Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 226: Nhờ trợ lý quý tới xử lý!



Trang Nại Nại không yên lòng ngồi tại chỗ mình làm việc, cứ một lát lại nghển cổ nhìn ra cửa phòng. Trương Siêu Văn đi tìm trưởng bộ phận Mino, sao đi lâu quá vậy?

Đang sốt ruột, thì cô nhận được điện thoại của thư ký Lý Lệ, bảo cô đến phòng làm việc của Mino một chuyến. Tim Trang Nại Nại giật nảy, lẽ nào chuyện này thật sự rất lớn?

Cô hít sâu một hơi rồi chạy lên lầu, thôi vậy, cùng lắm thì... tìm Tư Chính Đình giải quyết chuyện này. Chuyện do anh gây ra, chẳng lẽ cứ để cô bị đuổi việc vậy sao?

Nếu là mấy ngày trước, Trang Nại Nại chắc chắn không dám đi tìm Tư Chính Đình, nhưng bây giờ quan hệ của hai người đã tốt hơn, chắc là anh sẽ không tức giận?

Nghĩ như vậy, Trang Nại Nại liền bình tĩnh hơn. Cô nhanh chóng đi tới phòng làm việc của Mino. Vừa gõ cửa đi vào, liền thấy Trương Siêu Văn đang trừng đôi mắt trâu nhìn về phía cô. Trang Nại Nại lập tức nhìn về phía Tô Cẩm Huy, muốn từ sắc mặt của anh ta đoán xem chuyện đã diễn ra như thế nào rồi. Khuôn mặt Tô Cẩm Huy có vẻ ấm ức, thấy Trang Nại Nại nhìn mình, anh ta cố gắng nở nụ cười.

Nhưng nụ cười đó… thật sự là rất khó coi đó đàn anh à!

Trang Nại Nại biết tình hình không lạc quan.

Mino thở dài nói, “Trang Nại Nại, bây giờ hai vị lãnh đạo cãi nhau vì chuyện xử lý cô, gọi cô lên là vì muốn hỏi cô, cô nghĩ như thế nào?”

Nghĩ như thế nào?

Cô thật sự không thấy mình đã làm ra truyện tày đình gì, rõ ràng là Trương Siêu Văn muốn làm khó cô, cô còn có thể nói cái gì?

Cách làm việc của Mino thật kỳ lạ, muốn xử phạt một nhân viên nhỏ thì trực tiếp nói kết quả là được rồi, cần gì phải gọi cô lên?

Trang Nại Nại còn đang khó hiểu thì lại thấy Mino nháy mắt với cô, sau đó nhếch miệng, chỉ hướng Trương Siêu Văn. Trang Nại Nại lập tức hiểu ra, ý cô ấy là bảo cô xin lỗi Trương Siêu Văn.

Cô bèn nghiêm túc nhìn Trương Siêu Văn, “Trưởng phòng Trương, lúc họp không tắt điện thoại là lỗi của tôi, tôi xin lỗi. Tôi bảo đảm sẽ không có lần sau.”

Hành động lúc nãy của Mino hoàn toàn rơi vào trong mắt Trương Siêu Văn, ông ta lập tức cảm thấy hoảng hốt. Ngay cả Trưởng bộ phận Mino cũng đứng về phía Trang Nại Nại, e rằng vị trí trưởng phòng thiết kế sân khấu của ông ta sẽ không giữ được. Vốn định nể mặt Tô Cẩm Huy mà bỏ qua chuyện này, nhưng bây giờ... ông ta nhất định phải dựa vào chuyện này đuổi Trang Nại Nại đi.

Ông ta hừ lạnh, “Lần sau? Quy định của công ty còn ở đó, cô cảm thấy cô còn có lần sau?”

Nói đến đây, ông ta nhìn thẳng vào Mino nói, “Trưởng bộ phận Mino, người như vậy sao có thể giữ lại?”

Mino: “Trương tổng, đây chỉ là một chuyện nhỏ, cứ bỏ qua đi. Trang Nại Nại rất có tài, lãnh đạo công ty chúng ta rất coi trọng…”

Bởi vì rất coi trọng nên mới làm cho Trương Siêu Văn cảm thấy nguy hiểm.

Ông ta nghiêm mặt, “Không được! Chuyện này phải xử lý nghiêm túc. Hơn nữa, tôi là trưởng phòng bộ phận thiết kế sân khấu, chuyện của bộ phận chúng tôi, khi nào lại tới lượt người khác làm chủ? Bây giờ nếu không đuổi việc cô ta thì tôi sẽ chủ động từ chức.”

Một câu nói làm mấy người trong phòng đều đổi sắc mặt.

Mino ngượng ngùng nói: “Trương tổng, coi như nể mặt tôi…”

“Không được, nếu trưởng bộ phận Mino cứ bảo vệ cô ta thì bây giờ tôi sẽ gọi cho trợ lý Quý, nhờ anh ta đến xử lý chuyện này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.