Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 97: Thê chủ, hôn một cái (4)



Động tác của Lăng Thanh Huyền hơi trì trệ, bị người nọ phát hiện sơ hở, trở tay chém bị thương tay nàng.

Cùng với đau đớn là máu tươi thuận thế chảy xuống.

Người nọ rời đi tầm khống chế của nàng, nắm chặt thủy thủ đứng cùng nàng đối diện.

Đối đầu đôi mắt tràn ngập sát khí kia, nhắc nhở của hệ thống vang lên.

【Kích hoạt nhiệm vụ ẩn giấu: Thu hoạch độ hảo cảm của nhân vật phản diện Giang Ly.】

【Độc Tâm Thuật kích hoạt, có hiệu lực vào ngày mai.】

Liên tiếp hai tin tức vang lên, Lăng Thanh Huyền nắm lấy bàn tay đổ máu, trầm mặc không lên tiếng.

Vừa rồi suýt chút nữa, nàng đã xuống tay gϊếŧ chết nhân vật phản diện.

【U là trời. Thiếu chút nữa. Hù chết bổn heo.】

ZZ kinh hãi vỗ vỗ ngực. Cũng mau nó nhanh một bước.

Giang Ly hơi thở hổn hển, đôi mắt liễm diễm linh động quang mang bây giờ nhiễm lên chút hung ác.

Nhiều năm làm nhiệm vụ, nàng là người đầu tiên suýt chút nữa gϊếŧ chết mình.

Lãnh ý của nữ tử kia đến bây giờ còn quanh quẩn bên cạnh hắn. Nếu không nhờ kinh lịch nhiều năm gϊếŧ người chống đỡ, chỉ sợ hắn cả đao cũng nắm không chặt.

Không hổ là đại tướng quân, có chút khó giải quyết, hắn phải nhanh chóng thoát thân.

"Cốc cốc."

"Điện hạ, ngài đã nghỉ ngơi chưa?" Ngoài cửa có người xách theo ngọn đèn lồng nhỏ, ánh đèn chiếu vào phòng.

Vì phòng ngừa Lăng Thanh Huyền nhận ra mình, Giang Ly hướng về phía cửa sổ bỏ chạy.

Nhưng mà động tác của nữ tử kia so với hắn còn nhanh hơn, hơn nữa tựa hồ đã sớm nhìn thấu ý tưởng của hắn.

"Ngươi muốn làm..."

Lời còn chưa dứt, hắn đã bị cuốn vào trong chăn, vứt lên giường.

Giang Ly: "???"

Thượng Quan Như An đợi một lát, cảm thấy bên trong có động tĩnh, trong lòng lo nghĩ, đẩy cửa phòng ra.

"Điện hạ?"

Thả đèn lồng xuống, y thấy một bóng người ngồi cạnh bàn, dường như chính là Lăng Thanh Huyền.

"Chuyện gì?" Lăng Thanh Huyền nhìn y, có thể ngửi được trên người y mùi hương sau khi vừa tắm gội, trên gương mặt trắng nõn đang ửng đỏ.

Xem đi, nửa đêm còn ở bên ngoài lắc lư, không cảm lạnh mới lạ. Đến lúc đó lại tới ăn vạ, nói bởi vì nàng nên mới bệnh.

Nhân sinh thật quá gian nan.

Thượng Quan Như An thần sắc do dự. Vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi thật sự đối mặt, y lại có chút nhục chí.

Điện hạ có thương tiếc y, yêu thương y hay không, đều còn là ẩn số. Nếu không thử xem, y căn bản không biết trong lòng điện hạ, mình mấy cân mấy lạng.

Lăng Thanh Huyền chống đầu, không biết mục đích y tới nơi này. Chẳng lẽ, y là người do nữ hoàng phái tới?

Xem ra bổn tọa phải đại khai sát giới.

【...】Heo sinh mới thật sự là gian nan.

Hít sâu một hơi, Thượng Quan Như An sợ hãi nói: "Điện hạ, chúng ta đính hôn đã một năm rồi. Hay là chọn thời gian..."

