với năng lượng của ta, nếu ký chủ muốn biết nhiều hơn thì hãy tích cực hoàn thành nhiệm vụ nha ~】

Cố ý cho nàng một đoạn ký ức, bắt nàng đi tìm kiếm.

Nhưng nàng có thể khẳng định, mấy ngàn năm của cuộc đời nàng, chưa từng gặp qua cảnh tượng đó.

Tạm thời gác qua một bên. Đi gặp tiểu gia hỏa trước đã.

【Ký chủ, có mở ra vị diện tiếp theo không?】

"Mở."

______________________________________________________________________________

'Ào!'

Bọt nước văng khắp nơi, Lăng Thanh Huyền ngửi thấy mùi xà phòng.

Tóc nàng có hơi ướt, ngước mắt nhìn lên, một cung nữ khá lớn tuổi từ trên cao nhìn xuống.

"Nhìn cái gì mà nhìn? Ngươi còn dám trừng ta? Hôm nay không giặt xong hết y phục, ngươi đừng hòng ăn cơm!"

Đồng phục của cung nữ đều là váy màu hồng nhạt, y phục của cung nữ kia màu sắc hơi đậm hơn. Bà ta mặc váy áo màu này làm màu da càng đen hơn. Ba mươi tuổi nhìn cứ như hơn năm mươi.

Lăng Thanh Huyền chớp chớp mắt, lau mặt một cái. Chẳng trách có mùi xà phòng, mới nãy cung nữ kia vứt y phục trong tay vào chậu nước khiến nước văng tung tóe.

Cung nữ kia nói xong, không chú ý đến thần thái của Lăng Thanh Huyền thay đổi, xoay người đi nhanh.

"Ngự Thiền Phòng có món ăn mới, ta phải đi vớt vài miếng."

Xem ra là một vị lão cung nữ tham ăn.

Bà ta đi rồi, thế giới lại được thanh tịnh.

Lăng Thanh Huyền quan sát xung quanh một chút. Bốn phía tường cao vây quanh, nàng đang ngồi giữa một khoảng sân.

Không còn gì khác.

【Ký chủ, mười mấy thùng quần áo này ngươi xem như không tồn tại à?】

Ừ ha, trừ một người sống sờ sờ là nàng ra, còn có mười mấy thùng y phục.

Bắt một tiểu cô nương trong một ngày giặt xong mười mấy thùng, thật là táng tận thiên lương mà.

Lăng Thanh Huyền lắc lắc cổ tay, nhìn vào bóng phản chiếu trong chậu nước, xem tướng sơ qua cho bản thân một chút.

Lợi hại thật! (゚ロ゚)

【Ký chủ nhìn ra cái gì? 】(゚ロ゚)

Nước này bẩn khiếp! 

Rốt cuộc mặc kiểu gì mới có thể làm y phục bẩn đến quỷ khốc thần sầu thế này? Quá lợi hại luôn.

【...】Còn tưởng ký chủ đoán mệnh được cái gì.

Muốn có nước sạch phải tới giếng múc. Từ chỗ nàng ngồi đến chỗ giếng nước cũng khá xa.

Thế là Lăng Thanh Huyền đứng dậy, chuẩn bị đi tìm giếng nước.

ZZ tận dụng thời gian truyền kịch bản tới.

Vị diện này là một thế giới cổ đại giả tưởng, quốc gia mà nàng ở là Vu Dụ Quốc.

Nữ chính Tư Mã Vân Y là thứ nữ nhà Ngự Sử, không được sủng ái, phải sống trong thiên viện cũ nát. Ả không cam lòng với cuộc sống hiện tại, bộc lộ tài năng trong một buổi yến hội, được hoàng thượng nhìn trúng, triệu ả vào cung dạy nhạc khúc mình tự sáng tác cho nhạc sư.

Sau khi tiến cung, ả gặp được vị quốc sư thần bí, lấy được tín nhiệm của quốc sư, lợi dụng cấm thuật chuyển khí vận của quốc sư sang người mình, từ đó cuộc sống xuôi chèo mát mái.

Không chỉ thái độ của người nhà chuyển biến, những người khác nhìn thấy ả sẽ không nhịn được đối xử tốt với ả. Ả trước trở thành hoàng phi, sau lên ngôi hoàng hậu, được bách tính trong thiên hạ ngưỡng mộ.

Còn nam chính Tam hoàng tử Sở Cẩm diệt ác trừ gian, cứu rỗi bá tánh trong cơn nước lửa, thậm chí gϊếŧ chết Thái Tử làm loạn, được người người kính ngưỡng.

Sau đó, nam nữ chính ở bên nhau, viết nên một trang giai thoại.

Lăng Thanh Huyền tìm được giếng nước, quăng gàu xuống.

Giai  thoại? Văn trào phúng thì còn nghe được. Nữ chính thì đi trộm khí vận, nam chính thì dựa hơi vợ lên ngôi. Giai thoại cái củ cải.

