Dù cô có làm gì, thì Tư Chính Đình cũng sẽ không cưới cô?
Trang Nại Nại cười thầm, định đáp trả lại nhưng đột nhiên nhớ tới thái độ của Tư Chính Đình ngày hôm nay, câu nói nghẹn lại ở cổ họng.
Đối với cuộc hôn nhân này, Tư Chính Đình luôn mang thái độ lấp lửng, xử lý kín tiếng, không muốn công bố ra ngoài?
Nếu cô nói quan hệ của bọn họ ra thì Tư Chính Đình có tức giận không?
Trang Nại Nại đè nén khổ sở trong lòng, không muốn cãi nhau với Tả Y Y, cô cúi đầu nhìn đồng hồ rồi đi về hướng phòng làm việc của Tư Chính Đình.
Vừa đi được hai bước đã bị Tả Y Y đuổi theo nắm tay lại, Trang Nại Nại nhíu mày, quay đầu nhìn cô ta.
Tả Y Y kiêu căng ngẩng cao đầu nói: “Trang Nại Nại, rốt cuộc cô có nghe tôi nói không? Cô cách xa anh Đình ra!”
Cách xa anh ấy?
Nếu cô nói với Tả Y Y, tối nào bọn họ cũng ngủ trên cùng một chiếc giường, không biết cô ta sẽ có vẻ mặt gì?
Trang Nại Nại nhếch môi, cố gắng giãy tay mình ra khỏi tay Tả Y Y: “Tả Y Y, cô có tư cách gì nói với tôi những lời này? Dù anh Đình của cô không thích tôi, thì tôi cũng là vị hôn thê chính quy của anh ấy. Còn cô là gì?”
Một câu nói làm sắc mặt Tả Y Y thay đổi triệt để, cô ta cắn chặt môi: “Trang Nại Nại, cô đúng là không biết xấu hổ!”
“Tôi không biết xấu hổ? Đúng vậy, tôi không biết xấu hổ. Còn cô, mặt dày dây dưa vị hôn phu của người khác. Tả đại tiểu thư, cái loại như cô gọi là gì?” Miệng lưỡi Trang Nại Nại xưa nay luôn sắc bén, làm sao có thể chịu thiệt.
Tả Y Y tức giận đến mức toàn thân run rẩy: “Trang Nại Nại!”
Trang Nại Nại lạnh lùng liếc cô ta, sau đó tiếp tục đi về hướng phòng làm việc của Tư Chính Đình.
Tả Y Y giậm chân, ngực tức giận phập phồng.
Trang Nại Nại đi tới trước cửa phòng làm việc của Tư Chính Đình thì bị Đại Sơn, Tiểu Sơn cản lại.
Trang Nại Nại vô cùng ngạc nhiên nhìn hai người: “Các anh nói Tư Chính Đình không cho tôi vào?”
Đại Sơn, Tiểu Sơn rất ngại ngùng. Trước đây, ngăn cản Trang Nại Nại là vì muốn dọn sạch chướng ngại cho ông chủ. Nhưng bây giờ, vợ chồng người ta cãi nhau, bọn họ ở giữa rất là khó xử.
Dựa vào cái thái độ cưng chiều vợ mình của ông chủ trong hai ngày qua, sau này hai người họ làm hòa rồi, bà chủ tìm bọn họ tính sổ thì sao?
Không thấy Hoàng Bồi Đống đã bị đổi tên thành Hoàng Đại Tráng sao?
Tiểu Sơn nháy mắt với Đại Sơn, Đại Sơn rất bất đắc dĩ, ho khan một tiếng nói: “Đây là lệnh của ông chủ.”
Lệnh?
Mấy hôm trước, bảo cô lên lầu cùng ăn cơm trưa làm cô sợ đến nỗi nuốt không trôi. Sáng nay thì cáu kỉnh vô lý với cô, bây giờ lại như vậy?
Tư Chính Đình đúng thật là quá đáng!
Chưa kể hiện tại, Tả Y Y còn đang đứng sau nhìn cô nữa.
Trang Nại Nại có cảm giác như bị người ta tát vào mặt, thật sự rất xấu hổ, nhưng lúc này mà tranh cãi với Đại Sơn thì càng bị Tả Y Y coi thường.
Nên cô chỉ có thể quay đầu đi.
Vừa quay đầu liền thấy khuôn mặt kiêu căng của Tả Y Y: “Trang Nại Nại, tôi đã sớm nói cô đừng có tự rước nhục vào người, anh Đình không cần cô nữa, anh ấy sẽ không đổi ý đâu.”
Nói đến đây, cô ta vênh mặt đi thẳng về phía trước.
Đại Sơn, Tiểu Sơn vừa định chặn Tả Y Y lại thì nghe thấy cô ta nói: “Tránh ra! Tôi có hẹn ăn trưa với anh Đình.”
Đại Sơn, Tiểu Sơn chỉ có thể tránh qua hai bên.
Trang Nại Nại nhìn cảnh này, lòng thắt lại.
Vì có hẹn ăn trưa với Tả Y Y nên mới không cho cô vào sao?