Lời này không nên để một nam tử như y nói, nhưng mẫu thân thúc giục quá cấp bách, hơn nữa y thật sự rất ngưỡng mộ nàng, thế nên mới chủ động đến đây.

Lăng Thanh Huyền chỉ ra ngoài cửa: "Đêm đã khuya, người về nghỉ ngơi đi."

Chọn thời gian gì đó, nàng không chọn đâu.

Bị Lăng Thanh Huyền ngắt lời, y khẩn trương đến mức nói năng lộn xộn: "Không phải, ý của Như An là, thành thân, không, tối hôm nay, quả thật đêm đã khuya."

"Quấy rầy điện hạ, Như An cáo lui." Y hổ thẹn cắn môi, xách theo đèn lồng chạy mất.

"Ha." Trong chăn truyền đến tiếng cười nhẹ, tựa hồ rất khinh thường.

Lăng Thanh Huyền đóng kỹ cửa lại, đem chăn mở ra, cúi người đè chặt thân thể người kia.

"Ngươi, người làm gì?"

Bị tấn công bất thình lình làm hốc mắt Giang Ly đỏ lên. Ở thời đại này, nam tử đặc biệt chú trọng trinh tiết, bị nữ tử thân cận như vậy, hắn không chấp nhận được.

"Buồn ngủ." Giày vò một hồi, Lăng Thanh Huyền rất buồn ngủ. Nàng giấu đi chủy thủ của hắn, lục lọi trên người hắn xem có độc dược linh tinh không.

"Ha, ha ha, ngươi dừng tay. Nhột ~ Dừng tay lại!"

Giang Ly bị sờ soạng, trên người da thịt bị nhột trở nên run rẩy. Viên lệ chí kia dưới ánh mắt ngập nước lóng lánh động lòng người.

Lăng Thanh Huyền lục soát trên người hắn ra một ít vật dụng nguy hiểm, ném hết sang một bên. Sau đó nhào lên trên người hắn, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ừm, ngủ trên người hắn so với ngủ trên võng còn mềm mại hơn.

Giang Ly thở phì phò, một lúc sau mới bình tĩnh lại. Đôi mắt ngập nước thoáng qua một tia hung ác, hắn muốn đưa tay đánh chết tên dê xồm này, lại phát hiện tứ chi căn bản không cử động được.

Nàng rốt cuộc muốn làm gì đây????

___________________________________________________________________________

Nhìn trời, đếm cừu, trên nằm sấp một mỹ kiều nương.

Rõ ràng nàng gắt gao đè ép hắn, hắn lại không thấy hô hấp khó khăn, cũng không thấy nặng.

Nàng rốt cuộc có phải nữ nhân hay không, nhẹ như vậy.

Xùy! Hắn đang nghĩ cái gì vậy? Người này là đối tượng ám sát của hắn, hắn nên suy nghĩ làm sao để gϊếŧ nàng mới phải.

Hắn ngủ không được, ngực bức bối, sọ não có chút đau.

Giang Ly cảm thấy quầng thâm trên mắt mình lại đậm thêm một chút.

Sau nửa đêm, nữ tử cuối cùng cũng dịch chuyển một chút, hắn nhanh chóng đẩy ra, hoảng hốt cắm đầu mà chạy.

Chờ đến lúc về đến phòng mình, hắn mới bừng tỉnh.

Hắn mắc gì lại chạy, người ta còn đang ngủ, cơ hội ám sát tốt biết bao nhiêu!

Hắn lại lãng phí cơ hội một cách vô ích.

Hắn kéo khăn che mặt, quăng mạnh xuống đất.

Món nợ hôm nay Lăng vương làm nhục hắn, hắn nhớ kỹ!

Dưới thân khó chịu, Lăng Thanh Huyền mở mắt ra, nhân vật phản diện không ở trên giường. Chẳng trách nàng ngủ không thoải mái.

ZZ, cút ra đây.

【Ây da, có tiểu nhân đây ~~ Ký chủ đại nhân ngon giấc không?】

Nhìn bộ dáng lấy lòng của nó, Lăng Thanh Huyền không nói một lời, chờ nó giải thích.

ZZ nuốt nước bọt, bắt đầu giảng giải.