【Người khác đâu có biết thủ đoạn thật sự của bọn họ. Ký chủ, ngươi đoán xem lần này nhân vật phản diện là ai.】

Lăng Thanh Huyền thuận miệng nói.

Quốc sư.

Bị nữ chính trộm đi khí vận, thật thê thảm, rất có khả năng hắc hóa sau đó đốt trụi cả thế giới.

【Há há, ký chủ, ngươi đoán trúng phân nửa.】

Tức là sao?

【Tức là nhân vật phản diện không phải quốc sư. Ký chủ, ngươi mới là quốc sư á ~】

ヘ( ̄ω ̄ヘ)

Kéo gàu nước lên, soi bóng vào mặt nước trong veo, nhìn gương mặt tiều tụy của nguyên chủ.

Quanh hốc mắt đã biến thành màu đen, bờ môi khô nứt, cả thân hình như bị bao trùm bởi hắc khí.

Vận rủi quấn thân, có họa đổ máu.

Vu Dụ Quốc sở hữu một thứ mà quốc gia khác không có - quốc sư Lăng Thủy Thanh. Nàng trời sinh đã có khí vận cường đại, chỉ cần có nàng tồn tại, quốc gia sẽ hưng thịnh không suy.

Đáng tiếc từ nhỏ nàng đã sống nơi cung cấm, chưa từng thấy thế giới bên ngoài. Tư Mã Vân Y chỉ dỗ ngọt một tí, nguyên chủ đã nói ra cấm thuật chuyển vận.

Thuật chuyển vận sẽ hại đến tính mạng, bị đoạt đi còn là khí vận của chính bản thân nàng, cho nên nàng bị phản phệ, mất đi ký ức.

Tư Mã Vân Y vừa mới chuyển vận, nhất định phải ở bên nàng một khoảng thời gian nhưng quốc sư mất trí nhớ sẽ làm người khác chú ý, cho nên ả hối lộ cô cô trong cung, biến Lăng Thủy Thanh trở thành một tiểu cung nữ.

Tỳ nữ của quốc sư ở Chiêm Tinh Lâu cũng bị ả mua chuộc. Mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong, chỉ cần chờ thêm ít lâu, Lăng Thủy Thanh sẽ không còn giá trị gì với ả nữa.

Lăng Thủy Thanh mất trí nhớ, an phận làm một cung nữ. Cho đến khi nàng vô tình gặp hoàng thượng, mới nhớ ra chức trách của mình.

Nàng nói mình là quốc sư nhưng không ai tin tưởng. Hoàng thượng tin lời Tư Mã Vân Y, cho rằng nàng là người điên, xử loạn côn đánh chết.

Quốc sư bảo hộ một quốc gia, cứ như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn.

Thời gian Lăng Thanh Huyền đến là ngày thứ ba sau khi Lăng Thủy Thanh bị cướp đoạt khí vận.

【Nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất: Đoạt lại khí vận từ Tư Mã Vân Y.】

【Nhiệm vụ chính tuyến thứ hai: Tuân theo chỉ dẫn của Chiêm Tinh Đài, phò trợ tân hoàng.】

Cảm thấy nhiệm vụ rất đơn giản.

Một, đắp chiếu cho nữ chính.

Hai, đắp chiếu cho đương kim hoàng đế.

Hoàn mỹ.

【Ký chủ, có gì từ từ nói. Đừng đắp chiếu cho nữ chính có được không?】

Lý do?

【Hữu nghị nhắc nhở: Thuật chuyển vận cần đối phương cam tâm tình nguyện mới có thể vận hành.】

Bổn tọa kề dao lên cổ ả, ả có thể không cam tâm tình nguyện sao?

【...】Cảm thấy hơi vô lý nhưng lại rất có sức thuyết phục. (•ิ_•ิ)?

Có điều vẫn nên khuyên thêm tí nữa thì hơn.

【Ký chủ, việc cấp bách bây giờ là quay về Chiêm Tinh Đài, tìm được tân hoàng.】

Một con đường thẳng tắp, sao cứ thích đi đường vòng?

Phiền phức.

Lăng Thanh Huyền rửa tay, rửa mặt, vừa định đổi nước, phía sau đã vang lên một giọng nói chanh chua.

"Tiểu Thanh, cái thứ lười biếng này. Quần áo thì chưa giặt xong, dám chạy tới đây rửa mặt. Ngươi... A!"

Gàu nước Lăng Thanh Huyền vừa dùng xong, toàn bộ tạt hết lên người ả.

Lăng Thanh Huyền vẻ mặt ngây thơ vô số tội.

Ai kêu ngươi làm bổn tọa giật mình chi.

Tay của bổn tọa bị nguyên chủ giặt y phục đến lạnh cóng, cầm không vững. Bổn tọa vô tội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.