Thi Cẩm Ngôn nói xong liền lái xe đi, không cho Tư Tĩnh Ngọc cơ hội từ chối.
Tư Tĩnh Ngọc đứng trước cửa Đế Hào, trơ mắt nhìn chiếc xe lao vút đi thì chỉ đành lắc đầu, đi vào công ty.
Lên đến tầng cao nhất, không thấy Tư Chính Đình đi làm, cô bèn hỏi Quý Thần: “Chính Đình đâu?”
“Hôm nay bà chủ đến khách sạn Hoàng Gia để bàn một vụ làm ăn với đối tác. Ông chủ thấy lo nên đã qua đó ăn trưa cùng bà chủ rồi.”
Tư Tĩnh Ngọc: “…”
Thằng nhóc này lo người khác bắt chẹt Nại Nại sao?
Khắp cả Bắc Kinh này, có ai mà không biết Nại Nại là vợ nó, ai mà dám ức hiếp con bé chứ?
Tư Tĩnh Ngọc cười lắc đầu. Trong giờ làm việc, thấy hơi buồn chán, lại thêm bản thiết kế của quý này đã giao xong rồi nên cô bèn đăng nhập QQ, lại thấy nhóm chat “Chúng ta là những cô gái xinh đẹp nhà giàu” có tin nhắn mới, là Tả Y Y hỏi thăm tình hình của Lâm Hi Nhi.
Tả Y Y: [Thằng đàn ông cặn bã kia đã đi chưa? Cái loại người như anh ta, cậu còn giữ làm gì nữa? Người đâu mà còn lăng nhăng hơn cả Tô Ngạn Bân!]
Hi Nhi muốn vùng lên: [Đi lúc sáng rồi, vẫn khăng khăng không chịu ly hôn, cũng không muốn nghỉ việc ở Lệ Giang. Anh ta nói không liên lạc với cô tình nhân kia nữa, bọn họ đã chấm dứt rồi. Nhưng sáng nay tớ lại thấy anh ta gọi cho cô ta. Tớ hỏi chẳng phải anh ta nói không liên hệ nữa sao thì anh ta lại trả lời mình là cô ta gọi đến hỏi tình hình của vợ chồng mình nên anh ta không tiện từ chối cuộc gọi. Tớ cạn lời thật rồi.]
Tả Y Y: [… Cái tên này đúng là cặn bã xã hội!]
Hi Nhi muốn vùng lên: [Thôi vậy, tớ đã nghĩ kỹ rồi, chắc chắn sẽ ly hôn. Tớ chỉ buồn vì ba mẹ anh ta đến giờ vẫn chưa hề gọi cho tớ cuộc điện thoại nào, cũng chẳng nói sẽ giải quyết ra sao.]
Tả Y Y: [Ba mẹ anh ta có ý gì?]
Hi Nhi muốn vùng lên: [Không biết, tớ cũng không quan tâm nữa, dù sao thì quan hệ mẹ chồng nàng dâu nhà tớ cũng không tốt. Mẹ anh ta không ưa tớ, nói tớ tiêu nhiều tiền, ngày nào cũng mua đồ trên Taobao.]
Tả Y Y: [Cậu có tiêu thì cũng đâu phải tiền của họ? Tiền cậu kiếm thì cậu tiêu có sao chứ?]
Hi Nhi muốn vùng lên: [Thôi được rồi, càng nói nhiều càng buồn, lòng tớ đã nguội lạnh rồi.]
Cô chợt nhớ đến bố mẹ chồng của mình. Thật ra ông bà Thi rất tốt với cô. Nhà họ ở quê, tư tưởng vẫn còn rất lạc hậu nhưng vẫn coi cô chẳng khác gì con gái ruột. Nhất là bà Thi, cô với mẹ chồng chưa từng cãi nhau lần nào. Bà ấy tốt tính, lại hài nước, còn cô thì yêu Thi Cẩm Ngôn nên rất nhường nhịn ba mẹ chồng. Vì thế quan hệ mẹ chồng nàng dâu giữa hai người vẫn rất tốt.
Cô còn nhớ lúc mới kết hôn, Ms. Đinh nghe cô kể lại còn cảm thán một câu: “Phụ nữ lập gia đình chính là lần đầu thai thứ hai. Dù nhà mình có tiền thì ba mẹ chồng vẫn có thể dùng thân phận phụ huynh để chèn ép con. Vì thế, lấy được Thi Cẩm Ngôn cũng coi như là cái phúc của con rồi.”
Nhưng dù thế thì sau khi Tân Tân xuất hiện, bà Thi vẫn chọn thằng bé chứ không chọn cô.
Tư Tĩnh Ngọc thở dài, ngồi trong công ty mãi không có việc gì nên cô thấy hơi buồn tẻ, đếm thời gian mãi rồi cũng đến giờ tan làm.
Lòng cô cũng dần căng thẳng theo từng giây, Thi Cẩm Ngôn nói sẽ qua đón cô đi ăn tối, rốt cuộc cô có nên đi hay không?