【Ký chủ, ngươi không cảm thấy cái tên Giang Ly này có chút quen tai sao? Hắn là phu hầu mà ngươi mới cưới hôm qua, không, hôm trước nữa đó】

ZZ ủy khuất. Nó rõ ràng đã nhắc nhở ký chủ nhấc hỉ khăn lên. Chỉ cần vén khăn, bọn họ liền có thể nhìn vào mắt nhau, lập tức sẽ mở ra nhiệm vụ ẩn giấu.

Nhưng ký chủ hết lần này tới lần khác không có hứng thú.

Còn suýt nữa tiễn hắn đi bán muối.

Nhân vật phản diện chầu trời, nó thật sự sẽ khóc không thành tiếng.

【Tình huống đặc thù có cách xử lý đặc thù, cho nên ta mới tiết lộ thân phận của nhân vật phản diện trước nhiệm vụ.】

Lăng Thanh Huyền giơ bàn tay lên, phía trên còn vết máu đã khô, lưu lại một đạo ấn ký.

ZZ càng nhìn càng chột dạ: 【Ký chủ, chúng ta xem cốt truyện của nhân vật phản diện nha?】

Không xem. Thân phận của hắn là sát thủ, muốn tới gϊếŧ bổn tọa, Nhiệm vụ ẩn giấu này bổn tọa không làm.

Nhiệm vụ của người ta là gϊếŧ chết nàng, nàng còn thu thập điểm hảo cảm kiểu gì? Chẳng lẽ đưa cổ cho hắn cắt, giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ sao?

Mặc dù Lăng Thanh Huyền cự tuyệt, ZZ vẫn đem cốt truyện truyền tới.

Nhân vật phản diện Giang Ly, giang hồ đệ nhất sát thủ. Hai năm trước, thời điểm tiến hành một nhiệm vụ có tiền thưởng kếch sù bị trọng thương, được Hoàng Phủ Vi cứu chữa.

Người trên giang hồ chú trọng đạo nghĩa, cho nên để báo ân, Giang Ly đáp ứng giúp Hoàng Phủ Vi hoàn thành một tâm nguyện.

Tâm nguyện này chính là trở thành nhãn tuyến của ả, hiệp trợ ả diệt trừ Lăng Uyên.

Ám sát Lăng Uyên, đem một lượng lớn chứng cứ đặt ở Lăng vương phủ, đều là việc làm của Giang Ly.

Lăng Uyên tuy rằng không trực tiếp chết trên tay hắn, nhưng hắn góp phần không nhỏ.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Giang Ly chuẩn bị rời đi, lại bị Hoàng Phủ Vi vẫn luôn ngấp nghé hắn cầm tù. Sau đó đại nữ nhi của Hoàng Phủ Vi cũng nhìn trúng hắn, hai mẹ con kết phường đối với hắn làm ra những việc cực kỳ tàn ác.

Hắn ở biên giới sụp đổ lại được nhị nữ nhi của Hoàng Phủ Vi cứu. Vốn tưởng có thể đào tẩy, không ngờ nhị nữ nhi cũng đem hắn giam lỏng.

Không chỉ có vậy, còn cắt đứt gân chân của hắn.

Giang Ly hoàn toàn hắc hóa, độc chết Nhị hoàng nữ, trở thành sát thủ tàn khốc nhất Diệp Hoàng quốc.

Hắn chuyên gϊếŧ người của hoàng gia, còn đem thi thể hủy đến không thể nhìn ra.

Sau khi giúp Đại hoàng nữ gϊếŧ chết Hoàng Phủ Vi, bị Đại hoàng nữ ám toán, chết không toàn thây.

Lăng Thanh Huyền gõ gõ mặt bàn. Nói như vậy, Đại hoàng nữ mới là nhân vật phản diện chân chính.

【Không nha. Giang Ly đã sớm hạ độc Đại hoàng nữ. Cho nên cuối cùng người thừa kế hoàng vị là nữ nhi của Đại hoàng nữ.】

Lăng Thanh Huyền: Đây chính là con hơn mẹ, nhà có phúc sao? ('・_・')


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.