Quý Thần lại hiểu lầm ý cô ta, bèn nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nói, “Tôi nói với cô chuyện này, nhưng cô tuyệt đối đừng nói cho ai khác biết.”
Mino nghe vậy liền mở to mắt, sau đó lại nghe Quý Thần nói, “Trang Nại Nại chính là Cố Khuynh Nhan, là bà chủ của Đế Hào chúng ta. Bây giờ cô đã biết rồi chứ?”
Mino tỏ vẻ bừng tỉnh, che miệng lại, hết sức ngạc nhiên nói, “Trợ lý Quý, chuyện này… chuyện này không phải đùa đấy chứ? Cô ấy… là vợ ngài Tư?”
Quý Thần gật đầu, “Vợ chồng nhà người ta cãi nhau, có mâu thuẫn nội bộ, nhưng ông chủ cho phép người khác ức hiệp vợ ngài ấy sao? Vì thế cô đã hiểu cô sai ở đâu chưa?”
Mino lập tức gật đầu, sau đó hết sức khiếp sợ hỏi, “Vậy… vậy tôi còn nói là cô ấy trộm bản thiết kế, chuyện này… chuyện này…”
Nói đoạn, cô ta liền đỏ mắt, dáng vẻ hết sức sợ hãi.
“Được rồi, chuyện lúc trước đều đã qua rồi, cái kiểm điểm và cả chép phạt nội quy công ty kia nữa, cô tuyệt đối đừng nói ra!”
Mino gật đầu, hỏi Quý Thần với vẻ thăm dò, “Vậy bây giờ tôi phải làm gì?”
Quý Thần nói, “Không cần làm gì cả, hầu hạ bà chủ cho tốt là được, đừng để cô ấy có chút không vui nào trong công việc. Tôi nói cô hay, ông chủ lần này vất vả lắm mới khiến bà chủ đi làm lại đấy.”
Nói rồi, anh ta liền thở dài, làm trợ lý toàn năng như anh ta dễ dàng lắm sao?
Mino tiễn Quý Thần đi rồi mới tức đến nỗi cả người phát run. Cô ta hất mạnh toàn bộ đồ trên bàn làm việc xuống đất.
Trang Nại Nại!
Hóa ra là Trang Nại Nại được ngài Tư mời về, bây giờ anh ấy lại còn muốn dỗ dành cô ta nữa à?
Mino ngồi phịch xuống ghế sofa, đôi mắt âm u, ngây người nhìn chằm chằm đồ đạc dưới đất.
“Cốc cốc cốc!”
Cửa phòng bị gõ mấy tiếng, tiếp đó giọng Lý Lệ liền vang lên, “Trưởng bộ phận Mino, mẫu thiết kế…”
Lợi còn chưa dứt thì Mino đã quay phắt lại, câu nói tiếp theo của Lý Lệ kẹt lại trong họng.
Nhưng đợi cô ta hồi hồn lại thì vẻ mặt Mino đã trở lại ôn hòa nhã nhặn như trước, khiến Lý Lệ cảm thấy vừa rồi hình như mình bị ảo giác.
Mino hỏi: “Có chuyện gì không?”
Lý Lệ gật đầu, “Trưởng bộ phận Mino, vì chuyện mẫu thiết kế của TZ bị lộ, bất kể thế nào thì công ty chúng ta cũng không thể dùng lại nữa. Chị chẳng phải nói chị sẽ nghĩ ra cách sao? Hiện tại kiểu dáng chính của trang phục năm nay vẫn chưa có, những thứ khác chúng ta đều đã làm xong rồi. Em đến hỏi chị kiểu dáng chính và bản thiết kế của chị đã có chưa?”
Nhắc đến bản thiết kế, Mino lại híp mắt, cảm giác bực bội bỗng dâng lên. Trong thời gian ngắn như vậy mà lại bảo cô ta tìm kiểu dáng chính cho bộ sưu tập, thật sự xem cô ta là Doraemon chắc?
Nhưng hiện tại tất cả mọi người trong công ty lại trông chờ vào cô ta, cảm thấy cô ta có năng lực, dù sao thì cô ta cũng đã từng đoạt giải nhất trong cuộc thi thiết kế Tinh Quang nổi tiếng thế giới. Nhưng những thứ như linh cảm, không phải cứ muốn là có.
Mino đã bực không chịu nổi, lúc này đào đâu ra tâm trạng thiết kế chứ?
Nhưng chợt nhớ đến lời Quý Thần vừa rồi, là Tư Chính Đình mời Trang Nại Nại về…