Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 192: Chị gái và chồng của chị?



Tiếp đó, Trang Nại Nại bắt đầu đắp mặt nạ dưỡng da. Sắc mặt của cô lập tức trắng nõn bóng bẩy, tốt đến không thể tốt hơn được nữa. Rồi lại tìm một đôi giày cao gót đi vào, phong thái lập tức bay vút lên.

Chuẩn bị xong xuôi cô mới bước xuống lầu.

Dưới lầu, Tư Chính Đình đang ngồi trên ghế salon đợi TZ, quản gia thì đứng bên cạnh báo cáo: “Thiếu gia, tôm hùm mà TZ thích ăn nhất đã được xử lý xong, gian phòng của cô ấy cũng đã được quét dọn, tối hôm nay...”

Quản gia nói đến đây bỗng dưng im bặt, sau đó dùng ánh mắt vô cùng kinh ngạc mà nhìn về phía cầu thang.

Tư Chính Đình phát hiện quản gia có chút thì lạ thì nương theo đường nhìn của ông liếc qua, thế nhưng một cái liếc mắt này cũng đủ khiến Tư Chính Đình ngây dại.

Cô gái đứng trên cầu thang mặc một chiếc váy đỏ rực, thế nhưng khí chất dịu dàng của cô lại khiến chiếc váy không hề có cảm giác lòe loẹt chói mắt, trái lại, lại tạo nên một cảm giác cổ điển đầy ý tứ.

Ánh mắt của Tư Chính Đình bỗng dưng trầm xuống. Bình thường Trang Nại Nại luôn lôi thôi lếch thếch, thế nhưng bây giờ lại...

Trong lúc bọn họ còn đang ngẩn người, thì ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ xe. Tư Chính Đình tỉnh táo lại, dù cho có chút luyến tiếc nhưng cũng chỉ có thể mạnh mẽ dời ánh mắt của mình ra khỏi người cô. Tiếp đó, cũng không ra cửa đón khách mà lại đưa tay về phía Trang Nại Nại.

Trang Nại Nại lập tức tươi cười đắc ý đi tới khoác tay Tư Chính Đình, sau đó ngẩng cao cổ y như con gà trống vừa thắng trận, ngênh ngang đi ra ngoài để nghênh đón TZ.

TZ mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc cùng với một chiếc quần jean bó, đi giày thể thao trắng... hoàn toàn không hề giống những gì mà Trang Nại Nại tưởng tượng. Tuy chỉ ăn mặc đơn giản như vậy nhưng vẫn lộ ra khí chất ưu nhã cao quý, có điều… bộ dạng này hình như lớn tuổi hơn Tư Chính Đình một chút thì phải?

Chẳng lẽ Tư Chính Đình thích loại khẩu vị này?

Trang Nại Nại cười giả lả đi tới, lúc cô đang chuẩn bị nói kháy một cách đầy địch ý thì Tư Chính Đình đã giới thiệu: “Nại Nại, đây là chị gái của anh.”

Trang Nại Nại: “...!!!”

Chị... chị gái?!

Vẻ khiêu khích trên khuôn mặt Trang Nại Nại lập tức bay biến, thay vào đó một nụ cười ngượng, cô nhìn TZ mà không biết nên nói cái gì.

Giờ cô mới đột nhiên nhớ ra rằng, Tư Chính Đình đúng là có một người chị gái!

Bên này Trang Nại Nại đang lúng ta lúng túng, Tư Chính Đình bên kia tiếp tục hỏi han: “Anh rể không đến cùng chị sao?”

Trong mắt của Tư Tĩnh Ngọc ánh lên vẻ đau lòng, thế nhưng vẫn vui vẻ trả lời: “Anh ấy chẳng may đi công tác mất rồi, nhưng mà thế cũng hay, quà chị mang về từ Paris cũng có hạn, nhanh đến xem đi, cho em với Nại Nại chọn trước!”

Vừa mới dứt lời thì một chiếc xe rẽ vào, một người đàn ông trưởng thành đĩnh đạc, tướng mạo nho nhã, cực kì hấp dẫn bước xuống.

Trang Nại Nại vừa thấy người đàn ông này thì lập tức sửng sốt, người này?

Người này chẳng phải là ba của đứa bé ở chỗ quán ăn hôm qua sao?

“Thật xin lỗi vì tới trễ, tôi vừa mới về.”

Trang Nại Nại còn đang kinh ngạc, không biết gã đàn ông kia là ai mà có thể tự do tự tại trong nhà như thế, đột nhiên Tư Chính Đình tiến lên giới thiệu: “Anh rể, đây là Nại Nại.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.